Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3013 - Chỉ kiếm làm thềm (1)



Chương 3013 - Chỉ kiếm làm thềm (1)




Chương 3013: Chỉ kiếm làm thềm (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đỉnh núi ở thế gian nguy hiểm, quái lạ không hề thoải mái như lòng người.
Tiếc nuối của nhiều năm trước khiến người không muốn quay đầu.
Niềm thương nhớ của nhiều năm sau, luôn đột nhiên xuất hiện, lơ lửng giữa bầu trời, không người quan sát.
Một kiếm này quá hiểm, quá quái lạ, quá đột ngột.
Khương Vọng chém giết vô số, cũng đã lên chiến trường mấy lần, từ giặc núi vô danh đến công hầu đại quốc, không biết đã trải qua bao nhiêu đối thủ nhưng cũng chưa từng nhìn thấy một kiếm như thế này.
Nó rõ ràng ở trong phạm vi mà ánh mắt bao phủ nhưng lại trốn ra khỏi ánh mắt.
Mục tiêu của nó hẳn là yết hầu nhưng vị trí lại dịch ra một ly.
Ba mươi sáu chỗ yếu hại toàn thân đều phát lạnh.
Nếu nhất định phải dùng lời bình phẩm, thì một thức này cũng cùng loại với một kiếm ẩn khỏi giác quan kia của Dịch Thắng Phong,
Nhưng kiếm kia của Dịch Thắng Phong là thoát khỏi ngũ giác, còn một kiếm này của Ninh Sương Dung lại dường như ở trong lòng trước tiên. Kiếm đã nhập tâm, sau đó mới hiển lộ bên ngoài.
Thân cùng hồn đều bị hại, người có tình thường tổn thương!
Một kiếm này đâm ra, lại có chút hương vị của Thân Hồn Hủ thuộc Đấu Chiến Thất Thức. Sự tài tình trong kiếm thuật của Ninh Sương Dung quả thực là tuyệt đỉnh trên thế gian.
Trong lòng Khương Vọng có bất hủ, thân như lưu ly, vốn không e ngại dạng kiếm thức này nhưng giờ phút này, hắn không dùng thần thông nên lập tức lâm vào hiểm cảnh.
Kiếm hoa chưa diệt hết, tâm ngấn (1) đã sơ hiển, chỗ yếu hại trên toàn thân đều là nơi mũi kiếm nhắm tới.
(1) Tâm ngấn: vết sẹo, điểm yếu của tim.
Tại thời khắc này, thân thể hắn khẽ động, như rồng ngẩng đầu, uy áp kinh khủng tràn ngập bốn phía! Đó là kiếm thế bàng bạc ngưng tụ thành đỉnh cao chống trời, đây là một kiếm mang thế cực đỉnh.
Một kiếm này mang theo thế khuynh đảo cao nhất, chém ra đỉnh cao nhất nhưng lại chưa khuynh đảo.
Bản thân Khương Vọng cuốn theo kiếm thế bàng bạc bay lên trời, đụng nát mấy đóa kiếm hoa rải rác, thân trở thành ngọn núi cao chống trời, cứ như vậy thoát khỏi sự bao phủ từ Độc Thượng Tây Lầu của Ninh Sương Dung.
Quả thật là phương pháp ứng đối tuyệt diệu.
Không phải là thiên tài có năng lực chiến đấu tuyệt đỉnh, không thể nào ứng đối tự nhiên tuyệt diệu như vậy.
Kiếm thức của Ninh Sương Dung đã dùng hết nhưng không có lợi ích gì. Có điều nàng cũng không chán nản mà ngược lại cảm thấy vô cùng vui mừng, cũng vì vậy mà nảy sinh linh cảm vô cùng mỹ lệ.
Nàng muốn gặp đối thủ khó tìm thấy trên thế gian như vậy, bởi vì thế này mới có thể tìm ra được đốm lửa linh cảm giữa lúc va chạm.
Một kiếm thất bại liền ra một kiếm khác.
Độc Thượng Tây Lầu không nói gì, chỉ trống rỗng tự nhiên.
Cảnh không mà tâm cũng không.
Một kiếm vừa xảo trá lại vừa quái dị này của nàng, đột nhiên hất lên!
Mũi kiếm câu lên giống như mái cong.
Sau đó cả thanh kiếm như linh xà bay lên không.
Người theo kiếm hướng thẳng lên trời.
Kiếm thế cứ vậy mà cất cao, giống như một gốc cây nẩy mầm, đột nhiên lướt qua vạn năm, chỉ chớp mắt đã trở thành cự mộc che trời!
Kiếm của Ninh Sương Dung và kiếm của Khương Vọng đồng thời phóng lên tận trời.
Nhưng kiếm của nàng khong hiển lộ kiếm thế bàng bạc, mà ngược lại có một loại bi thương mơ hồ, khiến cho người khác không cách nào trốn tránh.
Một thức này, tên là Tịch Mịch Ngô Đồng!
Một kiếm đỉnh cao nhất của Khương Vọng là chống trời đạp đất, Tịch Mịch Ngô Đồng của Ninh Sương Dung lại như giòi trong xương, như bóng với hình.
Kiếm thế xoắn lấy kiếm thế, kiếm quang đụng phải kiếm quang, mũi kiếm đuổi theo mũi kiếm!
Nàng cùng Khương Vọng cùng triển khai chém giết ở mỗi một định nghĩa liên quan đến kiếm.
Không phải có sự tự tin vô tận với kiếm đạo, không thể nào khai phát được kiếm thức như vậy.
Thanh sam và lục y giết thành một đoàn, kiếm quang quanh người nghiêng bay như thác nước.
Bọn họ càng giết càng lên cao, càng giết càng cao, gần như muốn xông ra khỏi Vấn Kiếm Hạp.
Bóng cây Ngô Đồng bao phủ tiểu viện, khiến cho người ta vô cùng tịch mịch.
Thế nhưng là khiến người ta tịch mịch, chưa bao giờ là bóng cây ngô đồng, chưa bao giờ là trăng chiếu lầu tây?
Mà là vì trong lòng ngươi cầu mà không được!
Kiếm của Ninh Sương Dung, giống một tấm lưới làm người ta hít thở không thông. Nó im lặng thu lại, khiến người ta không chỗ trốn.
"Người" là chạy không thoát nổi tịch mịch.
Một thức Tịch Mịch Ngô Đồng, dưới tình cảnh đặc biệt này, áp chế tất cả khả năng của Nhân Tự Kiếm.
Không thể có, đi không được, ngừng không được..
Giờ phút này, Khương Vọng cảm thấy như đang bị trói buộc, thậm chí thống khổ.
Hắn lấy sát thức thành đào thức, đã là linh dương móc sừng, không tìm thấy đường ra. Ninh Sương Dung đang theo sát lại là thiên tài hiếm có, tuyệt không thể tả khiến cho hắn phát ra một kiếm đỉnh cao nhất nhưng ngược lại lại bị rơi vào trần thế.
Thể xác và tinh thần của hắn quả thực đều bị dạng kiếm thức này ảnh hưởng, cũng lần nữa nhận thức được thiên phú kiếm đạo không tầm thường của Ninh Sương Dung.
Trong óc có vô số phương pháp đối ứng bay xẹt qua như sao bằng, nhưng chỉ xét trong kiếm thuật thì có bao nhiêu loại khả năng?
Bịch bịch bịch.
Trái tim đập mãnh liệt.
Đập một cách thống khổ.
Giờ khắc này linh quang chợt hiện!
Trên tinh khung cổ xưa kia, vào thời điểm này, có một tòa lầu nhỏ bảy tầng, mái cong bốn góc cùng một tòa lầu bảy tầng màu tím, đại khí đường hoàng cùng đồng thời khẽ động.
Bên trong thế giới tinh khung xa xôi, có một loại rung động chung phát sinh.
Trái tim Khương Vọng đột nhiên đứng im.
Trong thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác, cảm giác của Ninh Sương Dung, thanh kiếm nổi danh thiên hạ Trường Tương Tư đã biến mất!
Mà cùng lúc đó...
Nàng cảm nhận được sự sỡ hãi cực đoan, một loại nguy cơ khi đối mặt với cái chết!
Kiếm thức Tịch Mịch Ngô Đồng như mây tản, kiếm ảnh đầy trời đột nhiên tiêu tán.
Nàng không thể không cất kiếm, rút lui.
Giờ phút này, mục tiêu mà Khương Vọng đánh tới là một kiếm ẩn núp khỏi giác quan kia của Dịch Thắng Phong.
Tham Lang tinh lâu, Phá Quân tinh lâu đều đã từng hấp thu tinh lâu ở cùng vực của Dịch Thắng Phong để cho mình dùng. Nhưng ngoại trừ tự làm lớn mạnh bản thân ra, hình như không có tác dụng gì khác.
Hôm nay, có lẽ là một chuyện ngoài ý muốn.
Việc khắc sâu đạo đồ, tạo hình tinh lâu trong tu hành thường ngày, giờ lại kết hợp với linh cảm vừa có được trong lúc chiến đấu với Ninh Sương Dung, một kiếm mà hắn đã mấy lần muốn mô phỏng nhưng vẫn không được, giờ tái hiện tại Vấn Kiếm Hạp!



Bạn cần đăng nhập để bình luận