Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3056 - Kỳ quan Diễn Đạo (2)



Chương 3056 - Kỳ quan Diễn Đạo (2)




Chương 3056: Kỳ quan Diễn Đạo (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bành Sùng Giản không nói gì khác, chỉ trang trọng hành lễ với bóng lưng kia.
Thấy Trần Phác đi rồi, Tư Ngọc An cũng không nói thêm gì với người của Huyết Hà Tông nữa, chỉ quay sang chỗ Khương Vọng: "Đã như vậy, bản tọa cũng đi đây, lúc ngươi về phủ Tổng đốc Nam Hạ, nhớ đến Kiếm Các, dẫn bằng hữu cùng đồ đệ của ngươi đi."
Lại cố ý đến gần một bước, nhìn kỹ hỏi: "Không cần bản tọa phải nghênh tiếp ngươi lần nữa chứ?"
Khương Vọng làm thành thủ thế xin tha thứ: "Không dám quấy rầy Tư các chủ nữa."
Tư Ngọc An cười khẽ, thế là treo thanh kiếm cỏ, nghênh ngang rời đi.
Bành Sùng Giản miễn cưỡng đề chấn tinh thần, nói với Nguyễn Tù cùng Khương Vọng: "Hai vị khách quý, nếu không có việc gì gấp không bằng ở lại đây mấy ngày, cũng để cho Huyết Hà Tông chúng ta tận tình lễ của chủ nhà."
Nhìn tư thái này, giống như đã bắt đầu quy hoạch chuyện sau khi Trọng Huyền Tuân gia nhập Huyết Hà Tông.
Nguyễn Tù chỉ là cười cười: "Bây giờ không phải là thời điểm tốt để quấy rầy, Bành chân nhân dưỡng thương trước đi, thân thể quan trọng hơn."
"Cũng được." Bành Sùng Giản suy yếu cười nói: "Ngài là Tinh Chiêm đại tông sư, quái toán vô song, hy vọng về sau có thể có cơ hội thỉnh giáo ngài."
"Sẽ có cơ hội." Nguyễn Tù mỉm cười đáp lời, liền dẫn Khương Vọng cáo từ.
Y tới chậm nhưng đi lại nhanh. Tinh quang dưới chân hơi chuyển, đã dẫn theo Khương Vọng rời khỏi sơn môn Huyết Hà Tông, bay vào trời cao, phi nhanh về phía phủ Tổng đốc Nam Hạ.
Một tấm tinh đồ phức tạp xán lạn, như thảm trải tại dưới chân.
Cảm thụ được gió trời gào thét khắp bốn phía, Khương Vọng quả thực bội phục với khả năng xử lý sự tình như mây trôi nước chảy của Nguyễn Tù.
Đây chính là truyền thừa của Huyết Hà Tông, khiến cho những người đứng ngoài quan sát như Tư Ngọc An cũng nóng mắt, Trần Phác cũng sốt ruột nhưng vị Giám chính đại nhân này lại có định lực đến như vậy, không vội vàng ra quyết định gì.
Chỉ thấy y đơn độc di chuyển về phía trước, tay đưa hờ ra như chưởng, năm ngón tay hướng lên trời, đầu ngón tay có những sợi tinh quang. Mỗi một sợi, đều có một đầu quấn trên ngón tay, đầu còn lại thì biến mất trong hư không, giống như một sợi dây gắn kết với trời cao. Tinh đồ đạo bào phấp phới, tự có một loại khí độ khó mà miêu tả được.
Quả thực không hổ danh là người chấp chưởng Khâm Thiên Giám, khả năng tính toán sâu xa, không có chút rung động dư thừa nào!
"Hình như ngài không mấy quan tâm đến truyền thừa của Huyết Hà Tông?" Bên trong những ngọn gió đang gào thét, Khương Vọng thuận miệng hỏi.
Nguyễn Tù điều khiển những sợi tinh quang, cũng hững hờ đáp: "Đại Tề ta chính là bá quốc thiên hạ, hùng cứ vạn dặm, há có thể vì lợi nhỏ mà bị mê hoặc? Chúng ta ở bên ngoài, mỗi một tiếng nói, mỗi một cử động đều đại diện cho Đại Tề. Mọi thứ cần phải truy cứu căn nguyên, rồi mới nhìn đến bề ngoài, tiếp đó mới có thể không còn gì lo lắng..."
Khương Vọng đang muốn vỗ mông ngựa hai câu.
Năm ngón tay Nguyễn Tù đã lắc một cái, dường như tiếp được cái gì, ngữ khí đột nhiên nghiêm túc lên: "Ai đang ở?"
Giữa năm ngón tay đang cầm hờ của ông, vang lên một thanh âm nho nhã: "Là ta, Ôn Diên Ngọc."
Nguyễn Tù nhanh chóng nói: "Họa Thủy sinh biến, Bồ Đề Ác Tổ xuất thế, Hỗn Nguyên Tà Tiên cũng có động tác, tông chủ Huyết Hà Tông Hoắc Sĩ Cập chiến tử tại Họa Thủy, người chứng kiến có Trần Phác, Tư Ngọc An, Ngô Bệnh Dĩ cùng Võ An Hầu của chúng ta. Bây giờ, Hữu hộ pháp Huyết Hà Tông là Khấu Tuyết Giao đang đi đến Lâm Truy, nói rằng khi còn sống Hoắc Sĩ Cập muốn để Trọng Huyền Tuân kế thừa tông môn."
Thanh âm Ôn Diên Ngọc rất bình tĩnh: "Giám chính không nhìn thấy Hoắc Sĩ Cập chết thế nào sao?"
Nguyễn Tù nói: "Lúc ta đến, bọn họ đã rời khỏi Hồng Trần Chi Môn."
Ôn Diên Ngọc đang ở Lâm Truy xa xôi đáp lại: "Đã biết, làm phiền Giám chính."
Trong toàn bộ quá trình, Nguyễn Tù không nói ra bất kỳ đề nghị gì, cũng chỉ là đơn thuần nhanh chóng đưa tình báo.
Bởi vì Chính Sự Đường sẽ tự có cơ chế xử lý.
Bên này vừa mới cắt đứt giao lưu, bên kia Ôn Diên Ngọc đang trực ở Chính Sự Đường sẽ nhanh chóng khởi xướng đường nghị, lực lượng tình báo của Đại Tề đế quốc sẽ nhanh chóng vận chuyển, tra rõ mọi chuyện lúc này vẫn còn đang mơ hồ.
Nhưng việc y không tiếc tiêu hao, vừa rời đi Huyết Hà Tông liền vội vàng vượt ngang vạn dặm giao lưu với Chính Sự Đường ở Lâm Truy, hiển nhiên không phù hợp với tư thái vân đạm phong khinh suốt dọc đường này chút nào.
Đón nhận ánh mắt có chút quái dị của Khương Vọng, Nguyễn Tù bình tĩnh nói: "Tuy nói là lợi nhỏ nhưng không tích tiểu thì khó mà thành đại."
Khương Vọng nhẹ gật đầu: "Ta hiểu."
Nguyễn Tù lại nói: "Đừng nhìn Trần Phác cùng Tư Ngọc An đi rất dứt khoát, lúc này không chừng đang núp ở chỗ nào thương lượng đối sách rồi."
"Việc này nếu là nguyện vọng của Hoắc Tông chủ, nội bộ Huyết Hà Tông lại rất ủng hộ. Bọn họ còn có thể làm thế nào?" Khương Vọng hiếu kì hỏi.
Nguyễn Tù không vội trả lời, mà hỏi trước: "Ngươi thấy Huyết Hà Tông thế nào?"
Khương Vọng nói: "Nếu lấy chỉnh thể tông môn để nói, có lịch sử vinh quang, tinh thần vĩ đại."
"Bất kỳ một tông môn có truyền thừa xa xưa nào đều có thể khái quát như thế." Nguyễn Tù nói: "Thiên hạ có trăm ngành trăm nghề, đều có trách nhiệm của nó. Nhân gian có người đảo dạ hương, ngâm ruộng đồng, thế giới siêu phàm cũng có người gột rửa Họa Thủy. Huyết Hà Tông trị Họa Thủy, bản thân nó cũng lấy việc này để tu hành, để được phản hồi, để hưởng thụ tài nguyên. Nó cũng nhận được viện trợ của thiên hạ, vinh huân không dứt. Sự vĩ đại của bọn họ là không thể phủ nhận nhưng cũng đừng quên chức trách của bọn họ."
Khương Vọng ngẫm nghĩ: "Thụ giáo."
"Huyết Hà Chân Quân Hoắc Sĩ Cập đã chiến tử, trong khoảng thời gian này, Tam Hình Cung, Mộ Cổ Thư Viện, Kiếm Các và cả Tề quốc chúng ta cùng Lương quốc, đều sẽ tiến hành chia sẻ chức trách đối với Họa Thủy, cái này cũng liên quan đến việc phân phối tài nguyên."
"Họa Thủy có tài nguyên gì?" Khương Vọng nghi hoặc hỏi.
"Họa Thủy đã được gột rửa sạch sẽ chính là tài nguyên. Có thể dùng để tưới linh viên, đây là nguồn nước nhất đẳng. Cho nên, vườn linh dược của Huyết Hà Tông nổi danh thiên hạ." Nguyễn Tù nói: "Ngươi và thế tôn Bác Vọng Hầu hùn vốn làm thương hội, không phải cũng thu gom linh viên sao? Kim Vũ Phượng Tiên Hoa kia chỉ có thể dùng Họa Thủy do Huyết Hà Tông sản xuất để tưới."



Bạn cần đăng nhập để bình luận