Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1673: Hắn tựa như nắng gắt (2)

Chương 1673: Hắn tựa như nắng gắt (2)
Hạ Hầu Liệt đương nhiên phải thể hiện ra rất coi trọng hắn ta.
Trước khi bắt đầu chiến đấu, Hạ Hầu Liệt còn quắc mắt nhướn mày với đại tướng quân Ngô Tuân của Ngụy quốc, hiện tại chiến đấu kết thúc, ngược lại Hạ Hầu Liệt sẽ không làm chuyện gì khác.
Rốt cuộc thua một trận ở Hoàng Hà hội cũng không ảnh hưởng gì tới địa vị của Kinh quốc.
Quốc gia bá chủ phải vẫn có hình tượng to lớn.
Hạ Hầu Liệt tự tay xử lý vết thương của Trung Sơn Vị Tôn sau đó giao cho đội y tu đi theo, trở về chỗ ngồi.
Ông ta lầm nhẩm: "Mất mặt quá"
Mộ Dung Long Thư bình thản nói: "Lúc chiến đấu, Vị Tôn không muốn chết mà đối thủ muốn chết, đây chính là nguyên nhân tại sao Vị Tôn thua trận này."
Hạ Hầu Liệt than thở trong lòng, đánh xong rồi còn phân tích cái rắm à?
Hoàng Xá Lợi ở một bên vỗ ngực nói: "Đại đô đốc yên tâm, ngày Ị?
mai ta sẽ khiến ngài hãnh diện Hạ Hầu Liệt vẫn là mặt không chút biểu tình. Ông ta định nhắc nhở Hoàng Xá Lợi rằng nàng ta là một cô gái. Nhưng nghĩ lại, cũng sẽ chẳng có hiệu quả gì.
Lúc đầu có ai nói Hoàng Xá Lợi không giống như con gái, không ra khuôn phép nền nếp gì ấy nhỉ?
Cỏ trên nấm mộ đã cao hơn ba mét rồi...
Lão Hoàng Phất kia không chờ tới trời sáng đã triệu tập binh lính đi chém giết kẻ đó rồi.
"Cái gì con gái hay con trai, Xá Lợi nhà ta muốn làm cái gì thì làm cái đó"
Trên dưới cả nước Kinh quốc đều nhớ rõ rành rành câu nói này.
Thôi bỏ đi, mệt rồi.
Hạ Hầu Liệt nhắm mắt lại. Mắt không nhìn, lòng không phiền.
Trung Sơn Vị Tôn bị nâng đi, Yến Thiếu Phi đi xuống Diễn Võ Đài, trận chiến tứ kết thứ hai sắp lập tức bắt đầu.
Đấu Chiêu và Trọng Huyền Tuân ngồi khoanh chân ở hai bên Diễn Võ Đài đồng thời mở mắt.
Dư Tỷ giơ tay khẽ vẫy, Diễn Võ Đài trước mặt nhanh chóng hồi phục về trạng thái ban đầu. Vết máu, vết xước, vết lõm,... toàn bộ biến mất.
Sau đó Dư Tỷ tuyên bố: "Trọng Huyền Tuân đến từ Tề quốc đối chiến với Đấu Chiêu của Sở quốc!"
Võ phục của Đấu Chiêu là màu hồng viền vàng.
Hình thức khá đơn giản, nhưng viền vàng lại có hoa văn phức tạp, tuân theo phong cách hoa lệ từ trước tới nay của Số quốc.
Y đứng trên Diễn Võ Đài, tay cầm Thiên Kiêu đao, dáng vẻ cao lớn hùng dũng tựa như thiên thần.
Mà Trọng Huyền Tuân mặc một bộ áo trắng như tuyết, tư thế đứng rất tùy tiện thoải mái. Vạt áo cũng không khép kín, thấp thoáng có thể thấy được xương quai xanh như ngọc và cơ ngực căng phồng đầy sức mạnh. Hai tay trống trơn. Khó được lúc này hắn ta nghiêm túc ra mặt.
Càng thêm đẹp trai ngời ngời.
Tất cả mọi người đều nín thở chăm chú nhìn xem, không muốn bỏ qua trận chiến này.
Thậm chí ở trong lòng phần lớn mọi người, đây chính là trận chiến quyết định vị trí quán quân.
Trung Sơn Vị Tôn và Yến Thiếu Phi biểu hiện không tồi, thậm chí có thể nói là có thực lực rất mạnh mẽ.
Chưa nói tới việc khác, chỉ dựa vào hai môn công pháp Long Tước Binh Sát và Kiếm Tẩy Hồng Liên đã có thể quyết định thắng thua trong rất nhiều trận đấu trước.
Nhưng biểu hiện của hai người này rốt cuộc không bằng Trọng Huyền Tuân và Đấu Chiêu, thực lực bọn họ mạnh mẽ có tính thuyết phục.
Cam Trường An và Na Lương đều là thiên kiêu đỉnh cấp, nhưng Đấu Chiêu và Trọng Huyền Tuân lại chiến thắng hai người kia một cách nghiền áp.
Cấp bậc của cường giả được nghiệm chứng bởi đối thủ.
Thật ra khi chưa Khai Mạch thì Khương Vọng đã có thể một mình chém giết đám thổ phỉ ở Phong Lâm thanh mấy hồi, chẳng lẽ chỉ dựa vào chiến tích này đã có thể gọi là thiên kiêu rồi ư?
Hạc trong bầy gà không phải một việc đáng kiêu ngạo gì, chiến trường của hạc là ở trên không trung mà không phải trong bầy gài Thiên kiêu chỉ có va chạm với thiên kiêu mới có thể chân chính hiển lộ mũi nhọn.
Đám người mong chở càng nhiều, mong chờ thiên kiêu càng mạnh mẽ, mong chờ trận chiến càng xuất sắc.
Mà bất kể là Đấu Chiêu hay Trọng Huyền Tuân, cơ hồ đều vẫn còn ẩn giấu thực lực, có thể thoả mãn sự chờ mong vô hạn - tất nhiên là thực lực không thể vô hạn nhưng thực lực của bọn họ làm cho người xem có không gian tưởng tượng.
Bọn họ có thể mạnh đến cỡ nào?
Ngoại Lâu Cảnh còn có thể mạnh ra sao?
Tất cả mọi người rửa mắt mong chờ.
Hai vị tuyệt đỉnh thiên kiêu vừa đứng vững, thoáng chốc xung quanh im lặng không tiếng động.
Hết thảy trở nên rất yên tĩnh.
Tĩnh lặng tới mức gần như chỉ có tiếng tim đập.
Bình bịch, bình bịch.
Thời gian trôi đi quá chậm.
Ngay khi tiếng Dư Tỷ tuyên bố bắt đầu trận đấu vang lên, khi ánh sáng ngăn cách giữa hai người trên đài biến mất, Vương Di Ngô bỗng có ảo giác như đã trải qua mấy đời.
Kỳ thật hắn cũng rất mong chờ trận chiến hoành tráng giữa thiên kiêu của các nước.
Trong lòng vô cùng mong đợi.
Hắn đã đánh bại tất cả đối thủ trong quân đội, giành được vị trí đứng đầu trong mỗi cảnh giới, thậm chí lưu lại kiệt tác từ trước đến nay ở Thông Thiên Cảnh, làm sao có thể không hướng tới vị trí đệ nhất thiên hạ chân chính?
Nhưng quân pháp như núi.
Thời hạn ba năm thi hành án phạt vào Tử Tù Doanh khiến hắn mất đi cơ hội tham gia Hoàng Hà Hội.
Hắn không trách bất cứ kẻ nào.
Cũng không trách cứ bản thân.
Hắn lựa chọn, hắn gánh vác, như thế mà thôi.
Cho dù là đối với Khương Vọng, hắn cũng không hận thù.
Hắn chỉ có ham muốn chiến thắng.
Nhưng hiện tại hắn không thể đi tranh thắng lợi.
May là có Trọng Huyền Tuân đi tranh.
Hắn nhìn Trọng Huyền Tuân áo trắng phấp phới, có một loại ảo giác bản thân cũng đang ở trên đài.
Đối thủ như Đấu Chiêu...
Thật là khiến cho người ta hưng phấn.
"Bắt đầu"
Giọng nói bình thản của Dư Tỷ vang lên, đồng thời không trung xuất hiện một vết rách.
Đó là kiếm thức Thiên Phạt của Đấu Chiêu!
Cùng lúc đó, ánh trăng sáng trong rọi xuống từ trên trời, cố định Đấu Chiêu tại chỗ.
Trọng Huyền Tuân vừa ra tay chính là Nguyệt Luân! Ánh trăng như nhà giam, giam lại Đấu Chiêu!
Đây là lần đầu tiên Trọng Huyền Tuân thay đổi phong cách kể từ nhiều tràng chiến đấu ở trên Quan Hà Đài như vậy tới nay, bắt đầu cuộc chiến bằng thần thông Nguyệt Luân.
Bởi vậy có thể thấy được sự coi trọng của hắn ta đối với Đấu Chiêu.
Đấu Chiêu cũng không cảm thấy bản thân được đối xử đặc biệt, bởi vì Đấu Chiêu cho rằng y vốn đĩ nên được hưởng thụ đối xử như thế, vốn là nên được tất cả thiên kiêu đỉnh cấp trên đời này tập trung toàn bộ tinh thần để chiến đấu!
Ổ trước mặt cái tên "Đấu Chiêu" này, ai dám chủ quan khinh thường!
Y cũng không kháng cự.
Nếu đối thủ không bùng nổ trạng thái mạnh nhất, dựa vào cái gì thử xem đao dài của y?
Thiên Kiêu đao trực tiếp xoay ngang trong tay, một thức chém về trước.
Ánh mắt lạnh lùng của y nói cho người đối diện biết đây là Thần Tính Diệt trong Thất thức Đấu Chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận