Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 661: Trước sự xâm nhiễm của "Đêm"

Chương 661: Trước sự xâm nhiễm của "Đêm"
Trong Sâm Hải Nguyên Giới nguy cơ tứ phía này, bọn họ cũng có chuẩn bị tâm lý nhất định trước bất kể cảnh tượng hung ác đến cỡ nào.
Nhưng mà một bộ váy không có gì đặc biệt, không hề tổn hại gì nằm trước mắt mới làm sống lưng người ta phát lạnh.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thanh Cửu Diệp đi đến nhìn thoáng qua, lập tức nói: "Bị Đêm xâm nhiễm rồi:
Đây không phải lần đầu tiên Khương Vọng nghe thấy chuyện Đêm sẽ xâm nhiễm người, nhưng lại là lần đầu chính mắt nhìn thấy kết quả bị "Đêm" xâm nhiễm.
Người Thánh tộc đều phải vào nhà quả của Thần Long Mộc trong Vùng đất Thần Ấm mới dám đi vào giấc ngủ.
"Cho nên nàng thế nào? Đã chết sao?" Giọng nói của Tô Kỳ có chút khác thường.
"Có thể nói là đã chết. Nhưng nói chính xác hơn thì là biến mất. Bởi vì người bị Đêm xâm nhiễm chưa từng xuất hiện lần nào nữa. Nhưng cũng không có ai tìm được thi thể cả" Thanh Cửu Diệp tương đối nghiêm túc, thận trọng lên tiếng: "Giống như bây giờ, chỉ còn lại quần áo"
Khương Vọng suy nghĩ, sau đó hỏi: "Chỉ có con người sẽ biến mất sao?
Những thứ trên người đâu? Cũng biến mất theo? Hay là chỉ để lại quần áo mà thôi?"
Thanh Cửu Diệp nói: "Chỉ có con người sẽ biến mất. Bất cứ thứ gì trên người cũng sẽ bị để lại. Cho dù có thứ gì không thấy thì thông thường cũng là do bị dã thú nào đó đi ngang qua ngậm đi, không liên quan đến xâm nhiễm của Đêm"
Tô Kỳ hơi ngồi xổm xuống, duỗi ngón tay nhấn nhẹ một cái lên chiếc áo váy, ngẩng đầu lên, nhìn Khương Vọng nói: "Không thấy cái hộp"
Y đang nói về hộp trữ vật.
Khương Vọng ý thức được vấn đề.
Nơi này cũng không có dấu vết dã thú gì đi qua, hơn nữa dã thú không thể nào lấy đi hộp trữ vật mà không làm nhăn nheo bộ áo váy này.
Nhưng theo kinh nghiệm trước đó mà Thanh Cửu Diệp vừa kể, trước nay Đêm xâm nhiễm cũng chỉ mang người đi, mà không liên quan đến vật.
Nói cách khác, có cái gì đó đã lấy đi hộp trữ vật.
Cái gọi là "Sự xâm nhiễm của Đêm" rốt cuộc là một loại quái tượng hiểm ác, sức mạnh tự nhiên, hay là bị ý chí nào đó chủ tâm chế tạo thành?
Là thứ do "Sự xâm nhiễm của Đêm" kia chế tạo đã sinh ra tò mò với "Bên ngoài", cho nên thuận tiện lấy đi hộp trữ vật sao?
Hay là một thứ gì đó khác, cố ý bố trí hiện trường thành "Sự xâm nhiễm của Đêm" ?
Ắt hẳn Tô Kỳ có quen với nữ nhân biến mất này. Hiện tại cảm xúc của y thực không ổn, cho dù y đã kiệt lực khống chế. Nhưng sự bi thương của y vẫn toát ra từ ánh mắt, từ đuôi lông mày, từ góc áo run rẩy.
Khương Vọng hỏi: "Rốt cuộc "Sự xâm nhiễm của Đêm là cái gì? Ít nhất, nó 'xâm nhiễm' bằng hình thức gì? Làm sao mới có thể kích phát nó? Thánh tộc các ngươi sinh trưởng tại đây, chẳng lẽ không có chút hiểu biết nào hay sao?"
Lúc này Thanh Thất Thụ cũng đã đi tới, còn Thanh Bát Chỉ thì mấy phút trước lại ẩn núp không thấy đâu nữa.
"Không có ai nói rõ được cả" Thanh Thất Thụ đáp lại câu hỏi của hắn:
"Chúng ta chỉ biết, chỉ cần vào ban đêm, lúc đi vào giấc ngủ mà không nằm trong nhà quả thì sẽ bị Đêm xâm nhiễm. Cho dù là ở Vùng đất Thần Ấm"
"Nếu chỉ là vậy, không phải buổi tối không ngủ là được rồi sao? Không thể điên đảo giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi ngày đêm sao?" Khương Vọng hỏi.
"Trong thời kỳ khuyết thiếu Thần Long Mộc, chúng ta cũng đã sống như vậy... Nhưng chỉ giới hạn trong Vùng đất Thân Ấm thôi" Thanh Thất Thụ nói: "Đêm trước ngươi ở Vùng đất Thần Ấm cho nên không cảm nhận được.
Ở Sâm Hải Nguyên Giới, vừa đến tối thì ngươi sẽ cảm thấy rất 'Buồn ngủ:
Cơn 'Buồn ngủ' không cách nào kháng cự được, ngươi cần phải ngủ. Là Vùng đất Thần Ấm che chở cho chúng ta"
"Loại buồn ngủ này không thể nào kháng cự hay sao?"
Thanh Thất Thụ trầm mặc trong chốc lát, sau đó nói: "Ít nhất trong lịch sử Thánh tộc, còn chưa có người nào kháng cự thành công cả"
Những lời này mang đến thông tin cực kỳ thảm thiết.
Đối với loại nguyên nhân chết này, Thánh tộc không có khả năng không tiến hành nghiên cứu. Nhưng sự thật chính là, cho đến hiện giờ, bọn họ vẫn hoàn toàn không biết gì về chuyện này cả.
Không biết có bao nhiêu người, vì chứng minh những lời này mà biến mất trong "Đêm"
"Các ngươi chưa từng quan sát sao?" Vũ Khứ Tật bỗng cất tiếng nói: "Tỷ như các ngươi có thể đứng trong nhà quả Vùng đất Thân Ấm, quan sát người đi vào giấc ngủ dưới Thần Long Mộc, quan sát... Hắn biến mất như thế nào"
Lời này càng tàn khốc.
Nó có nghĩa là dùng sinh mệnh của đồng tộc đi thử nghiệm, nhằm hiểu biết nguồn gốc của "Sự xâm nhiễm của Đêm", Đương nhiên đối với tông môn y đạo như Kim Châm Môn thì loại "Quan sát"
tương tự như vậy ắt không thể thiếu.
Thanh Cửu Diệp nói tiếp: "Chỉ cần người đi vào giấc ngủ bị nhìn chăm chú thì sẽ không bị 'Xâm nhiễm: Đây là một trong những phương pháp chúng ta đối với kháng đêm. Nhưng giới hạn chỉ trong Vùng đất Thần Ấm, không ai có thể duy trì tỉnh táo trong màn đêm bên ngoài cả"
Từ truyền thống "Tướng Thú", "Hồn Dục" của Thánh tộc, không khó nhìn ra đây là một tộc đàn vì kéo dài vận mệnh mà có thể làm ra hy sinh lớn đến mức nào.
Đương nhiên bọn họ cũng từng thực hiện "Quan sát" mà Vũ Khứ Tật nghĩ đến, cũng bởi vậy mà có được biện pháp nhìn chăm chú người đi vào giấc ngủ để tránh được xâm nhiễm.
"Cái thứ đó có ý chí đúng không?
Tô Kỳ đang ngồi xổm bỗng mở miệng.
Y duỗi tay vuốt ve chiếc váy trên mặt đất, vẻ mặt trông rất kỳ quái: "Chỉ cầm có cái hộp đi. Thứ đó nhất định là có ý thức đúng không? Không phải chỉ đơn thuần là dị tượng thảm thương đúng không?"
*. Nói cách khác" Y siết chặt lấy cái váy, cuối cùng lại buông ra, đứng lên:
"Tốt xấu gì ta cũng có mục tiêu báo thù, đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận