Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3670 - Cùng ngươi mười thành! (tt)



Chương 3670 - Cùng ngươi mười thành! (tt)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trần Trị Đào đã chinh chiến lâu ở Mê Giới, vừa nhìn thấy tư thế của Ngao Hoàng Chung liền biết tình thế hiện tại nguy nan. Thế là lập tức thả ra đám hải thú đã bị y dùng cấm chế độc môn nô dịch.
Đây cũng là thủ đoạn cuối cùng của y.
Trận kỳ chính là do tổ sư Điếu Long Khách, người sáng lập ra Điếu Hải Lâu, để lại, nó có tên là Thú Long Kỳ.
Nó có thể nuôi nhốt những sinh linh mạnh mẽ, cũng có thể chế ngự chúng thành trận. Nó gần như đã nhảy qua quá trình huấn luyện vất vả, chán ngắt của quân đội, trực tiếp có được uy năng của quân trận. Có thể nói là vô cùng cường đại.
Mà những con hải thú này, vốn đều là Hải tộc hiển hóa Hải Chủ bản tướng, nhưng đều đã bị y tự tay hạ cấm chế nô dịch.
Tổng cộng có một trăm linh tám con, trong đó thậm chí còn có mười ba con Hải tộc cấp Thống soái, một Hải tộc cấp Vương tước!
"Ngao Hoàng Chung! Đến đây đi!" Trần Trị Đào quát lớn như trống, cự thú sau lưng như những tòa lầu sừng sững xếp thành một hàng. Người đệ tử thủ tịch trước giờ vốn khiêm tốn này của Điếu Hải Lâu, vung tay áo, lần đầu tiên thể hiện ra cảm giác tồn tại mà những thiên kiêu Hải tộc này không thể coi thường: "Nếu mười thành không đủ, thì cùng ngươi mười một thành!"
Khương Vọng bằng mười thành.
Mặc dù y khiêm tốn chỉ xem bản thân ngang với một thành nhưng giờ phút này, ai có thể thật sự chỉ xem y ngang với giá một thành chứ?
Khương Vọng chưa từng có lúc nào khinh thường Trần Trị Đào nhưng quả thực khi sóng vai trên chiến trường mới có thể chân chính biết được, vì sao người này lại có uy vọng cao như thế ở quần đảo gần biển.
Mặc dù, về mặt chiến lực cá nhân, y trước không bì kịp Trần Trạch Thanh, Điền An Bình, Nhiêu Bỉnh Chương, Kế Chiêu Nam, sau lại bị Trọng Huyền Tuân cùng Khương Vọng hắn vượt qua, thậm chí trong nội bộ Điếu Hải Lâu còn có một Trúc Bích Quỳnh một khi Thần Lâm sẽ có kẻ ủng hộ làm thủ tịch.
Trước lúc này, còn có Quý Thiếu Khanh cùng Từ Nguyên cũng đã từng tạo ra uy hiếp cho vị trí thủ tịch của y.
Thế nhưng y vẫn luôn trầm mặc.
Lúc trước, bị một lão già lừa bịp mượn danh làm xằng làm bậy, y cũng chỉ hời hợt không nói một lời.
Thế nhưng khi Khương Vọng mài giết Quý Thiếu Khanh, kiếm áp cùng cảnh Điếu Hải Lâu, là y đã đứng ra cứu vãn tâm khí của đệ tử Điếu Hải Lâu.
Khi Khương Vọng trở thành Võ An Hầu Đại Tề, thế như hùng nhạc ép thiên nhai cũng là y đứng ra tự nhận không bằng, tự mình tránh chiến, dùng danh vọng của mình, cứu vãn thanh thế Điếu Hải Lâu.
Khi Khương Vọng đột ngột hãm hiểm địa, tiến thối lưỡng nan, cũng là y triển khai Thú Long Kỳ.
Y trước giờ không phải là tuyệt thế thiên tài tất lộ phong mang, nhưng y lại cố gắng, cứng cỏi, đáng tin.
Đi lên chưa chắc đã nhìn thấy y, thế nhưng khi nhìn về sau y luôn ở nơi đó.
Thú Long Kỳ này vừa ra, một trăm linh tám con hải thú cường đại gia nhập chiến cuộc, tuy vẫn không có khả năng đánh tan Phạt Thế quân nhưng để bảo toàn chủ lực đại quân thì không có vấn đề gì.
Thời điểm bọn họ xâm nhập Sa Bà Long Vực, vốn đã cắm rễ vững vàng, là trực tiếp đẩy quân trận Hải tộc đi vào trong. Lúc này, có một Khương Vọng chiến lực tối cao trong chiến trường tọa trấn, có một trăm linh tám con hải thú không biết sợ chết làm tường cản, muốn chém đứt kết nối của hai phe địch ta cũng không phải là vấn đề gì khó.
"Tốt!" Càng quyết định rút lui, Khương Vọng lại càng chủ động tiến sát về phía Phạt Thế quân.
Một cái Diễm Hoa Phần Thành tặng cho Ngao Hoàng Chung một phần lễ gặp mặt, một cái Thương Long Thất Biến nhấc lên nguyên khí loạn lưu, nhiễu loạn quân doanh Hải tộc.
Dùng ánh mắt bắt giữ Ngao Hoàng Chung, chân đạp mây xanh, trực tiếp nghênh đón kẻ này, mang theo khí thế tất phải giết chết! Miệng hét to: "Không hổ là giá hải tử kim lương (1)! Ta muốn phúc quân sát tướng, Trần huynh yểm trợ cho ta!"
(1) Giá hải tử kim lương: dịch theo nghĩa đen có nghĩa là giá đỡ biển cả, ở đây ý Khương Vọng muốn nói Trần Trị Đào là chỗ dựa vững chắc ở vùng biển đầy chiến tranh này.
Trần Trị Đào bấm niệm pháp quyết, thôi động vô số hải thú xông về phía trước, trầm giọng nói: "Võ An Hầu lấy thân làm tên nhọn nhưng chưa từng lo nghĩ gì! Trần mỗ mặc dù bất tài nhưng cũng sẽ không dám để ngươi phải lo phía sau!"
Bọn họ đứng ở đây trình diễn một màn tướng lĩnh hòa bình, tình đồng đội thắm thiết, thể hiện ra sự tín nhiệm lẫn nhau cùng dũng khí.
Ngao Hoàng Chung ở bên kia giận không kềm được: "Dám lấy hải chủ làm nô, Trần Trị Đào! Bản vương muốn diệt cả nhà ngươi, tru di cửu tộc ngươi!"
Hắn ta khống chế binh sát, khiến chúng trở nên cuồng mãnh liệt cũng giống như tâm tình phẫn nộ của hắn ta lúc này.
Khó khăn trắc trở như thế chính là cơ hội tốt để phá trận.
Nói cái gì mà cường quân Phạt Thế, một khi bị chặt đứt liên kết, bị trảm phá quân trận thì trước mặt Khương Vọng hắn cũng chỉ là gà chó chờ bị làm thịt mà thôi!
Khương Vọng nắm chặt chiến cơ theo bản năng, thân vẫn thẳng như một luồng sáng thanh hồng nhưng lại nhạy bén ý thức được có gì đó không đúng ——
Hải tộc vốn tự cho mình là Hải Chủ nhất tộc, kiên quyết phân chia giới hạn với hải thú, chuyện này là tự tôn của những sinh linh có trí tuệ, là trật tự, luân lý, cũng là điều tất yếu mà cả chủng tộc nhận định.
Dưới loại tình huống này, cường giả Hải tộc bị bắt trở thành thú, bị nô dịch đương nhiên là chuyện đáng để phẫn nộ, thậm chí có thể khiến người ta phát điên.
Nhưng Ngao Hoàng Chung là tồn tại bực nào?
Hắn ta là danh tướng Hải tộc! Là kẻ có tài hoa quân sự nổi danh nhất trong thế hệ trẻ của Hải tộc. Có thể dùng một đám ô hợp chống cự lại đại quân của hắn, có thể thoát thân dưới sự truy sát của Khương Vọng hắn.
Loại tồn tại này sẽ không thể kiềm chế được lòng trên chiến trường, sẽ không cầm vững quân trận, lộ ra sơ hở sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận