Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 643: Thanh Chỉ thánh nữ

Chương 643: Thanh Chỉ thánh nữ
Cũng không thể thật sự đánh giết y nên đối với những động tác nhỏ của Thanh Thất Thụ, Tế Ti chỉ có thể làm như không thấy, quay sang hiền từ nói với Khương Vọng: "Hôm nay ngươi vất vả rồi, mời theo Thánh Nữ đi nghỉ ngơi, sáng sớm mai đến tế đàn, lão thân khai đàn nghiệm chứng thân phận cho ngươi"
Bọn Thanh Thất Thụ không muốn để Khương Vọng và Thanh Hoa tiếp xúc quá nhiều, nhưng chủ ý của Tế Ti đã định, bọn họ trừ cho Khương Vọng thêm mấy cái ánh mắt cảnh cáo thì cũng không còn cách nào khác.
Biển hiện của Thanh Hoa trước sau luôn rất thản nhiên, không cảm thấy vui vẻ vì sự ghen tuông của hai người Thanh Thất Thụ, Thanh Cửu Diệp, cũng không vì vậy mà buồn chán, có lẽ từ lâu nàng đã quen với việc này.
Chỉ nhẹ nhàng thi lễ với Khương Vọng, rồi thướt tha đi ra bên ngoài.
Khương Vọng nhún vai, quay người đi theo nàng ra ngoài. Mặc dù hắn thật sự không có ý nghĩ gì, nhưng nhìn bộ dáng cuống cuồng sợ hãi kia của Thanh Thất Thụ và Thanh Cửu Diệp, trong lòng vô cớ có chút vui sướng kỳ lạ.
Cũng không biết bọn họ có hối hận đã mời Khương Vọng đến Vùng đất Thân Ấm hay không.
Ố bên ngoài Vùng đất Thần Ấm, một kẻ thì hở tý động tay động chân, một kẻ thì hừ mũi trừng mắt các kiểu xem thường Khương Vọng hắn kia đấy.
Đúng ngay lúc này, bên ngoài nhà quả vang lên một giọng trẻ con thánh thót: "Tế Ti đại nhân! Tế Ti đại nhân!"
"Chuyện gì? Lên đây nói" Tế Ti đáp.
Khương Vọng đang cùng Thanh Hoa đi ra ngoài, bé gái mặt tròn có bím tóc dựng thẳng khéo léo trèo vào nhà quả, chân nhỏ mở rộng, lật đật chạy vào trong.
Sợ cô bé đâm vào cho nên Khương Vọng vội nghiêng người tránh ra.
Lúc này, cô bé đang gánh vác một trách nhiệm nặng nề nào đó nên không rảnh chú ý hắn, vừa thở hổn hển vừa hô: "Bát Chỉ ca ca trở về rồi! Y nói, y nói, y mang Long Thần sứ giả về!"
"Tên Bát Chi này cũng không biết suốt ngày đắc ý cái gì. Người không đến mà còn sai tiểu nha đầu báo tin..." Trong phòng, Thanh Thất Thụ không vui lẩm bẩm, nói được nửa câu mới chợt phản ứng kịp: "Long Thần sứ giả?"
"Hai... Hai người!" Đứa bé gái nói.
"Hai Long Thần sứ giả?" Thanh Thất Thụ lại kinh sợ.
Ngay cả Thanh Hoa cũng nhịn không được ngoảnh đầu nhìn Khương Vọng một cái, trong đôi mắt xinh đẹp ngập tràn nghỉ hoặc - Chẳng lẽ Long Thần sứ giả là gà mái ấp trứng, vừa ấp là ra một đàn sao?
"Khục" Lúc này, kinh nghiệm phong phú như Tế Ti cũng có hơi không rõ tình hình: "Tiểu Quả Nhi, ngươi không nhớ sai chứ, Bát Chỉ ca ca của ngươi thật sự nói mang về hai Long Thần sứ giả sao?"
"Con cũng không biết, mẹ con bảo đến đây báo tin trước!" Bé gái nhỏ giọng nói.
"Vậy, Thanh Hoa, ngươi đừng vội đi" Bà lão Tế Ti trong phòng nói: "Chàng thiếu niên tha phương, ngươi cũng chờ một chút"
"Vâng. ' Thanh Hoa nghe lời đứng lại.
Khương Vọng hơi cảm thấy không biết làm sao, đã bắt đầu suy xét làm sao vượt qua ban đêm của Sâm Hải Nguyên Giới. Cũng không biết có nguy hiểm gì, có thể tìm được chỗ an toàn nào khác để nghỉ ngơi hay không...
Trên thực tế, niềm tin của hắn đối với việc mình có phải là Long Thần sứ giả của "Thánh tộc" hay không còn không bằng Thanh Thất Thụ.
Xem ra, nếu lúc này chính chủ đến, thì đương nhiên hắn là đổ mạo danh phải bị đá đi.
"Không được, ta phải đi nhìn xem!"
Thanh Thất Thụ nói lớn, xông ra từ trong phòng, vội vàng chạy lướt qua bên cạnh Khương Vọng, nhưng trong lúc vội vàng vẫn kịp tươi rói cười với Thanh Hoa một cái, giọng nói dịu dàng: "Thanh Hoa, ta đi một chút liền về"
Tế Ti đành chịu bồi thêm một câu ở phía sau: "Vậy ngươi đi đón Bát Chỉ đi"
Cũng đúng vào lúc này, một giọng nói sang sảng vang lên: "Tế Ti đại nhân, ta Tướng Thú thuận lợi, đồng thời lập đại công quay về!"
Căn bản không cần đợi Thanh Thất Thụ ra đón, một nam nhân đầu thắt tám cái bím tóc nhảy lên nhà quả cây, nghênh ngang đi vào trong.
Một tay gã xách đầu lâu, một tay lôi sợi dây leo buông ở sau lưng.
Đầu lâu xách trên tay đã ngưng chảy máu, diện mạo rõ ràng, vẻ mặt điềm tĩnh.
Cái đầu lâu này rất có nét đặc biệt của Vùng đất Thần Ấm, vừa nhìn thì biết người "Thánh tộc", thậm chí chính là người trong tộc bọn họ quen biết thường ngày.
Nhưng mà dù là Thanh Thất Thụ hay Thanh Hoa, phản ứng đều rất bình thản.
Sau khi "Tướng Thú), lẽ ra phải thế này.
Tất cả những người ở đây đã tập mãi thành quen.
Trái lại, Thanh Thất Thụ và Thanh Cửu Diệp cùng nhau còn sống trở về, mới phải nhận chất vấn.
Nhìn thấy cái đầu lâu này, Khương Vọng mới sâu sắc cảm nhận được thứ làng mạc này của bọn Thanh Thất Thụ, cái gọi là "Tướng Thú" thật sự tàn khốc.
Rốt cuộc là nguyên nhân vì sao mà lại có quy tắc tàn nhẫn như vậy được lưu truyền, khiến võ sĩ trong tộc tàn sát lẫn nhau, vật lộn tranh sống chết?
Đã không phù hợp quan niệm đạo đức của hiện thế, cũng không phù hợp lợi ích căn bản của sự tiếp diễn tộc đàn.
Tay trái Thanh Bát Chỉ xách đầu người, tay phải lôi dây leo.
Đầu người áp sát trên ngực gã.
Dây leo cực dài buông xuống bên dưới nhà quả.
Tám bím tóc của gã chia đều ra hai bên.
Dường như Thanh Thất Thụ và gã không hợp nhau cho lắm, cho nên xụ mặt đón tiếp.
Nhưng Thanh Bát Chỉ nhẹ nhàng vòng qua y, đây mặt vui mừng nói: "Thanh Hoa, ngươi đến đón tiếp ta sao?"
"Bát Chỉ!" Thanh Chỉ thánh nữ còn chưa nói gì thì Thanh Thất Thụ đã xụ mặt quay người đến, ngăn trước mặt gã: "Long Thần sứ giả mà ngươi nói là chuyện gì?"
Thanh Bát Chỉ thò đầu chăm chú nhìn Thanh Hoa, Thất Thụ cũng không cao bằng gã, nhưng nhón chân lên, chuyển động trái phải luôn chiếm tầm nhìn gã.
"Thất Thụ, ta thật sự đã xem thường ngươi rồi" Cuối cùng, Thanh Bát Chỉ không thể không để ý đến y: "Ngươi và Cửu Diệp cùng thực hiện Tướng Thú, thế mà là ngươi còn sống trở về?"
Đương nhiên, Thanh Thất Thụ không tiện đi sâu vào chủ đề này.
"Đừng nói mấy thứ vô dụng này, ngươi nói ngươi đã tìm được Long Thần sứ giả"
"Việc đó còn có thể là giả sao? Sau khi hoàn thành Tướng Thú, ta nghĩ thuận tiện đi săn... Xì!" Gã chợt ngưng lại, khinh thường nhìn Thanh Thất Thụ: "Ta nói với ngươi những việc này làm gì chứ!"
Bước vụt qua Thất Thụ, gã xông lên cười tươi rói với Thanh Hoa một cái:
"Tế Ti đại nhân còn đang chờ ta, ta đi vào trước."
Thanh Hoa gật đầu, gã liền trang nghiêm như mang thắng lợi trở về, ưỡn ngực ngẩng đầu, bước nhanh vào bên trong.
Từ đầu tới cuối, Khương Vọng bị xem như người trong suốt, thậm chí bên tai còn nghe được tiếng nghiến răng tức giận của Thanh Thất Thụ.
Trên tế, trong mắt Bát Chi chỉ có Thanh Hoa thánh nữ, nếu không phải Thanh Thất Thụ kiên cường chắn trước mặt gã, thì có lẽ gã cũng không nhìn đến Thanh Thất Thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận