Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2096: Ngọc Hành tinh quân (2)

Chương 2096: Ngọc Hành tinh quân (2)
Nhưng chân chính khó xử không ở đây, quá trình thân thể sụp đổ từng bước một cũng không làm Thần sốt ruột. Nhưng Thần đã chú ý tới, tốc độ bành trướng của Ngọc Hành tinh đang chậm dần. Mà màu xanh ngọc trên toàn bộ ngôi sao không ánh sáng đã càng ngày càng nhiều...
Chuyện này có ý nghĩa Quan Diễn đang điều động lực lượng Ngọc Hành tinh công kích Thần, đồng thời cũng đang nhanh chóng tiếp quản Ngọc Hành!
Quá nhanh, tốc độ này quá nhanh. Cho dù mất đi sự quấy nhiễu của Thần, tốc độ này cũng quá nhanh.
Mức độ thăm dò của Quan Diễn đối với Ngọc Hành tinh, so với Thần, lại chỉ hơn chứ không kém.
Trong khi không ngừng lăn lộn, Long Thần đột nhiên nhìn về phía Yến Kiêu: “Đi, hủy toà Tinh Lâu kia!”
Rồng hé miệng, một luồng lực lượng căn nguyên thế giới ngưng tụ thành hình mũi tên, bay cực nhanh về phía Yến Kiêu.
Cho dù thân ở trạng thái bị ẩu đả, phán đoán của Thần đối với thực lực của Khương Vọng cũng không xảy ra vấn đề. Có luồng lực lượng căn nguyên thế giới này gia trì, Yến Kiêu lập tức có thể giết ngược lại kẻ này.
Chỉ cần phá hỏng ảnh hưởng quá mức của tòa Tinh Quang Thánh Lâu này, một lần nữa gọi Long Thần ứng tòa lên, tiến hành đấu tranh với Ngọc Hành thần tọa của Quan Diễn, thì Ngọc Hành tinh sẽ lại tăng tốc bắt đầu một đợt bành trướng mới, số định mức mà Quan Diễn chiếm lấy hiện tại cũng không là gì cả.
Hơn nữa, trong loại giằng co này, thần khu mạnh mẽ của Thần mới có thể phát huy ưu thế.
Thần thấy vô cùng rõ ràng, hiện tại Quan Diễn thuần túy dựa vào lực lượng khổng lồ mà Ngọc Hành tinh cho để chèo chống bản thân, thân ngọc Phật của y vốn có cực hạn.
Quan Diễn nhất định phải khống chế Ngọc Hành trước khi thân ngọc Phật hoàn toàn tan vỡ, mới có thể tiếp tục tồn tại.
Vậy thì ngăn cản y!
Không hề nghi ngờ, đây là một lựa chọn trúng vào chỗ yếu. Ý nghĩ của Long Thần rất có trí tuệ chiến đấu, chân chính nhìn rõ toàn cục, cũng nắm chắc thời cơ cực kỳ tinh chuẩn, chính là trong chớp mắt Quan Diễn nện nắm đấm xuống, không cách nào can thiệp ngang ngược, nhưng ——
Yến Kiêu quay đầu đi, để mũi tên do luồng lực lượng căn nguyên thế giới tụ thành này bay qua!
Luồng lực lượng căn nguyên thế giới mà Long Thần vất vả móc ra, cứ một đi không trở lại, phóng tới sâu trong vũ trụ như vậy.
Trong hư không mênh mông, chỉ để lại một điểm sáng cô độc.
Lóe lên rồi biến mất.
Mà Yến Kiêu đắc ý tranh công với Khương Vọng: “Ta không nghe Thần!”
Khương Vọng gật đầu, bày tỏ khen ngợi: “Làm rất tốt, hiện tại ta không giết ngươi trước.”
Yến Kiêu vui vẻ nhảy nhót trên Thần giai.
Long Thần điên cuồng lăn lộn dưới nắm tay của Quan Diễn, vẫn không quên quăng tới ánh mắt kinh ngạc, phẫn nộ, không thể tin được.
Chỉ như vậy?
Cũng chỉ là như vậy?
Dù sao cũng là chim cực ác, thai nghén sinh ra từ ác niệm của nhân tính, thiên tính hung tàn. Cho dù muốn phản bội, chạy trốn, đầu hàng địch, nhưng dù sao cũng nên là đối phương cho chỗ tốt không thể cự tuyệt nào đó chứ?
Ví dụ như hứa hẹn hương hỏa, cho Thần vị, ví dụ như ban cho lực lượng, hứa hẹn tương lai... Không tốt nữa thì cũng phải thả cho tự do chứ?
Hiện tại là cái gì?
Một câu “Không giết ngươi”, còn thêm loại hạn định như “Hiện tại”, Yến Kiêu ngươi đã nhảy cẫng hoan hô rồi?
Ngươi có ngốc không!
Long Thần khó có thể lý giải được, nhưng Yến Kiêu đương nhiên không ngốc.
Hay nói cách khác, dù ngay từ đầu bởi vì tư duy hỗn loạn, nó thường ngốc. Sau khi bị Khương Vọng liên tục chém giết mấy trăm lần, những ý nghĩ hỗn loạn kia của nó có sự e ngại thống nhất... Mạch suy nghĩ cũng bởi đó mà rõ ràng.
Trong quá trình tranh đấu cùng Quan Diễn, Long Thần không chút do dự điều động lực lượng căn nguyên thế giới... Phải biết rằng lúc ấy nếu Sâm Hải Nguyên Giới sụp đổ, nó cũng chết rất sạch sẽ.
Sự sống lại của nó ỷ lại vào thần lực Long Thần, sự tồn tại của nó lại lấy mặt ác của Sâm Hải Nguyên Giới làm cơ sở.
Đương nhiên, Long Thần không chút do dự bỏ qua nó là lại chuyện không quá bình thường.
Căn bản không coi là gì.
Giữa nó và Long Thần không tồn tại tình cảm, Long Thần bồi dưỡng ra nó, vốn chỉ là công cụ để khống chế Sâm Hải Nguyên Giới, chính nó cũng không có loại vật như tình cảm.
Nhưng nó cũng không quan tâm Long Thần là được.
Cho nên nó cự tuyệt luồng lực lượng căn nguyên thế giới kia, không có nguyên nhân thù hận gì cả, thuần túy là cân nhắc từ góc độ hiện thực.
Nó không cho rằng chênh lệch giữa nó và Khương Vọng chỉ ở trên cấp độ lực lượng, nó hoàn toàn không có lòng tin chiến đấu với Khương Vọng. Long Thần rất có lòng tin với nó, rất có lòng tin với luồng lực lượng căn nguyên thế giới kia, nhưng chính nó thì không.
Ngoài ra, nó lại không phải không có mắt.
Hiện tại, hòa thượng kia đang đè Long Thần ra đánh, nó lỗ mãng chạy tới phá hủy thánh lâu, hòa thượng kia rút tay ra ngoài cho nó một đấm thì làm sao bây giờ?
Đến lúc đó, có lẽ Long Thần đã tìm được cơ hội thoát thân, vận mệnh của nó lại rất khó nói...
Chẳng lẽ nó muốn cược hòa thượng kia có năng lực hoàn toàn giết chết nó hay không, liều chết chiến một trận vì Long Thần sao?
Hiển nhiên là không có khả năng.
Cho nên nó tránh vô cùng lưu loát.
Tránh đến phong thái lỗi lạc.
Mà Khương Vọng cũng chỉ yên lặng liếc qua luồng lực lượng căn nguyên thế giới kia rời đi.
Hắn hoàn toàn có thể thử bắt giữ luồng lực lượng căn nguyên thế giới này, nếu có thể thành công, thì là đó thu hoạch khiến người ta vô cùng vừa lòng.
Nhưng hắn không thử làm vậy.
Hắn rất tỉnh táo mà biết một chuyện ——trong cuộc chiến giữa Long Thần và Quan Diễn, hắn không có năng lực nhúng tay. Điều duy nhất có thể làm chỉ là nhanh chóng dựng lên Tinh Lâu, trợ giúp Quan Diễn khống chế Ngọc Hành.
Nếu bên trong luồng lực lượng căn nguyên thế giới kia có thủ đoạn gì của Long Thần, hắn chắc chắn không gánh được.
Cho nên hắn thà rằng mắt lạnh nhìn chí bảo như thế đi xa trong hư không.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, một chim một người đứng trên Thần giai này đều rất sáng suốt.
Mà sau khi luồng căn nguyên thế giới lực lượng kia rốt cục biến mất trong cảm ứng, Long Thần không thể không đối mặt hiện thực ——
Hắn ta mới là tồn tại tứ cố vô thân.
Từ Sâm Hải Thánh tộc, đến ý chí thế giới của Sâm Hải Nguyên Giới, lại đến Yến Kiêu... Hết thảy, toàn bộ đều lựa chọn trở thành kẻ địch của Thần.
Thậm chí Ngọc Hành tinh cũng bài xích Thần.
Lại thêm Quan Diễn luôn luôn kiên định, và lăng đầu thanh (*thanh niên sức trâu) cầm kiếm, thoạt nhìn không khác gì Quan Diễn này...
Thật ra cả thế gian đều là kẻ địch của hắn ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận