Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 669: Nguồn gốc (1)

Chương 669: Nguồn gốc (1)
Sau khi Nặc Xà vương chết, lưỡi rắn đã trở nên cứng đờ, thật ra có thể trực tiếp chế thành một thanh kiếm - Không biết như thế nào so với chuôi Xà Tín nhuyễn kiếm mà hắn lấy được từ Xà Cốt Diện Giả.
Mà hai cái răng nanh thì có thể làm thành chủy thủ.
Tóm lại có những tài chất này lót nền, thành phẩm cuối cùng cũng sẽ không kém cỏi.
Khương Vọng đều nhận lấy, chờ sau khi rời khỏi Thất Tinh Cốc, có rảnh thì chuyển giao cho Liêm Tước.
Bọn Thanh Bát Chỉ là tay già đời săn thú, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua chiến lợi phẩm sau khi kết thúc săn thú. Họ lấy tiểu đao, tay chân lanh lẹ mà lột da.
Nhưng chung quy Thanh Thất Thụ bị thương quá nhiều, tuy sinh mệnh lực khủng bố, chống chọi được cả độc tố và vết thương, nhưng lúc này cũng chao đảo mệt mỏi. Y trực tiếp ngồi xuống đất, câu được câu không mà dong dài.
Trong những người này, chỉ có Tô Kỳ ngơ ngác không nói một lời giữa biển xác rắn mênh mông.
Khương Vọng nhìn y một cái, không nói thêm gì.
So với Võ sĩ Thánh tộc hàng năm săn thú, đánh giết với các loại dã thú cường đại trongSâm Hải Nguyên Giới thì có thể nói, đa số các tu sĩ tham dự Thất Tinh Lâu có năng lực không yếu, nhưng tương đối khiếm tốn tố chất làm chiến sĩ.
Một Tô Kỳ, bảo y làm dự bị chờ thời cơ mà ra tay, kết quả đôi mắt đỏ lên xông thẳng lên trước, tự biến bản thân thành chủ lực.
Một Vũ Khứ Tật, bảo hắn ta phá giải độc rắn, kết quả tự độc mình đến mơ mơ màng màng.
Khương Vọng cũng không biết đánh giá như thế nào mới tốt.
Đương nhiên bọn họ đều có lý do, tỷ như cảm xúc của Tô Kỳ tan vỡ, yêu cầu phát tiết, tỷ như Vũ Khứ Tật là xuất phát từ ý tốt, vì phán đoán độc tố càng chính xác, mới không tiếc lấy thân thử độc.
Nhưng người thật sự từng trải qua chiến tranh hẳn sẽ hiểu, ngoài thắng bại ra, bất cứ lý do, biện hộ gì cũng là chuyện không có ý nghĩa.
Thẳng thắn mà nói, Khương Vọng không có tự tin mang theo bọn họ đi liều mạng với Yến Kiêu.
Thanh Bát Chi vừa lột da, vừa thuận miệng hỏi: "Sao hôm nay người không có mang đao?"
Đều là Võ sĩ Thánh tộc, đương nhiên gã biết rõ Thanh Thất Thụ không chỉ am hiểu dùng cái thuẫn, cũng thường mang một thanh đơn đao. Vừa dùng đao vừa mang cái thuẫn mới là Thanh Thất Thụ hoàn chỉnh.
Thanh Thất Thụ nhếch miệng, rất tùy ý mà đáp: "Luyện tập"
Y muốn chống chịu thì chống chịu, dù sao cũng rất khó bị giết chết. Thanh Bát Chỉ không nghĩ nhiều, tay gã nhẹ nhàng run lên rồi kéo, da rắn Nặc Xà đã bị "Cởổi" hoàn chỉnh xuống, tay chân cực kỳ nhanh nhẹn.
Nhưng Thanh Cửu Diệp liếc nhìn Thanh Thất Thụ trên mặt đất một cái, có vẻ rất trầm mặc.
Khương Vọng thu thập xong Nặc Xà vương thì đi qua hướng bên này, thuận miệng nói mấy câu với Thanh Thất Thụ thì nhìn thấy vết thương trên người y đã bắt đầu khôi phục... Thực khiến người ta cực kỳ hâm mộ.
Chẳng qua có lẽ loại năng lực khôi phục và cứng cỏi này yêu cầu hy sinh một bộ phận độ nhạy. Sự "Trì trệ" của Thanh Thất Thụ cũng vì thế mà xuất hiện. Hình như cảm giác đau đớn của y đến muộn hơn người thường rất nhiều.
Tỷ như... Hiện tại y mới bắt đầu kêu thảm thiết.
"A liệt, đau chết đau chết đau chết mất.."
Có lẽ "Trì trệ" là hạn chế của loại năng lực khôi phục này. Đây cũng là nguyên nhân tuy phòng ngự của y rất có kỹ xảo, Thanh Mộc Thuẫn cũng được coi là bảo bối, nhưng lại liên tục bị thương trong bầy Nặc Xà.
Đương nhiên, so với thân thể gần như bất tử này thì khuyết điểm như vậy căn bản không tính là cái gì.
Phía bên kia, Vũ Khứ Tật đứng một mình ở bên ngoài đã choáng váng nửa ngày, rốt cuộc cũng tỉnh táo lại một chút, tỉnh thần cũng bình thường, nhưng đầu lưỡi có hơi phù: "Ta biết... Biết... Độc... Này... Này.."
Hắn ta rất kích động.
Rốt cuộc hắn ta cũng có đủ hiểu biết khắc sâu đối với độc của Nặc Xà, hơn nữa có tự tin phối ra được giải độc hoàn tương ứng.
Hắn ta cực kỳ hữu dụng!
Đám người Khương Vọng vùi đầu xử lý da rắn Nặc Xà, không ai phản ứng hắn ta.
Giải độc hoàn gì đó...
Trừ bản nhân hắn ta ra thì đã không còn ai cần uống nữa rồi.
Cuộc săn rắn lần này đã thành công lớn.
Tâm trạng của ba chiến binh Thánh tộc đều rất tốt, ngay cả Thanh Cửu Diệp vốn trầm tĩnh cũng có biểu hiện vô cùng thoải mái.
Lần này thu thập được rất nhiều da Nặc Xà, các chiến binh tìm kiếm dây leo và chia chúng thành nhiều bó mới buộc được hết đống da rắn lại.
Tất cả những người lớn lên ở vùng đất này đều biết rõ một bộ nặc y có thể giảm thiểu rủi ro săn bắn như thế nào.
Thu hoạch lần này có thể coi là thu hoạch săn bắn lớn nhất của Thánh tộc trong những năm gần đây.
Nghiên cứu của Vũ Khứ Tật thực ra cũng không hoàn toàn vô dụng, giải quyết độc của Nặc Xà chính là cho phép khả năng mắc lỗi khi săn bắt Nặc Xà cao hơn. Đối với tương lai của Thánh tộc ở Sâm Hải, thì họ có thể tiếp tục săn bắt Nặc Xà để làm nặc y rồi.
Đương nhiên, mức thu hoạch cụ thể còn phụ thuộc vào việc hắn ta thương lượng thế nào, dù sao cũng sẽ không đến mức lại đổi lấy một "kỹ năng chạy"
khác.
Chỉ có Tô Kỳ là còn im lặng hơn trước.
Ö trong Vùng đất Thần Ấm, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy Thần Long Mộc, nhưng ở thế giới bên ngoài, chỉ có duy nhất một Thần Long Mộc đang ở trước mặt này.
Nói cách khác, tất cả các Thần Long Mộc trong Vùng đất Thần Ấm đều phụ thuộc vào cây này.
Nó cao to, vững chắc và phát triển rất mạnh.
Theo truyền thuyết của Thánh tộc ở Sâm Hải, Thần Long Mộc lâu đời nhất trên thế giới này chính là cái cây mà Long Thần chiếm giữ khi còn nhỏ, sinh ra đã là bạn đồng hành của Long Thần, tự nhiên sẽ có chứa thần tính.
Cũng vì vậy nên nó được thần lực tưới tắm, trong một phạm vi nhất định đã tạo thành Vùng đất Thân Ấm.
Tuy nhiên Vùng đất Thần Ấm mà Thánh tộc Sâm Hải sinh sống ngày nay cũng không phải là nơi Thần Long Mộc lâu đời nhất đó sống. Trong suốt chiều dài lịch sử, Thánh tộc Sâm Hải đã trải qua nhiều cuộc di cư nên đã sớm mất tổ địa từ lâu.
Trong truyền thuyết, Thánh tộc ở Sâm Hải tức là những sinh linh được thai nghén tự nhiên trong Vùng đất Thần Ấm, mặc dù không khác gì loài người nhưng họ tự gọi mình là Thánh tộc vì là "gia đình của Thần".
Bước vào Vùng đất Thân Ấm, các chiến binh Thánh tộc thắng lợi trở về mang theo tư thế ngẩng cao đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận