Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3195 - Thuyền nhỏ phù biển xanh, triều thanh nhất điệp điệp [1]



Chương 3195 - Thuyền nhỏ phù biển xanh, triều thanh nhất điệp điệp [1]




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
[1] Thuyền nhỏ lơ lửng biển xanh, thủy triều hết lớp này đến lớp khác
Đầu bếp của phủ Võ An Hầu là do Yến hiền huynh mang đến trong một lần đến phủ dự tiệc -- Lúc đầu là đích thân mang rượu tới, về sau là đồ dùng trong nhà, tiếp nữa là đầu bếp, đây cũng là minh chứng cho tình cảm sâu nặng của Yến hiền huynh.
Khương Võ An Hầu đương nhiên sẽ không chối từ thịnh tình của hảo hữu, sau khi nếm qua hương vị liền đánh nhịp để cho người ta lưu lại. Tay nghề của đầu bếp này quả thực bất phàm, sau khi nhập phủ, Trọng Huyền Thắng lại càng chuyên đến hơn.
Bởi vì việc Trương Lâm Xuyên thế mệnh Lôi Chiêm Càn, Trọng Huyền Thắng đã thực hiện một loại sửa trị ở quận Lộc Sương. Việc này làm rất khá, cái khác không nói chứ rượu ngon trong phủ Võ An Hầu cùng phủ Bác Vọng Hầu là càng uống càng nhiều, đã lấp kín hầm rượu.
Thú vui ăn uống tuy là tục sự nhưng là tục sự rất vui vẻ.
Khương Vọng, Hướng Tiền, Bạch Ngọc Hà lại thêm một Chử Yêu chủ khách cùng vui, cười đùa không ngừng.
Chử Yêu không được phép uống rượu, sau khi ăn no liền bị đẩy đi luyện chữ.
Còn lại ba người, thì là chậm rãi uống, chậm rãi phẩm.
Đợi đến khi miệng chảy đầy mỡ, ánh mắt cũng có mấy phần mơ hồ, Hướng Tiền liền cầm lấy khăn ăn lau một vòng, lại uống sạch rượu còn trên bàn, đánh nấc một cái, liền dứng dậy.
"Đi đây!"
Y nói như vậy.
Tiếng như thu kiếm giấu gió lạnh, dứt khoát, lưu loát, quả quyết.
Khương Vọng không đứng dậy, chỉ ngước mắt nhìn gia hỏa này.
Bởi vì là bạn tốt gặp nhau nên cố ý không khống chế, giờ phút này hắn cũng có ba phần men say.
Khẽ cười nói: "Ta nghĩ rằng ngươi sẽ ở lại giúp ta, giống như khi ở trấn Thanh Dương vậy... Vì sao?"
Khuôn mặt Hướng Tiền bị ẩn giấu dưới lớp râu tóc xốc xếch, mí mắt phờ phạc rủ xuống: "Dũng khí của ta đã sử dụng hết."
Không đợi Khương Vọng nói gì nữa, y đã xoay người sang chỗ khác, cười ha ha, nghênh ngang đi ra ngoài: "Lại đi thăm thú thiên hạ, tích lũy dũng khí trở lại!"
Bạch Ngọc Hà cũng không biết Hướng Tiền đang nói đến chuyện gì nhưng hắn ta tôn trọng lựa chọn của Hướng Tiền.
Hiện tại, lại càng cần tôn trọng sự ngầm đồng ý của Khương Vọng.
Cho nên chỉ đứng lên nói: "Ta tiễn ngươi."
Mà Khương Vọng vẫn ngồi trên vị trí của mình, cầm trong tay một chén rượu, chậm rãi uống cạn.
Lâm Truy đương nhiên là chỗ tốt.
Là trung tâm quyền lực của Đông Vực, là một trong những hùng thành nổi danh ở hiện thế.
Nơi này có Long Hổ tương cạnh, nơi này có phồn hoa thế gian.
Nó có thể thỏa mãn hết thảy dục vọng của mọi người, bao dung hết thảy dã tâm của mọi người.
Đương nhiên đáng giá là nơi tranh phong của anh hùng thiên hạ.
Nhưng đối với Hướng Tiền mà nói, tòa vương đô bá quốc này có ý nghĩa sâu xa.
Vào ngày 16 tháng 11 năm 3921 Đạo Lịch, lần đầu tiên trong đời, truyền nhân duy nhất của Duy Ngã Kiếm Đạo - Hướng Tiền, đặt chân đến Lâm Truy.
...
Thanh danh càng nặng càng khó tự do như trước,
Lúc trước Khương Vọng hắn xuyên quận, qua phủ, mấy người nhận ra? Đại khái có thể nghênh ngang mà đi.
Nhưng bây giờ hắn muốn lặng lẽ, kín đáo đến Vân quốc một chuyến gặp An An, độ khó cao gấp trăm lần trước kia.
Giống như lần này, hắn cố ý ra biển, muốn đích thân cảm tạ Trúc Bích Quỳnh, cũng nhất định phải cân nhắc đến ý nghĩa chính trị do thân phận Võ An Hầu này đại biểu.
Chỉ có thể hành trang gọn gành lên đường, lén lút như tặc.
Nhưng cho dù là đến lặng lẽ như vậy, hắn cũng không thể gặp được Trúc Bích Quỳnh.
Bạch Ngọc Hà mang theo thư tay của Khương Vọng tới cửa cầu kiến, thư có người nhận nhưng Trúc Bích Quỳnh lại chưa từng lộ diện, nói là đang bế quan.
"Người dưới trướng nàng truyền lời, nói là đang lúc quan trọng, không tiện gặp khách." Bạch Ngọc Hà đã hoàn toàn thích ứng với thân phận môn khách, báo cáo.
Bản thân Khương Vọng không tiện xuất hiện tại đảo Nguyệt Nha.
Hắn công khai xuất hiện sẽ khiến người khác khẩn trương, giấu đầu lộ đuôi lại càng khiến người ta cảnh giác.
Cho nên đành phải dừng ở trên biển, để Bạch Ngọc Hà đưa thư cầu kiến.
Lần trước tới quần đảo gần biển, Trúc Bích Quỳnh cũng nói là chưa phải lúc gặp nhau.
Nhưng lần này Khương Vọng đến mới hậu tri hậu giác phát hiện, Trúc Bích Quỳnh hình như đang cố ý tránh mặt hắn... Lúc truy giết Lý Đạo Vinh, sao không thấy đang lúc tu hành quan trọng?
Hắn không biết Trúc Bích Quỳnh nghĩ thế nào. Từ sau khi ra khỏi Thiên Phủ bí cảnh, Trúc Bích Quỳnh không còn là tiểu cô nương người khác có thể dễ dàng nhìn thấu nữa. Chỉ có hai lần toàn lực hỗ trợ hắn là còn có thể chứng minh tình bạn lúc trước.
Trúc Bích Quỳnh chắc chắn có lý do của Trúc Bích Quỳnh.
Khương Vọng cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Cũng đâu thể tiến đến ngăn cửa nhà người ta chứ?
Làm không tốt Điếu Hải Lâu còn tưởng rằng hắn lại muốn tái diễn trận đấu trên Thiên Nhai Đài.
Võ An Hầu ngăn cửa cùng Khương Thanh Dương ngăn cửa là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Chỉ một phán đoán sai lầm cũng có thể khiến chiến tranh giữa Điếu Hải Lâu cùng đảo Quyết Minh bùng nổ...
Nói đến thì, hắn đã lần nữa đến quần đảo gần biển, hẳn nên tìm Trần Trị Đào "Tiếc rằng không thể sinh muộn 15 năm" kia của Điếu Hải Lâu luận bàn một bàn một chút.
Nhưng nể mặt Trúc Bích Quỳnh, hắn cũng không đi sinh sự.
Hiện tại, Trần Trị Đào... Không phải là đối thủ của hắn.
Thậm chí phóng mắt khắp toàn bộ Điếu Hải Lâu, dưới tứ đại Tĩnh Hải trưởng lão, hắn đều tự phụ có thể quét ngang.
"Vậy thì đi thôi." Hắn nói với Bạch Ngọc Hà.
"Tiếp đây chúng ta đi đâu?" Bạch Ngọc Hà hỏi.
Lúc này thuyền nhỏ phù biển xanh, triều thanh nhất điệp điệp.
Khương Vọng mặc áo choàng, đứng ở đầu thuyền chỉ lạnh nhạt trả lời: "Vạn Yêu Chi Môn."
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận