Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3649. Chỉ Tài Đao (3)



Chương 3649. Chỉ Tài Đao (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngay khi Huyết Vương gọi huyết hạch ra, Tần Trinh nhẹ nhàng nhấc tay, ngón trỏ và ngón cái bóp nhẹ một cái, bóp ra một hình ảnh đáng sợ.
Thân thể cường đại kia của Huyết Vương giống như bị “rút” ra khỏi không gian của lão, trở nên đơn bạc, nhỏ yếu, mờ nhạt, giống như bị Tần Trinh bóp thành một mảnh giấy cắt màu máu!
Tay phải Tần Trinh giơ hai ngón tay trắng như tuyết thơm hơn hoa mai, ngón tay tạo thành Chỉ Tài Đao. Cách một khoảng xa, nhẹ nhàng cắt qua “mảnh giấy” kia.
“Xoẹt!”
Quỷ Phủ Thần Công, Thiên Địa Tài Đao.
Trên thân thể Chân Vương của Ngư Tân Chu lúc này giống hệt như một tờ giấy cắt, hiện lên chín đường gân màu trắng như có như không.
Nói là màu trắng có lẽ cũng không thỏa đáng, nhưng đích thật là màu sắc sau khi bị bóc hết mọi màu sắc, mang theo cảm giác hư vô tàn lụi héo úa.
Khương Vọng còn chưa nhận rõ những đường gân kia đại diện cho cái gì, trong đó có một đường gân rõ lên hẳn, sáng lên từ thiên linh của Ngư Tân Chu rủ xuống kéo dài tới tận bàn chân. Mà Chỉ Tài Đao của Tần Trinh đã rọc thẳng một đường dọc theo đường gân này!
Lúc này hết thảy mới rõ ràng, quy tắc mới lộ ra, nhưng Khương Vọng đã cảm giác được.
Đường gân này là nhược điểm trí mạng mà Ngư Tân Chu không thể né tránh, là phân giới sinh tử của lão, là đường ranh đã vạch ra trên giấy, nhất định phải cắt bỏ!
Thần thông như vậy!
Thân thể Chân Vương ẩn chứa sức mạnh vô tận kia cũng bắt đầu nứt ra từ vùng thiên linh!
Nhưng cùng lúc đó…
“Phụt!”
Tần Trinh tiện tay cắt giấy, xương bả vai trái đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng, một cột máu nhỏ phun ra như mũi tên rời người!
“Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!”
Thân thể Chân Nhân bà ta không ngừng xuất hiện lỗ thủng, mũi tên máu không ngừng phun ra, phá vỡ túi da của bà ta.
Thần thông, Tiễn Chỉ!
Thần thông, Huyết Hạch!
Đây là trận quyết đấu giữa hai thần thông đáng sợ, cũng là va chạm trực tiếp nhất giữa hai loại đạo tắc.
Tần Trinh và Ngư Tân Chu giao thủ chưa tới ba hiệp đã tiến vào cục diện sinh tử!
Mà đây chính là điều mà Tần Trinh mong muốn!
Sự hung ác của Huyết Vương đã nổi tiếng từ lâu. Sức mạnh của Huyết Vương ra sao, cả Mê giới đều biết.
Giao chiến với Huyết Vương, sơ ý một chút sẽ mất đi sức khống chế đối với huyết dịch của bản thân, từ đó rơi vào hoàn cảnh hiểm ác trong ngoài giao chiến.
Bất cứ một Chân Nhân nào hoạt động tại Mê giới đều nhất định phải chuẩn bị trước về thần thông huyết hạch.
Nhưng cho dù chuẩn bị thế nào cũng sẽ không đầy đủ.
Trên chữ “máu” này, Ngư Quảng Uyên chính là vương giả.
Bất cứ thủ đoạn nào cũng chỉ có thể chống cự trong khoảng thời gian ngắn, cuối cùng vẫn phải thần phục.
Cho nên giao thủ với Ngư Tân Chu nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh, hoặc là đánh lão trọng thương trong thời gian ngắn, ngăn chặn thần thông, hoặc là thoát thân rời đi nhanh nhất có thể. Gần như không có con đường thứ ba để chọn.
Khương Vọng vốn không có tư cách nhúng tay vào trận chiến này, lại đột nhiên phát động tấn công, di chuyển tới gần Huyết Vương nửa tấc, để Tần Trinh lập tức thúc đẩy chiến cuộc đến một bước này.
Trên thân thể mỏng như tờ giấy kia của Huyết Vương, trên đường gân màu trắng chết chóc kia đột nhiên xuất hiện huyết sắc dày đặc, giống như có một cây kim mang theo sợi chỉ đỏ khâu lên!
Giống như khâu lại một vệt thương dài, đường máu dày đặc như vẽ ra một con rết dữ tợn quái ác.
Nếu so sánh mạch máu này với một dòng sông thì những đường máu đó chính là những sợi cáp sắt bắc qua sông. Vết cắt của Tần Trinh vốn nên xuôi thẳng xuống dưới, bây giờ lại liên tục bị ngăn trở, cần phải lần lượt chặt đứt dây sắt.
Quá trình này không tính là khó khăn, Chỉ Tài Đao sắc vô cùng, dây cáp bắc qua sông cũng nằm trên tờ giấy cắt. Chỉ cần một chút thời gian là có thể cắt đứt vật cản một cách dễ dàng.
Nhưng vấn đề đúng là thời gian!
Bởi gì lúc này Tần Trinh cũng đang tiếp nhận thương tích chí tử, máu tươi trong cơ thể bạo động!
Tựa như vương triều che lấp, thiên hạ nổi lửa.
Toàn thân từ trên xuống dưới, không một chỗ nào là máu tươi không đang tạo phản.
Tiêu diệt mạch máu, phá vỡ tạng phủ.
Muốn tàn thân này, chôn vùi ngàn năm.
Thân thể Tần Trinh bỗng chốc cũng trở nên mỏng manh như tờ giấy, khí huyết đạo nguyên đè ép vô hạn, những lỗ máu tại các bộ phận trên cơ thể cũng chỉ có thể hiển hiện thành từng đốm máu. Sức tàn phá của đòn phản công bằng máu tươi bị áp chế cực mạnh!
Mặc dù như vậy, đốm máu vẫn còn kiên quyết lan rộng, một khi chúng lan tràn ra khắp cơ thể, Tần Trinh cũng hết đường cứu.
Nhưng… vẫn cần thời gian!
Tần Trinh và Huyết Vương cùng dí nhau vào chỗ chết, cũng chống cự lẫn nhau.
Dưới trạng thái này, rốt cuộc ai sống ai chết, có lẽ chỉ thời gian mới có thể đưa ra đáp án.
Nhưng ở thế giới này, ngoại trừ hai vị cường giả Động Chân này, không chỉ có thời gian!
Thần thông Huyết Hạch quá mức kinh khủng, Huyết Vương bộc phát toàn bộ sức mạnh, thậm chí tất cả sát lực của lão đều dùng để chiếu chố Tần Trinh.
Cuối cùng giới vực này, người người đều gặp nguy hiểm!
Những phù đảo xa xôi đều không thể mở đại trận để chống lại.
Khương Vọng gần trong gang tấc, cũng máu tươi phun trào, túi da rách nát.
Huyền Thiên Lưu Ly Công, thân thể Thiên Phủ, Kim Khu Ngọc Tủy, tất cả những thứ này cũng không thể trấn áp huyết dịch phun trào.
Máu của hắn là đại địch sinh tử của hắn.
Hắn giống như bị đánh thành một cái sàng, toàn thân trào máu.
Nhưng hắn cắn chặt tay, không hề run. Xé ra sức mạnh đạo tắc dây dưa vướng víu, xông vào chiến trường của hai vị cường giả Động Chân, thân quấn sương gió xích hỏa, khai mở ngũ phù lục bộ, chỉ thẳng vào Ngư Tân Chu, một kiếm dời Bắc Đẩu! Hết chương 3649.



Bạn cần đăng nhập để bình luận