Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2954 - Vạn sự đều đáng yêu (2)



Chương 2954 - Vạn sự đều đáng yêu (2)




Chương 2954: Vạn sự đều đáng yêu (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Tiên thuật Tam Cửu Hàn Thiền có công hiệu kéo dài tuổi thọ, nhưng tuổi thọ cùng chuyển thế vẫn là hai việc khác nhau kia mà?" Khương Vọng lại nói: "Hay là ngươi muốn nói, năm đó rất có thể Hứa Thu Từ chưa chết, chỉ là còn sống đến bây giờ? Tạ Ai bây giờ chỉ là đổi tên cùng diện mạo mà thôi?"
"Năm đó, trong trận chiến kia có nhiều vị Chân Quân có mặt như vậy, nếu Hứa Thu Từ không chết thì tỉ lệ giấu giếm quả thực rất nhỏ. Nếu Tạ Ai chỉ là đỏi tên cùng diện mạo, thì trên Quan Hà Đài, tuyệt đối không thể nào giấu diếm được sáu vị Đế Quân."
Hoàng Xá Lợi nói: "Khả năng mà ngươi nói không tồn tại. Bây giờ chúng ta đang thảo luận khả năng Hứa Thu Từ chuyển thế trùng tu?"
"Đầu tiên, bà ta là cường giả Diễn Đạo, có năng lực mở đường. Tiếp theo, bà ta có truyền thừa của Lẫm Đông Tiên Cung, có nghiên cứu về thọ hạn và sinh tử rất sâu sắc. Hơn nữa, biến hóa xảy ra trên người Tạ Ai có liên quan đến đạo trường Thiên Bi Tuyết Lĩnh năm đó của Hứa Thu Từ. Cuối cùng, Thiên Bi Tuyết Lĩnh vô cùng đặc thù, có lẽ trong đó có bí mật gì đó mà chúng ta chưa biết, có thể giúp bà ta chuyển thế trùng tu."
Khương Vọng đột nhiên nghe thấy vậy chỉ cảm thấy vô cùng nghiêm túc, nhưng không khỏi nghĩ...
"Sao ta lại nghe ra, toàn bộ chỉ là phỏng đoán, chẳng hề có chút chứng cứ chân thực nào?"
Hoàng Xá Lợi giang tay ra: "Tuyết Quốc vốn đã bị ngăn cách, bây giờ còn khóa cảnh. Vì sao Phó Hoan lại công nhận Tạ Ai, chúng ta không biết được. Nhưng người Tuyết Quốc đều thừa nhận Tạ Ai là Hứa Thu Từ chuyển thế, sau khi chúng ta nghiên cứu cũng cho rằng rất có khả năng này. Hơn nữa... Long Vũ Đại Đô Đốc đã từng tới giao thủ, nàng ta quả thực sử dụng được bí thật độc môn hơn hai ngàn năm trước của Hứa Thu Từ."
Khương Vọng có cảm giác những ngày này mình đang nơi vào hoàn cảnh bị người ta xoay đến xoay đi, Hoàng Xá Lợi vốn không có chứng cứ mang tính xác định rằng Tạ Ai là do Hứa Thu Từ chuyển thế, cũng nói không rõ Hứa Thu Từ làm thế nào hoàn thành việc chuyển thế trùng tu, liền dùng hai chữ chuyển thế chắc nịch, câu hắn nhiều ngày như vậy.
Nhưng nói đi thì phải nói lại, lúc trước Hoàng Xá Lợi đã nhiều lần cường điệu... Nàng "chỉ có thể chắp vá vài tin tức cùng suy đoán của bản thân, không chắc chắn được chuẩn xác."
Nếu ngươi muốn trách nàng, hình như cũng không tìm thấy điểm nào để oán trách.
Cuối cùng Khương Vọng đành phải thở dài một hơi.
Hoàng Xá Lợi vẫn luôn nhìn trộm hắn, lúc này lại nhân dịp nói: "Ngoài ra còn có một diểm. Ngoại trừ chuyển thế trùng tu, gửi lại đạo quả, còn có cách nào để giải thích cho việc Tạ Ai chỉ dùng ba năm để từ Ngũ Phủ đi tới Diễn Đạo chứ? Nên biết bản cô nương thiên phú tuyệt đỉnh, bây giờ vẫn chưa vào Thần Lâm đây. Khương Thanh Dương ngươi nổi tiếng thiên hạ, trong thời gian ngắn cũng không có cách Động Chân mà!
Tạ Ai dù có đẹp hơn nữa, thì về việc tu hành cũng không thể nói thông được nha? Ngươi nói đúng không?"
Cùng một lúc đổi bốn ngữ khí, quả thực không hợp với bậc hào sảng như Hoàng Xá Lợi nhưng lại có một loại cảm giác đáng yêu kỳ quái.
Khương Vọng yên lặng đẩy đĩa đậu phộng đã được lột vỏ về phía Hoàng Xá Lợi, sau đó nói: "Mai ta về Tề quốc, Hoàng cô nương, hi vọng lần sau gặp lại ta có thể nhìn thấy Nghịch Lữ nở hoa."
Hoàng Xá Lợi trở tay chống lên ghế dựa, từ trên cao nhìn xuống đánh giá Khương Vọng, nhẹ nhàng hỏi: "Ngươi không tức giận đấy chứ?"
Khương Vọng cười cười: "Sao có thể? Mấy ngày nay đã học được rất nhiều từ Hoàng cô nương."
Hoàng Xá Lợi nhìn hắn lăm lăm, nở nụ cười xán lạn, duỗi nắm đấm ra, để tại trước mặt Khương Vọng.
Khương Vọng phối hợp duỗi một quyền ra.
Hai nắm đấm nhẹ nhàng đụng một cái.
"Sau này còn gặp lại đấy!"
"Sau này còn gặp lại!"
Khương tiên tử đi rồi.
Mộ Dung Long Thả suốt ngày trưng ra bản mặt lãnh khốc cũng đã sớm trở về Kinh quốc.
Thiên đài quân bảo này trong lúc nhất thời lại có vẻ vắng lặng.
Nhưng ánh nắng vẫn tự do.
"Khương Thanh Dương đã nói là sẽ giữ lời. Hắn nói không tức giận, chắc chắn là không tức giận."
Gặp được Khương Vọng thật tốt.
Gặp được Đấu Chiêu cũng không tệ.
Vân Vân nhìn cũng rất dẹp, ngày mai cùng đi mua y phục.
Gặp được Tạ Ai thật tốt.
Lại ở lại hai tháng, còn có thể gặp được Triệu Nhữ Thành khuynh quốc... Thật tốt.
Thảo nguyên thật tốt đẹp mà.
Hoàng Xá Lợi tựa ở trên ghế nằm, vừa bóc đậu phộng, vừa chậm rãi uống chút rượu, chỉ cảm thấy vạn sự đều đáng yêu.
Bất giác ngâm nga một tiểu khúc--
"Tiếng oanh ngâm truyền khắp, đi một bước động lòng người yêu. Vòng eo khẽ múa vừa yểu điệu vừa mềm mại, vô cùng thướt tha, vô cùng kiều diễm, giống như liễu rũ trong gió đêm..."

Khương Vọng đi ra khỏi quân bảo, xem như đã xử lý xong một việc mà bản thân hiếu kỳ.
Mặc dù hắn vẫn không biết chi tiết Tạ Ai chuyển thế trùng tu nhưng dù sao thì... Cũng đã hiểu được đôi chút về thế cục ở Tây Bắc. Chí ít biết thêm được một tòa Tiên Cung, nghe thêm về một vị Ma Quân.
Năm đó, thời gian ngàn năm mà Minh Ước Tru Ma Thượng Cổ cam kết với Tuyết Quốc đã sớm hết, nhưng Tuyết Quốc trước có Phó Hoan, sau có Tạ Ai, có được hai cường giả Diễn Đạo, chiến lực cao tầng ngang với Hạ quốc lúc trước, lại thêm năm nước liên minh Tây Bắc... Người Kinh quốc có thứ phải đắn đo. Ngược lại là dáng vẻ không chút kiêng kị của Hoàng Xá Lợi giống như chẳng hề lo lắng gì. Cũng không biết Tạ Ai cùng Long Vũ Đại đô đốc Chung Cảnh đã nói những gì, lần này Tạ Ai tới Mục quốc là đạt được hợp tác gì.
Có điều những thứ này cũng không cần bản thân hắn phải nghĩ. Nhiều lắm là trở về nói hết cho Tề Thiên tử biết, để lão nhân gia tốn sức đi.
Còn bây giờ...
Khương Vọng cúi người chui vào xe ngựa đang ngừng bên ngoài bảo, ngồi xuống cạnh Vũ Văn Đạc nói: "Đi thôi, dẫn ta đi gặp Vô Sinh lão mẫu kia."
Vũ Văn Đạc cũng không nói thêm gì, gõ gõ vách xe, xa phu liền khởi động xe ngựa.
"Mặt nạ mà ngươi muốn, có thể ngăn cách linh thức." Vũ Văn Đạc lấy ra một chiếc mặt nạ dê từ trong ngực, đưa cho Khương Vọng.
Mặt nạ này được làm rất cẩn thận, chỉ để lộ ra một đôi mắt, tạo hình dữ tợn, trên trán còn có một đôi sừng dê cong vút.
"Có chút giống đầu lâu Âm Ma." Khương Vọng đánh giá một chút, đưa ra lời bình.
Vũ Văn Đạc liền cười: "Nguyên liệu chính là đầu Âm Ma!"
"..." Khương Vọng đeo nó lên, khá kín kẽ, không có gì không thoải mái.



Bạn cần đăng nhập để bình luận