Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3615. Mỗi một lính chiến đều là tinh nhuệ



Chương 3615. Mỗi một lính chiến đều là tinh nhuệ




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Trên chiến trường không có đạo đức đáng nói. Đạo đức của Nhân tộc càng không thành lập đối với ngươi. Cho nên ta không phải đến khiển trách ngươi, cũng không muốn thẩm phán ngươi.” Khương Vọng chân đạp Thanh Vân, tay cầm xiềng xích, bình tĩnh nói: “Ta đến hành hạ ngươi đến chết, giống như ngươi đã làm đối với tộc nhân của ta.”
Giọng điệu của hắn quá bình tĩnh, cho nên quá chân thực.
Chân thực đến mức làm cho Ngư Quảng Uyên không cười tiếp được nữa.
Lúc này bọn họ đã bay đến bên ngoài Giới Hà màu sắc lộng lẫy.
Có thể nhìn thấy từng đội từng đội chiến sĩ Hải tộc vội vàng bay tới, cuối tầm mắt khắp nơi đen nghìn nghịt, đều là đại quân Hải tộc đang tập kết trước Giới Hà.
Đại quân Hải tộc đang muốn ngăn sông!
Giờ phút này gặp lại, vừa đúng lúc.
Ít nhất trên tuyến đường hành quân quy hoạch, chúng ta có thể chào hỏi tướng quân.
Khương Vọng lập tức hiển hóa Kiếm Tiên Nhân, loạn kiếm chém liên tục.
Diễm Hoa Phần Thành!
Thương Long Thất Biến!
Bát Phong Long Hổ!
Khuynh Sơn kiếm đỉnh cao nhất, kiếm mở ra một rãnh trời!
Dòng lũ đạo thuật, kiếm khí như nước thủy triều.
Trước Giới Hà thoáng chốc bị chém ra một lỗ hổng to lớn.
Khương Vọng tiện tay ném mê tinh vào, kéo một cái xích chó, đã kéo Ngư Quảng Uyên điên cuồng qua sông.
Từ nghìn xưa đến nay, người lấy dũng làm tên, không ai qua được trong vạn quân, chém tướng đoạt cờ.
Mà Khương Vọng lại xông vào “Giới vực Hoàng đài” được có thể coi là thị trấn trọng điểm của Hải tộc, bắt sống được hiền sư mạnh nhất thế hệ tuổi trẻ của Hải tộc.
Phóng mắt nhìn toàn bộ Mê Giới, số lượng “Giới vực Hoàng đài” cũng chưa từng vượt qua một bàn tay. Phóng mắt nhìn toàn bộ thế hệ tuổi trẻ của Hải tộc, giá trị của Ngư Quảng Uyên cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Trên thiên phú tu hành cá thể, y chỉ bại bởi thiên kiêu bậc một như cấp bậc kiêu mệnh này. Mà giá trị y sáng tạo ra với thân phận hiền sư này, đã vượt xa võ lực của y.
Mạnh mẽ xông vào vực này, bắt tướng mạnh này, cũng có thể được tính là một nét tươi đẹp trên võ huân của Vũ An hầu hôm nay.
Đối với giới vực Hoàng đài bị xông vào, đối với tướng mạnh bị bắt, đương nhiên đều là nỗi nhục lớn lao.
Nhưng Ngư Quảng Uyên điên cuồng đã không rên một tiếng, mặc cho xiềng xích đeo trên cổ kéo y tới tới lui lui, chỉ là ngũ quan vặn vẹo thành một nhúm, thỉnh thoảng co quắp một hồi.
Cũng không phải là y đã từ bỏ khả năng tự cứu, mà là sau khi bị giam cầm đạo nguyên, phong kín thần thông, y lại bị Khương Vọng tri kỷ đưa lên Ngũ thức Địa Ngục, phong bế ngũ giác, tra tấn ngũ thức.
Ngũ thức Địa Ngục đạt được từ quốc khố Đại Tề, đã lấy tên là “Địa Ngục”, đương nhiên còn nhiều thủ đoạn tra tấn kẻ địch khốc liệt. Thế nhưng cho tới bây giờ Khương Vọng đều giết địch gọn gàng, không thích tra tấn, cho nên rất ít chân chính bắt đầu dùng nỗi khổ của “Địa Ngục”. Khi còn coi Ngũ thức Địa Ngục như thủ đoạn đạo thuật thông thường, hắn thường thường sử dụng môn đạo thuật này như ngục tù vây nhốt mục tiêu.
Bây giờ chuyên vì Ngư Quảng Uyên, làm môn đạo thuật đã lâu không sử dụng này gặp lại ánh mặt trời.
Khương Vọng hôm nay, và Khương Vọng lần đầu tiên nắm giữ Ngũ thức Địa Ngục lúc trước, đương nhiên không thể so sánh nổi. Khương Vọng hôm nay cũng có nhận biết sâu sắc hơn đối với “Địa Ngục”.
Thật ra hắn rất hiểu tra tấn đối thủ.
Bởi vì hắn đã từng bị tra tấn rất nhiều lần.
Bệnh lâu thành lương y mà!
Giữa đại quân vây quanh, bị một Nhân tộc không chút kiêng kỵ xông tới, bắt đi Ngư Quảng Uyên, tất cả Hải tộc trong toà giới vực Hoàng đài này đều điên rồi!
Ba vị Vương tước Hải tộc chia nhau khởi binh, ngay lập tức phong tỏa ba Giới Hà mới xuất hiện của giới vực Hoàng đài này.
Trong đó kẻ tận mắt thấy Khương Vọng xông vào hải sào, kiếm chém Ngư Quảng Uyên, chính là Xích Nha Vương. Đúng là lão ta đã động viên quân đội của cả tòa giới vực Hoàng đài.
Hai vị khác, một là Tử Huyền Vương, một là U Ảnh Vương.
Giới Hà Tử Huyền Vương phụ trách phong tỏa, vừa lúc là Giới Hà Khương Vọng vượt qua, nhưng lão ta đến chậm một bước, đại quân chưa tập kết thành trận, Khương Vọng đã cường thế đánh ra con đường trốn thoát.
Xích Nha Vương và U Ảnh Vương nửa đường đã phát hiện ra động tĩnh của Khương Vọng, thoát ly quân đội, cực nhanh chạy đến trước một bước, lại cũng chỉ có thể đứng bên bờ này của Giới Hà cùng Tử Huyền Vương, cắn răng nghiến lợi nhìn Khương Vọng ở bờ đối diện.
Thiên kiêu tuyệt thế của Hải tộc, bị người dắt đi như chó!
“Bắc cầu ánh sao! Chúng ta giết qua!” Tử Huyền Vương tụ lại quân đội thành trận ngay trước Giới Hà, mà Xích Nha Vương đã rống to.
Cầu tạm hay cầu ánh sao chỉ là cách xưng hô khác biệt của Hải tộc và Nhân tộc, đương nhiên trên thủ pháp cấu tạo cụ thể, cũng hơi khác biệt. Nhưng bản chất lợi dụng mê tinh xoa dịu quy tắc vỡ vụn, đều là như nhau.
Giờ phút này chừng năm vạn đại quân tụ lại ở một phía này của Giới Hà, trong đó lính chiến của Hải tộc chừng hai vạn, chiến sĩ bị cưỡng ép áp súc chu kỳ trưởng thành, sớm thúc đẩy ra đạo thân hải thú chiếm chừng ba vạn.
Hải tộc tự xưng là tộc Hải Chủ, một khi hiển hiện đạo thân, lập tức gần với tu sĩ Đằng Long Cảnh của Nhân tộc. Mỗi một lính chiến đều là tinh nhuệ.
Chiến sĩ Hải thú là sản phẩm thúc đẩy sinh trưởng ra thuần túy vì chiến tranh, hoặc có thể nói càng cụ thể hơn, là vì đền bù khuyết điểm chiến sĩ trưởng thành của Hải tộc thành hình gian nan, khó mà bổ sung sáng tạo quân trận trên quy mô lớn.
Những chiến sĩ hải thú này, từng kẻ hung hãn không sợ chết, tính phục tùng cao. Tuổi thọ không dài ngược lại không tính là khuyết điểm gì, dù sao vốn đã bị sử dụng như tài nguyên hao phí cho chiến tranh. Khuyết điểm lớn nhất có thể là linh trí không cao, không dễ dàng học tập và nắm giữ chiến trận như vậy.
Đối với điểm này, cao tầng Hải tộc cũng thiết kế rất nhiều loại biện pháp để giải quyết. Đương nhiên cho dù đền bù thế nào, cũng không thể theo kịp năng lực học tập của Hải tộc bình thường. Hết chương 3615.



Bạn cần đăng nhập để bình luận