Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3304 - Thái Bình quỷ sai (2)



Chương 3304 - Thái Bình quỷ sai (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đi ra khỏi con hẻm nhỏ, xuất hiện trên một khoảng trường khác, Thái Bình quỷ sai danh tiếng lẫy lừng đã khôi phục dáng vẻ tai to mặt lớn vốn có.
Đương nhiên song đao sau lưng đã không còn, trong thời tiết lạnh lẽo này, y chỉ mặc một bộ áo ngắn, để lộ cái bụng tròn xoe.
Gã đàn ông cao to vạm vỡ tiện tay đẩy cửa quán rượu Lão Viên, tiểu đệ đang trực ban và người phục vụ quán rượu thấy y đều nhao nhao chào hỏi: “Đại Lực ca!”
Y chính là cánh tay đắc lực của Viên Lão Tây, Trư Đại Lực của quán rượu Lão Viên!
Y khoát tay áo, ngồi xuống trước tủ rượu, giọng điệu tùy ý: “Đêm nay không có chuyện gì à?”
“Viên Ba Tử cũng chết rồi, còn có chuyện gì được nữa?” Viên Tiểu Thanh thướt tha gợi cảm thuận miệng đáp: “Hơn nữa A Sài ca cũng rất quan tâm chúng ta.”
Nghe vậy, Trư Đại Lực nhíu mày, y xem Viên Tiểu Thanh như muội muội, thấy cô nương này càng ngày càng qua lại gần gũi vào Sài A Tứ, chợt có cảm giác như mình bị xa lánh: “Cái tên Sài A Tứ đó không phải thứ gì tốt lành, cách xa hắn một chút.”
Nếu là trước kia, cho dù y thật sự cảm thấy Sài A Tứ không phải nơi đáng để gửi gắm, nhưng sẽ không dám nói thẳng ra như vậy.
Nhưng bây giờ đã khác.
Viên Lão Tây đã tìm được biện pháp ngăn chặn thực lực suy yếu, hơn nữa đao thuật còn tiến bộ một bậc. Thế lực đã mở rộng mạnh mẽ, hiện là Hương Chủ mạnh nhất Thủy Liêm Đường, lúc nào cũng có thể bước lên ngôi cao, trở thành một trong ba vị Đường Chủ Hoa Quả Hội.
Trư Đại Lực là tướng tài đắc lực dưới trướng Viên Lão Tây, không phải chỉ là một Hương Chủ tầm thường.
Đây là điều cho y tự tin để ra ngoài nói chuyện. Theo một ý nghĩa nào đó, thái độ của y thay đổi cũng là để che đậy thân phận tốt hơn.
Đương nhiên, điều mà y dựa dẫm hơn cả chính là thân phận sau lưng y… Cơ duyên nào đấy, y đã được Thái Bình Đạo Chủ coi trọng, gia nhập tổ chức thần bí “Thái Bình Đạo” có tổng bộ tại Minh Không Hàn Sơn, nhận được Thái Bình Thần Phong Ấn, trở thành Thái Bình quỷ sai mà đám tà thần tại thành Ma Vân chỉ vừa nghe thấy tên đã sợ mất mật.
Minh Không Hàn Sơn là núi gì, ở đâu, y không biết. Thái Bình Đạo là tổ chức gì, y cũng không rõ. Tóm lại rất thần bí, thần bí là đủ rồi.
“Được rồi được rồi, biết rồi.” Viên Tiểu Thanh lơ đễnh trả lời, rõ ràng là nghe không lọt tai.
Trư Đại Lực biết mình khuyên cũng không được, nam nữ hoan ái cũng không phải chuyện gì hay để nói, bèn cầm một vỏ rượu lên, đi tìm một nơi vắng vẻ ngồi xuống, bắt đầu công việc trực ban hôm nay.
Trước kia y luôn thích làm tiêu điểm giữa bầy yêu, hưởng thụ cảm giác được những yêu quái khác để ý và ca tụng.
Bây giờ lại chỉ cảm thấy những thứ này thật là phù phiếm, vừa thô tục vừa nông cạn. Y chỉ muốn khiêm tốn uống rượu, bình tĩnh nhìn những yêu quái bình thường ồn ào huyên náo.
Dù sao y… đã không còn là yêu quái cùng một thế giới với bọn họ.
Hiện tại y ngồi ở đây một cách bình thường, ai biết đêm nay Đồ Thần y ngầu đến mức nào?
Y chậm rãi uống một ngụm rượu đắng, hưởng thụ nỗi phiền muộn nhạt nhòa này, cảm thán khoảng thời gian bình dị một đi không trở lại kia.
Trong buổi tối bình thường mà không bình thường này, Viên Lão Tây đang khổ tâm chuyên chú truyền giáo, Sài A Tứ đang khổ luyện kim thân phòng ngự, Trư Đại Lực đang cảm khái yêu sinh.
Đồng thời, Khương Vọng - Sơn Thần Trì Vân Sơn xa xưa, kiêm Diêm La Thần của Địa Ngục Yêu tộc viễn cổ, kiêm Thái Bình Đạo Chủ - cũng đang chìm sâu trong suy nghĩ của bản thân.
Thái Bình Bảo Đao Lục mà Trư Đại Lực học đương nhiên là nhờ có Đấu hiền huynh đích thân dạy dỗ. Mặc dù không thể mây trôi nước chảy hạ bút thành vân như truyền thụ kiếm thuật cho Sài A Tứ, nhưng sau khi nghiêm túc ngẫm nghĩ, nghiên cứu ra một bộ đao chiêu tinh túy có tính công kích cũng không có gì khó.
Trong mắt Trư Đại Lực hiện lên Sương Phong Thần Ấn, chính là thần ấn pháp mà Khương Vọng dùng thần thông Bất Chu Phong hạ xuống.
Còn cái tên Thái Bình Đạo thì đúng là có thật trong lịch sử. Chính là một nhánh của đạo môn, sau đó tiêu vong trong dòng chảy lịch sử, điển tịch của đạo này vẫn còn một phần tồn tại trên thế gian.
Người họ Khương nào đó đọc hết kinh sử, điều chỉnh một chút, chuyển thành phiên bản Yêu tộc, tạo ra một Thái Bình Đạo Tàng phù hợp với thế giới quan của Yêu tộc, chuẩn bị chờ sau khi tu vi của Trư Đại Lực tiến bộ thì sẽ nhồi cho y một chút tư tưởng triết học, kẻo đến lúc đó lại khó lừa gạt…
Đương nhiên, đây là chuyện không biết phải bao lâu nữa mới xảy ra.
Giáo tông Thần đạo Viên Lão Tây, thiên tài trẻ tuổi Sài A Tứ, Thái Bình quỷ sai Trư Đại Lực, ba cỗ xe ngựa đưa Khương Vọng tung hoành ngang dọc khắp lãnh địa Yêu tộc.
Hơn nữa mỗi chiếc xe ngựa đều có thể bị hắn bỏ lại để bảo đảm chính mình.
Đó gọi là thỏ khôn đào ba hang!
Võ An Hầu Đại Tề dù sao cũng từng đọc binh thư, học tại Tắc Hạ Học Cung, không thể nào không hiểu mưu lược, bình thường chẳng qua chỉ là lười động não, sẵn lòng cho Trọng Huyền Béo một chút cơ hội mà thôi.
Lần này thứ thật sự khiến Võ An Hầu suy nghĩ nghiêm túc chính là tà thần… hoặc là tà Phật ban nãy?
Phật học là một trong những học thuyết nổi tiếng tại hiện thế, trước đây hắn chưa từng nghĩ Phật học cũng có ảnh hưởng tại Yêu Giới như vậy.
Thật ra trong khoảng thời gian giãy dụa cầu sinh trong lãnh địa Yêu tộc, hắn đã phát hiện trong Yêu tộc có rất nhiều nét văn hóa tương tự Nhân tộc. Thậm chí đôi bên còn có rất nhiều thói quen sinh hoạt chung, khiến hắn không phân rõ rốt cuộc là Nhân tộc ảnh hưởng tới Yêu tộc hay là Yêu tộc ảnh hưởng tới Nhân tộc.
Tựa như Nhân tộc thời kỳ viễn cổ có rất nhiều đạo thuật đều là bắt chước yêu thuật trời sinh của Yêu tộc. Chiến đấu suốt mấy thời đại, hai tộc đã hiểu biết khắc sâu về đối phương, cũng để lại dấu ấn sâu đậm trên người đối phương.



Bạn cần đăng nhập để bình luận