Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2911 - Hoàng Lương Không Thể Thực Hiện Mộng Của Ta (1)



Chương 2911 - Hoàng Lương Không Thể Thực Hiện Mộng Của Ta (1)




Chương 2911 : Hoàng Lương Không Thể Thực Hiện Mộng Của Ta (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đằng sau cổng vòm to lớn, là một thông đạo dài. Chân đèn treo trên tường đá, tỏa ra một loại ánh sáng âm u mà thần thánh.
Hai bên thông đạo treo đầy những bức bích họa sắc thái sáng lạn, mô tả những truyền thuyết cổ xưa của thảo nguyên. Hình như là câu chuyện về thần nữ cứu vớt thế giới, và còn có một con bò trắng đóng một vai trò quan trọng trong đó, Khương Vọng cũng không hiểu lắm.
Hắn lặng lẽ đứng ở chỗ này, chờ đợi khoảnh khắc cuộc quyết đấu bắt đầu.
Trước mặt hắn chỉ có một cánh cổng hình vòm, làm bằng sắt đen, giống như một cái lồng sắt ngăn cản mãnh thú.
Kiểu Lâm dẫn đầu bốn nhuệ sĩ của Thiên Phúc Quân, lặng lẽ đi sau lăng hắn. Khi các sứ giả quyết đấu, bọn họ với tư cách là tùy tùng, nhất đinh phảu thủ tại bên cạnh đấu trường.
So với bản thân Khương Vọng khá bình tĩnh, Kiều Lâm hiển nhiên căng thẳng hơn rất nhiều, bàn tay cầm đao buông lỏng rồi khép lại, khép lại rồi lại nới lỏng.
Người chủ trì trận quyết đấu này, là Biên Tường, ti nghi* điều hành các nghi lễ giỏi nhất ở đấu trường Thương Lang, được mệnh danh là tường vi của phương Bắc.
Nhưng rõ ràng, hôm nay nàng ta không có quá nhiều không gian để phát huy.
Nàng ta mặc một chiếc váy dài chấm đất, để lộ ra dáng người vô cùng mê người. Hai cánh tay trắng như ngọc lộ ra, dùng băng tay màu đen, khiến làn da càng sáng hơn.
Đứng trên đài cao nhô ra, đôi mắt đẹp khẽ lay động, thanh âm uyển chuyển nói: “Một bên là quân công hầu trẻ tuổi nhất thiên hạ trong một trăm năm trở lại đây, một bên là nắm giữ truyền thừa của Đại Sở Đế Quốc thế tập hầu, một bên là người đứng đầu trong Hoàng Hà Hội Đạo Lịch năm 3191, một bên là bất thế thiên kiêu bỏ thuật tu võ, rồi lại leo tới đỉnh cao!”
“Trận chiến này ai thắng ai thua?”
“Để cho chúng ta mỏi mắt chờ mong, Ly Đàm Khương Vọng đối chiến Hiến Cốc Chung Ly Viêm!”
Phải nói rằng mặc dù thời gian chuẩn bị rất ngắn, nhưng nàng ta vẫn làm được rất nhiều việc, ngay cả đất phong mới nhất ở Hạ quốc của Khương Vọng cũng không hề bỏ lỡ. Bởi vì, so với Thanh Dương trấn, Ly Đàm được ban cho khi được phong hầu tước, càng phù hợp hơn với tộc địa của Chung Ly thị.
Mọi con mắt đều đổ dồn về sân đấu.
Cánh cửa hình vòm ầm ầm mở ra, hai thiên kiêu đứng ở hai bên Thanh Nha Đài, cứ như vậy đắm chìm trong ánh sáng của bầu trời.
Chung Ly Viêm mặc một bộ y phục màu đen, lưng đeo trọng kiếm, râu ngắn mắt ưng, khi dậm chân mang đến cảm giác trời rung đất chuyển.
Khương Vọng vẫn một thân áo bào màu xanh phấp phới, bên hông trái đeo trường kiếm, bên hông phải đeo bạch ngọc, bước đi như du vân nhàn hạ.
Họ đi về phía trung tâm của đấu trường, đối mặt với nhau như thế này, không ai nói thêm bất cứ điều gì.
Biên Tường cũng trực tiếp tuyên bố: “Nguyện Thần ban cho các ngươi sự vinh quang, xin hãy bắt đầu trận chiến thần thánh này!”
Giọng nói của nàng ta không thể nghi ngờ vô cùng dẽ nghe, đặc biệt là với sự gia trì Thần thuật, khiến giọng nói này có thể khích lệ lòng người.
Khương Vọng lúc này tiến lên một bước, phóng lên trời cao, vươn tay muốn chộp lấy, nhưng lại đối mặt với Biên Tường phương hướng, bắt được câu tuyên bố của Biên Tường trong lòng bàn tay.
Bắt thanh âm thành thực chất!
Hắn đã dùng hành động này để bác bỏ câu nói này của Biên Tường.
Hắn không cần sự vinh quang của thần, không cần thần ban cho, cho dù là Nguyên Thiên Thần, hay Thương Đồ Thần gì đi chăng nữa.
Ngày hôm nay hắn chính là thần!
Tí tách tí tách.
Lời nói của Biên Tường lại vang lên giữa năm ngón tay của hắn một lần nữa. Âm văn vô hình lại có thực chất, bạo phát ra tiếng ầm vang của lôi điện. Mà lôi quang cuồng bạo đã bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay, nắm thành một cây thương lôi điện.
Giáng Ngoại Đạo Kim Cang Lôi Âm trong lòng bàn tay hắn, đã có sự biến hóa khác hẳn khi nằm trong tay chúng tăng của Huyền Không Tự. Hôm nay chỉ là dùng dao mổ trâu để giết gà, chứ vẫn chưa được tính là động vào hình thái thực sự.
Chỉ là khi hắn nhảy lên trời, tiện tay nắm thanh âm thành lôi điện, dùng hình thái trường thương ngạo nghễ đâm xuống. Tà áo xanh phấp phới bao bọc xung quanh bạch điện, thế võ lúc này thật là kinh người!
Đặc biệt là khi Chunng Ly Viêm đồng thời phát động, dưới chân chỉ nhảy một cái, cả thân mình giống như một nỗ xa đã được khai hỏa, xuyên qua không trung với một tiếng rít dữ dội. Khí kình sôi sục như biển trào dâng xung quanh hắn ta, thân ảnh như một đoàn thủy triều điên cuồng trào tới---
Lại vừa vặn đón lấy lôi điện chi thương của Khương Vọng.
Mọi thứ diễn ra vô cùng tự nhiên.
Với sự ăn ý khó thể nói thành lời, hai vị thiên kiêu đã hoàn thành lần giao thủ đầu tiên của cuộc chiến.
Khí kình của thần ý tương hợp, va chạm với lôi điện.
Trọng kiếm của Chung Ly Viêm, đã đánh tan lôi điện chi thương kia. Mà huyết khí tự thân của hắn ta, đột nhiên phóng lên trời như lang yên, xuyên thủng tầng mây, dường như muốn đánh thẳng vào vầng mặt trời thiêu đốt kia!
Ở điểm cuối cùng của lang yên chi trụ, bên ngoài bầu trời mơ hồ còn có nhiều bầu trời khác xếp trồng lên nhau.
Chung Ly Viêm vẫn là Chung Ly Viêm đó, nhưng khi nhìn hắn ta vào thời điểm này, đôi mắt của ngươi bị đốt cháy, bị tiêu diệt. Đáng sợ đến thế, không thể nhìn thẳng. Tong khi hô hấp, đều có lôi đình, giơ tay nhấc chân, đều là thủy hỏa.
Trong trận chiến với Khương Vọng này, tất cả thăm dò, hiểu biết, cân nhắc, hắn ta chỉ dùng đúng một lần giao thủ!
Sau một lần giao thủ này, hắn ta đã hoàn toàn giải phóng bản thân, thể hiện khí huyết của võ phu luyện ra thần tính sau khi cột sống của hắn ta được mở đến nhị thập nhất trọng thiên.
Dựa vào cái gì mà lại được gọi là “đại võ phu lực phá vạn pháp”?
Chính là một thân gân cốt, huyết nhục mao phát, vượt qua cả khoảng cách thiên nhân, là Khí Huyết thần thông!
Lôi quang bị đánh tan kia bò trườn dưới chân hắn ta, tất cả nguyên lực xung quanh đều bị nó trấn áp. Trọng kiếm ở hai tay quét ngang một cái, giống như là đẩy tới cả một ngọn núi!
Há chỉ là giống như? !
Khí huyết của hắn ta như một dòng sông gầm thét, và khoảng không phía sau lưng hắn ta, thực sự có hư ảnh của một đỉnh núi kiếm hình dịch chuyển tới.
Ai có thể đẩy kiếm như dịch núi?



Bạn cần đăng nhập để bình luận