Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3294 - Yêu quỷ (1)



Chương 3294 - Yêu quỷ (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trư Đại Lực là thủ tịch thị vệ của quán rượu Lão Viên, trước kia cũng đã từng đi theo Viên Lão Tây chiến đấu từ đầu đường tới cuối phố, có thể nói là một kẻ có thể đánh.
Sau này, thực lực Viên Lão Tây suy yếu, thế lực cũng suy yếu theo nên gã mới không còn cơ hội đánh nhau nữa, chỉ có thể ngồi chán chường trong quán rượu này.
Một kiếm vừa rồi của Sài A Tứ quả thực khiến gã chấn kinh!
Quá nhanh, quá ác, quả thực chính là vì đoạt mệnh mà đến.
Đây chính là Sài A Tứ kia sao?
Là Sài A Tứ trước kia bị một hán tử say rượu cho mấy bạt tai cũng không dám đánh trả sao?
Giờ phút này, Sài A Tứ đang theo sát, cây kiếm sắt còn chống sau lưng gã, Trư Đại Lực không dám quay đầu, chỉ có thể giơ cao hai tay, dẫn đường ở phía trước: "Sài huynh đệ, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không? Chi bằng ta mời ngươi uống một chén, có chuyện gì ngồi xuống từ từ nói. Ngươi còn rất trẻ, tương lai còn sáng lạn, không nên tùy tiện khiêu khích luật lệ ở thành Ma Vân đâu!"
Trong cái đầu khuyển yêu của Sài A Tứ lúc này vẫn đang chìm ngập trong hình ảnh hắn vừa thoáng nhìn thấy... Rãnh sâu trước ngực cùng đôi môi đỏ kiều diễm của Viên Tiểu Thanh
Vậy nên vốn không nghe thấy Trư Đại Lực đang nói cái gì.
Mà phần trầm mặc này, không thể nghi ngờ là tăng thêm lực uy hiếp của cây kiếm sắt.
Thịt mỡ của Trư Đại Lực căng thẳng, cố gắng không để mình làm ra hành động gây hiểu lầm gì, thành thật tiến về phía trước.
Khương Cổ Thần ở thế giới trong kính một tay niết Lục Dục Bồ Tát, một tay nắm giữ Lạc Lối, chăm chú quan sát hoàn cảnh, cố gắng trợ giúp Sài A Tứ hoàn thành trận diễn xuất đầu tiên.
Thông qua Lục Dục Bồ Tát, cảm nhận được tâm tình chập chờn của tên khuyển yêu này khiến hắn im lặng thật sâu, quả thực không biết phải nói gì.
Cổ Thần vĩ đại mệt mỏi gần chết, tiểu yêu vô tri suy nghĩ viển vông.
Lúc này, nguy cơ sinh tử còn chưa qua đã bị thế gian phồn hoa làm mờ mắt chó.
Với tính tình này mà còn muốn làm nhân vật chính à?
Cổ Thần vĩ đại vô cùng hoài nghi lựa chọn của mình!
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể yên lặng chưởng khống Lục Dục Bồ Tát, hơi tăng cảm thụ về nguy hiểm lên Sài A Tứ...
Sài A Tứ đang miễn cưỡng duy trì tư thái cao thủ bỗng nhiên giật mình, đột nhiên ý thức được mình đang ở trong hoàn cảnh nào, huyễn tưởng kiều diễm trong đầu tan thành mây khói, một lần nữa trở nên đề phòng.
Phóng mắt khắp đường Hoa, quy mô của quán rượu Lão Viên chỉ có thể xem là trung đẳng nhưng nó lại có lịch sử lâu đời, danh khí rất lớn.
Chỉ có điều, vài năm gần đây, việc làm ăn ngày càng xuống dốc. Dễ thấy nhất chính là việc thu tiền lệ tiền béo bở thay cho Hoa Quả Hội cũng mất, việc làm ăn cũng xuống dốc không phanh.
Sau khi đi qua vài bàn có khách ngồi thưa thớt, đi xuyên qua một hành lang do một vò lão tửu tạo thành, trong không khí liền tràn ngập mùi rượu cùng hơi khói, đẩy một cánh cửa sắt ra liền thấy được một cái thềm đá kéo dài xuống phía dưới.
Mặc dù tài nghệ Sài A Tứ không cao nhưng ỷ vào Cổ Thần Kính trong ngực gan chó cũng lớn lên, im lặng đi theo Trư Đại Lực xuống dưới.
Bậc thang dưới đất này cũng không kéo dài quá sâu, sau khi chuyển hướng hai lần liền có thể nhìn thấy điểm cuối của thềm đá —— một khoảnh sân rộng được đẽo ra từ phiến đá, kéo dài đến một cái cửa giấy thì dừng.
Đây là một tấm giấy cửa vẽ đồ án yêu quỷ kỳ lạ.
Nền trắng, hình đỏ.
Đó là một con yêu quỷ mình trần, cơ bắp nổi từng cục dữ tợn, đang vặn vẹo bên trong hỏa diễm hừng hực, lại có một loại mỹ cảm quái dị.
Mỗi lần Sài A Tứ tới quán rượu Lão Viên, đều chỉ biết đàng hoàng giao lệ tiền, đàng hoàng uống một chén rượu kém nhất, thành thành thật thật ngồi trong một góc hẻo lánh nhất.
Gã chưa từng tới nơi này bao giờ, cũng chỉ mới nhìn thấy Viên Lão Tây từ xa.
Gã vốn cho rằng lòng đất dưới quán rượu Lão Viên là nơi cất trữ rượu. Nhưng giờ khắc này chỉ cảm thấy, không khí như đang sống dậy...
Viên Lão Tây quả thực là có phong cách!
Thứ gã không biết là, lúc gã nhìn thấy tấm đồ án yêu quỷ này, Cổ Thần vĩ đại ở thế giới trong kính bỗng nhiên mở đôi mắt vàng ròng!
Một không gian thần đạo chật hẹp nào đó, dưới tình huống Sài A Tứ, Viên Lão Tây, Trư Đại Lực đều không biết gì, đột nhiên mở ra!
Đây là một gian phòng đen nhánh, vuông vức giống như một cái ngục giam.
Nói nó là không gian thần đạo cũng là đã đề cao nó nhiều, nhưng dù sao nó cũng có "Thần" tồn tại.
Ở nơi sâu trong gian phòng, có một đôi mắt đỏ rực đột nhiên mở ra.
Khí tức kinh khủng trở nên sống động.
Thế là xiềng xích rung vang, tóc dài tản ra, gương mặt xấu xí hung ác kia cũng trở nên rõ ràng, hiển hiện gương mặt xanh nanh vàng, có những đốm thi ban màu nâu, huyết văn quỷ dị.
Quả thực có một con yêu quỷ đang được nuôi dưỡng ở trong gian tĩnh thất này, bám vào tấm giấy trên cửa!
Trong thế giới Thiên Ngục Thần đạo khá thịnh hành.
Lấy quỷ tu thần cũng là một con đường khá phổ biến.
Nhưng con đường quỷ thần này lại có ngàn vạn ngã rẽ. Thu thập tín ngưỡng là chính đạo, nuốt ăn huyết nhục là tà dị. Sát hại tính mạng, tổn thương phương vận là tà, thương xót chúng sinh là chính. Hương hỏa là đại đạo, huyết tế là lạc lối.
Đương nhiên cũng có loại giống Trương Lâm Xuyên, đi theo con đường chính đồ là thu gom tín ngưỡng nhưng lại dùng loại thủ đoạn đường ngang ngõ tắt sát hại tính mạng tà ác.
Mà con yêu quỷ trước mắt này, chính là nguyên nhân giúp cho Viên Lão Tây còn có thể tiếp tục vị trí hương chủ trong Hoa Quả Hội, cũng là nguyên nhân khiến ông ta ngày càng suy yếu!
Đám huyết văn kinh khủng trên mặt quỷ kia không biết đã thấm máu bao nhiêu huyết nhục!
"Ti tiện..."
Tên yêu quỷ này hiển lộ uy năng trong không gian Thần đạo, bỗng nhiên tránh thoát khỏi xiềng xích, thân hình nhanh chóng bành trướng, trên cơ bắp kinh khủng có từng cái bọc máu tanh hôi nổi lên...



Bạn cần đăng nhập để bình luận