Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 263: “Xem ta xử lý kẻ trước mắt đây!”

Chương 263: “Xem ta xử lý kẻ trước mắt đây!”
Trọng Huyền Thắng lập tức dùng bí pháp Ấn Quyết Tật Giải, cầu lửa, dao gió, dây leo, gần như đồng thời bắn ra trong trạng thái gào thét.
Đồng thời, Trọng Thuật bí truyền nổi danh thiên hạ của Trọng Huyền gia cũng được gia tăng trên những đạo thuật này.
Gió trợ thế lửa, gỗ là củi của lửa.
Không phải hắn ta không có đạo thuật mạnh hơn mà là có sự gia trì của Trọng Thuật, những đạo thuật đơn giản này đã có uy năng hoàn toàn không hề thua kém gì những đạo pháp phức tạp!
Trước ba đạo thuật này là ba đóa hỏa diễm tạo thành hình tam giác đã xuất hiện trên đường quyền của Vương Di Ngô.
Diễm Hoa bắn ra ba phát liên tục.
Dĩ nhiên là Khương Vọng ra tay, hắn đã lập tức dùng đạo thuật mạnh nhất của mình hiện tại cũng là đạo thuật nhanh nhất trợ giúp Trọng Huyền Thắng.
Quyền của Vương Di Ngô đã tới.
Diễm Hoa tràn ra theo thứ tự, vỡ ra thành những ngôi sao lửa.
Hỏa cầu mang theo Trọng Thuật nổ tung.
Đao gió bay tán loạn.
Dây leo bị bốc cháy.
Quyền ra quyền đến.
Lúc quyền tung ra đã xuất hiện sát khí, lúc quyền đến sát khí bao phủ!
Không sợ, không về, vô địch.
Đây là tuyệt học thành danh của Khương Mộng Hùng quân thần Đại Tề, sát pháp đỉnh cấp của Binh gia, Vô Ngã Sát Quyền!
“Phụt!”
Mạnh như Trọng Huyền Thắng dưới một quyền này đã bị đánh thổ huyết bay ngược ra sau.
Đây thực sự là một cuộc chiến không cùng cấp bậc.
Chiến lực của Vương Di Ngô hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng của mọi người đối với Thông Thiên Cảnh.
“Ta đồng ý!”
Trương Vịnh lập tức nói.
Y lấy sừng Thương Long trong ngực ra ném đến trước mặt Vương Di Ngô: “Ta không cần sừng Thương Long nữa, chỉ mong ngươi tha cho ta một mạng! Huyết mạch Trương thị Phụng Tiên đã tàn lụi, chỉ còn lại một mình ta mà thôi, ta không thể chết!”
“Không tệ.” Vương Di Ngô từ tốn nói, giọng của hắn ta vừa bình thản vừa tàn khốc: “Đáng tiếc đã muộn rồi. Đó là điều kiện trước đây, bây giờ cần mạng sống thì phải giúp ta giết Trọng Huyền Thắng mới được.”
Sắc mặt Trương Vịnh trở nên vô cùng khó coi: “Ngươi cần đến sự hỗ trợ của ta sao?”
“Các ngươi vẫn chưa hiểu sao?” Trọng Huyền Thắng dừng bay ngược ra sau, lau máu ở khóe miệng: “Hắn vào Thiên Phủ bí cảnh là để giết ta. Nhưng muốn giết ta hắn nhất định phải giết hết tất cả các ngươi, nếu không sau khi ra ngoài hắn không thể nào giải thích được, vì sao người chết không nhiều mà sau khi hắn đuổi theo ta vào đây thì lại có mình ta chết.”
Dù thế nào Trọng Huyền Thắng cũng là con cháu dòng chính của Trọng Huyền gia, có tư cách kế thừa Thẩm Hồng Diệp. Dù Vương Di Ngô là đệ tử Quân Thần cũng không thể nào trực tiếp gánh trách nhiệm giết Trọng Huyền Thắng.
Cho nên ngoài Mãn Nguyệt Đàm, ngoài để Trọng Huyền Thắng rời đi, hắn ta không nói một câu nào.
Còn trong Thiên Phủ bí cảnh, chỉ khi giết hết tất cả mọi người, độ khó của Thiên Phủ bí cảnh lần này mới không ai có thể chất vấn được. Trọng Huyền Thắng chết trong đó cũng cực kỳ hợp lý. Dù người của Trọng Huyền gia có nghi ngờ cũng không thể nhắm vào Vương Di Ngô hắn ta được.
Cho nên Vương Di Ngô cản trước Thông Thiên Tháp, vừa mở miệng đã muốn mọi người từ bỏ hết sừng Thương Long, đó chẳng qua chỉ là một cái cớ lấy ra để giết hết mọi người mà thôi.
Bởi vì sẽ không ai đồng ý với yêu cầu như vậy.
Cho dù có đồng ý giống như Trương Vịnh thì hắn ta cũng sẽ tìm đại một cái cớ khác.
Với trí tuệ của Trọng Huyền Thắng dĩ nhiên có thể nhận ra được điểm này. Hắn ta cố ý nói toẹt ra chính là để kéo những người khác cùng một chiến tuyến với mình.
“Có biết vì sao hôm nay ngươi phải chết không?” Vương Di Ngô bước tới trước một bước, lại đấm một quyền về phía Trọng Huyền Thắng: “Không đủ tư cách lại miễn cưỡng đòi tư cách. Không đủ thông minh... Lại khoe khoang sự thông minh!”
Nhưng quyền vừa tung ra được một nửa thì hắn ta đột nhiên quay người lại.
“Hình như ta bị coi thường rồi!” Là giọng Lý Long Xuyên.
Cả người hắn ta đứng thành một mũi tên dựng đứng, tay trái đưa ra trước như đang cầm cung, tay phải kéo căng ra.
Một tiễn của hắn ta chưa bắn ra, dây cung vẫn chưa động.
Nhưng Vương Di Ngô không thể không quay đầu lại!
...
Không ai dám đưa lưng về phía tiễn của Lý Long Xuyên. Mạnh như Vương Di Ngô cũng không thể ngoại lệ.
Khi hắn ta quay người lại quyền đã tung ra.
Trong chớp mắt hắn ta tung quyền thì tiễn cũng đã tới.
Đây là tiễn khí.
Khí cơ khẽ động tiễn tự phát ra, khi khí cơ động, sơ hở xuất hiện.
Dường như có một mũi tên dài như lưu quang màu trắng với đuôi lửa dài đang chống đỡ nắm đấm của Vương Di Ngô.
Khí lưu cuồng bạo, diễm phong lắc lư.
Vương Di Ngô tiến lên phía trước, nắm đấm của hắn ta đỡ mũi tên, nhanh chân tiến về phía trước!
“Nếu ngươi đã một lòng muốn chết thì ta thành toàn cho ngươi trước!”
Trên chiến trường, không ai có thể bỏ qua người của Lý gia Thạch Môn.
Thời gian càng kéo dài thì bọn họ càng có thể nắm bắt được sơ hở.
Điểm này năm đó khi tổ tiên Lý thị mười mũi tên phá vỡ Hùng Thành đã khiến cả thiên hạ có nhận thức chung này.
Cho nên Lý Long Xuyên đã quyết định ra tay rồi thì nên giết chết hắn ta trước.
Tiễn khí cơ bị đỡ lại, chân Vương Di Ngô nhanh như sao băng, trong chớp mắt đã đến gần.
“Không Niệm Sơn Hà Viễn!”
Hứa Tượng Càn lấy ngón tay làm bút, một con long xà bắn ra.
Tài khí ngút trời như mây lao đến phía trước Vương Di Ngô khiến hắn ta và Lý Long Xuyên tuy đã gần trong gang tấc nhưng lại như cách xa sơn hà.
“Hay lắm!” Vương Di Ngô khen một câu: “Tiếc là không phải tài của ngươi!”
Tay trái hắn ta to lên, tóm lấy Tài Khí Sơn Hà giống như tóm một tấm vải vẽ, sơn hà trên tấm vải vẽ nhăn lại.
“Xem ta xử lý kẻ trước mắt đây!”
Hai quyền nắm chặt, vừa đồng thời phá vỡ tiễn khí vừa một lần nữa đánh đến trước mặt Lý Long Xuyên!
Vô cùng mạnh mẽ!
Nhưng dây leo lít nha lít nhít như rắn từ dưới mặt đất chui ra quấn lấy trước nắm đấm.
Có ngăn cản của Hứa Tượng Càn, Đằng Xà Triền Bích của Khương Vọng cũng đã hoàn thành.
Trên bức tường quấn dây leo, nụ hoa nở ra mở ra những cái miệng lớn như bồn máu, giống như hoa ăn thịt người!
Trong đoạn đường vạn dặm bôn ba, Khương Vọng không hề rãnh rỗi. Đạo thuật của hắn ngày càng thuần thục, ngày càng bắt đầu hiểu được bản thân.
Lấy Đằng Xà Triền Bích làm nền tảng để hoàn thành đạo thuật nối tiếp.
Kết hợp hoa ăn thịt người với Đằng Xà Triền Bích, trong phòng thủ ẩn chứa công kích, cũng được coi là độc lập cường hóa môn đạo thuật này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận