Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3645. Trời long đất lở không ngoảnh đầu (2)



Chương 3645. Trời long đất lở không ngoảnh đầu (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng bám vào đuôi thuyền, đôi mắt màu đỏ pha vàng nhướng lên, đối diện ánh mắt của Ngao Hoàng Chung. Ngao Hoàng Chung lại như một ông lão gần đất xa trời, khom lưng lộn nhào về phía sau, vỡ nát thành ảo ảnh.
Điểm rơi của lá cờ này bị hạn chế trong Cửu Huyễn Kỳ.
Đoạn đường truy sát này không có một khắc thả lỏng, cũng không biết Ngao Hoàng Chung di dời Cửu Huyễn Kỳ một cách không chút dấu vết như vậy từ lúc nào.
Nhưng Khương Vọng phát hiện rõ ràng rằng trong khoảnh khắc này, Càn Long Bàn trong tay hắn đã trở nên phai nhạt, linh tức im bặt.
Càn Long Cửu Huyễn Đại Na Di Bàn mà Ngao Hoàng Chung dùng để chạy trốn tứ phương đã hao hết nguyên năng!
Khương Vọng không chút do dự khom người, tay đẩy thuyền gai, khiến nó tiếp tục đi nhanh theo một phương hướng nhất định.
Còn hắn thì vượt lên thuyền gai, hóa thành một dải cầu vồng, băng qua thế giới này!
Theo chỉ dẫn trong bản đồ, nơi này là địa phận Tân Sửu, thế lực Nhân tộc và Hải tộc xem như ngang nhau. Nhưng trong quá trình rượt đuổi, Khương Vọng và Ngao Hoàng Chung đều duy trì một sự ăn ý ngầm, không kinh động đến thế lực nơi này. Bởi vì sức mạnh ở cấp bậc bình thường căn bản không thể can thiệp vào việc thắng bại của cường giả cấp bậc như bọn họ. Lắm quanh co khúc khuỷu, chính ra lại không đẹp.
Giờ phút này, Khương Vọng cũng không bận tâm nếu bị quấy nhiễu.
Giới này không người nào địch lại hắn, không tướng nào ngăn được hắn!
Hắn dùng tốc độ nhanh nhất, dưới ánh nhìn cuatas nhiều chiến sĩ Nhân tộc và Hải tộc, lao từ Giới Hà này tới Giới Hà khác trong giới vực Tân Sửu một cách chớp nhoáng.
Quả là không có ai ngăn cản.
Lại thấy Ngao Hoàng Chung thân thể mỏi mệt đột nhiên nhảy lên, nhảy vào trong sương mù của một dòng Giới Hà khác.
Thân hình đang lao vút của Khương Vọng lập tức dừng lại.
Hắn vô cùng chắc chắn rằng Ngao Hoàng Chung đã suy kiệt, hắn tin tưởng rằng trong trạng thái sinh tử giao phong này, Ngao Hoàng Chung sống không quá ba hiệp. Chỉ cần hắn đuổi theo, vượt qua Giới Hà, cuộc truy sát kéo dài mười canh giờ này sẽ có một dấu chấm hoàn mỹ.
Nhưng bây giờ đã là Giới Hà thứ tư.
Hắn đã vạch ra một đường đỏ, nhất định phải tuân thủ.
Khương Vọng không chút do dự xoay người, lao đi vô cùng kiên quyết.
Dòng Giới Hà này là một trong những thứ vô cùng dễ gặp tại Mê giới, không thấy đôi bờ, ẩn trong sương mù. Phong cảnh đối diện đều phải có liên quan tới dòng sông mới biết được.
Có gió ngộ nhập Giới Hà, lập tức bị quy tắc xoắn nát.
Có điều, trong những tia sáng vỡ vụn cũng sẽ có lưu phong xuất hiện, cũng có thể lơ đãng lướt về phía đối diện.
“Vù!”
Một sợi gió bị thổi nát.
Nát dưới ủng chiến của Ngao Hoàng Chung.
Ngao Hoàng Chung sức cùng lực kiệt đứng bên Giới Hà, đứng trên bờ, ngóng nhìn sương mù bên kia, không nói một lời.
Sau lưng hắn là từng đội chiến sĩ Hải tộc lặng im không nói, đen nghìn nghịt như núi như biển!
Mê giới tài nguyên cằn cỗi, binh giáp hiếm hoi, những chiến sĩ Hải tộc khôi ngô này đều mặc giáp, cầm thương!
Đây là cường quân Ngao Hoàng Chung một tay huấn luyện, trưởng thành theo Ngao Hoàng Chung, tên là “Phạt Thế”. Nếu đội quân này có mặt ở giới vực Đinh Mão, hắn ta sẽ không thua một trận kia. Đừng nói một tên chân truyền Pháp gia, cho dù có tới thêm một tên Vô Địch Hầu, hắn ta cũng có lòng tin chiến thắng.
Đáng tiếc lúc ấy hắn ta kiêu ngạo tự phụ, muốn đánh Khương Vọng trở tay không kịp, cho nên lựa chọn tự mình lên chiến, suýt nữa thua cả cái mạng!
Đối với sự truy sát theo kiểu dí tới tận hoàng tuyền của Khương Vọng, trong lúc khó khăn bảo vệ mạng sống, hắn ta vẫn lặng lẽ triệu tập thân quân. Còn có thể kiếp soát trạng thái thể lực của mình một cách chuẩn xác, gần như vào thời khắc cuối cùng trước lúc khô kiệt, lấy thân làm mồi, dẫn dụ Khương Vọng mắc câu.
Khắc chế tửu sắc tài vận cũng không có gì cao siêu, hết thảy những người có thể công thành danh toại, ai không biết khắc chế?
Bây giờ đại công đã ở ngay trước mắt, khổ lao sắp đến ngày gặt hái!
Phải là người lạnh lùng tàn nhẫn đến mức nào mới có thể chống lại sự mê hoặc này?
Ngao Hoàng Chung biết rõ nhược điểm của lòng người, nói cách khác, hắn ta biết rõ trí tuệ của sinh linh không thể tránh khỏi dục vọng. Cái gọi là liệu trước tiên cơ chính là như vậy.
Nhưng hắn ta còn chưa hiểu rõ Khương Vọng.
Hỏa lực của hắn ta tập trung ở bờ bên này, chờ tròn nửa khắc, từ đầu đến cuối không chờ được bóng hình qua sông kia.
Vốn có tiếng tuân thủ lễ nghi trong Hải tộc, hắn ta vẫn không nhịn được sỉ vả một câu: “Cái thằng này không phải người! Mẹ hắn chứ đuổi ta ròng rã một ngày một đêm, dùng hết mọi thủ đoạn, đến lúc mấu chốt thì lại nói đi là đi?”
“Vương thượng, làm sao bây giờ?” Tướng lĩnh sau lưng xin chỉ thị: “Hay là chúng ta nên xây cầu, xông qua bờ bên kia?”
“Xông qua đó thì làm được cái gì?” Ngao Hoàng Chung cầm lấy một khối nguyên thạch bắt đầu khôi phục: “Chúng ta không giết được hắn.”
“Vậy cứ cho qua như vậy sao?” Tướng lĩnh sau lưng hỏi.
“Cho qua? Không thể cho qua.” Ngao Hoàng Chung nói: “Hắn truy sát ta thực ra ta cũng không so đo, nhưng người này không chết, tương lai ắt sẽ là một Khương Mộng Hùng khác…”
Tướng lĩnh đằng sau không nhịn được giương mắt lên, dùng sức nhìn vào đám sương mù, như thể làm thế là sẽ nhìn thấy người ở bờ bên kia!
Là tướng lĩnh dòng chính của Ngao Hoàng Chung, gã hiểu rất rõ sức nặng trong câu nói này của Ngao Hoàng Chung.
Khương Mộng Hùng tự mình thành lập đảo Quyết Minh, gánh chịu áp lực lớn nhất từ đại dương cho Tề quốc, cũng mang lại áp lực lớn nhất cho đại dương. Khương Mộng Hùng đã từng xâm nhập biển cả, giết chết một Hoàng Chủ! Hung danh của Khương Mộng Hùng tại Hải tộc còn cao hơn cả ở Nhân tộc.
Đánh giá này của Ngao Hoàng Chung đã thể hiện sự kiêng dè không thể đong đếm đối với Khương Vọng! Hết chương 3645.



Bạn cần đăng nhập để bình luận