Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 102: Chúng ta là người của Vu gia 1

Chương 102: Chúng ta là người của Vu gia 1
Hắc Vân chân nhân tuy chỉ là một vị tán tu, nhưng tấm lòng bi thiên mẫn nhân của lão đáng để tất cả mọi người sùng kính. Khi mở động phủ, lão vô ý đả thông khe hở không gian U Minh Hoàng Tuyền, dẫn đến Huyết Hà xâm lấn nhân gian. Thế nhưng lão không hề trốn tránh trách nhiệm, mà đã dùng sức một mình trấn phong lại lỗ hổng Huyết Hà.
Nếu không có di cốt pháp khí của Hắc Vân chân nhân áp chế nhánh sông máu này, đừng nói là tòa địa cung này, e rằng U Minh Huyết Hà đã sớm tràn ngập đến tận hoàng thành Đại Chu rồi.
Nhiều năm qua, di cốt pháp khí và U Minh Huyết Hà đã tạo thành một thế cân bằng kỳ diệu nhưng mong manh. Hai bên luôn giằng co ngang tài ngang sức.
Chính vì thế mà pháp lực của Hắc Vân Kỳ không hề tiết lộ ra ngoài, ngay cả Lưu Dương ở cảnh giới Kim Đan cũng không thể phát hiện ra nơi này, bởi vì pháp lực của Hắc Vân Kỳ đều đã bị U Minh Huyết Hà triệt tiêu.
Hiện tại Lâm Phong rút Hắc Vân Kỳ ra, mất đi pháp lực áp chế của Hắc Vân Kỳ, U Minh Huyết Hà lập tức như mãnh thú xổng chuồng, gào thét mà ra.
Lưu Dương luống cuống tay chân, máu đen quanh người giống như hồng thủy ngập trời muốn bao phủ hắn, chín cây Huyết Hà Phiên lúc này giống như nến tàn trong gió, không chỉ không cách nào trợ giúp Lưu Dương, ngược lại giống như kẻ xa quê trở về nhà, mắt thấy sắp đầu nhập vào lòng U Minh Huyết Hà.
Lưu Dương cuối cùng cũng không tu luyện bí pháp Huyết Hà, lúc U Minh Huyết Hà bình tĩnh, hắn còn có thể ỷ vào Huyết Hà Phiên tự bảo vệ mình, hiện tại Huyết Hà đã lâm vào cuồng bạo, hắn lập tức lâm vào trong hiểm cảnh.
Lưu Dương hai mắt đỏ ngầu, trừng mắt nhìn Lâm Phong: "Tên đạo nhân kia, nhận lấy cái chết!" Không để ý máu loãng đã nhiễm lên thân thể điên cuồng ô uế một thân pháp lực của hắn, Lưu Dương vỗ vỏ kiếm, một chùm kiếm quang so với Huyết Hà còn cuồng bạo hơn bắn thẳng tới đỉnh đầu Lâm Phong.
Thiếu Thương kiếm khí bá đạo nhất trong lục mạch kiếm khí của Thục Sơn, cũng là kiếm thuật bá đạo nhất trong thiên địa này!
Kiếm quang còn chưa thoát ra khỏi vỏ, Lâm Phong đã cảm thấy mình bị một cỗ sát ý lạnh lẽo đến cực điểm bao phủ, dường như ngay cả linh hồn cũng bị đông cứng, một ý niệm trong đầu cũng không ngăn được: "Không cần tránh né, tránh cũng vô dụng, kiếm quang mạnh như vậy, hẳn phải chết không thể nghi ngờ..."
Đợi khi kiếm quang thật sự xuất hiện ở trước mắt, Lâm Phong bị kiếm thế chấn nhiếp lại cảm thấy tư duy đã đình trệ, ngay cả ý niệm trong đầu cũng không thể chuyển động, kiếm quang không dính vào thân thể, chỉ mang theo kiếm phong cũng muốn lăng trì cắt hắn.
Nếu không có chuẩn bị, Lâm Phong tất sẽ chết không thể nghi ngờ dưới một kích ôm hận của Lưu Dương.
Nhưng bây giờ hắn mỉm cười, thậm chí còn có thời gian vẫy tay từ biệt Lưu Dương.
"Bằng hữu, ngươi quả thật là người tốt, nếu không phải ngươi, ta còn phải đau đầu sau khi rút lá cờ ra thì trấn phong U Minh Huyết Hà này như thế nào, cảm tạ!"
Nói xong, Hắc Vân kỳ trong tay Lâm Phong khẽ lay động, ô quang sáng lên, đã phá vỡ hư không, cuốn Lâm Phong biến mất không còn thấy bóng dáng.
"Không!!!"
Lưu Dương gần như tuyệt vọng nhìn Lâm Phong biến mất tại chỗ, kiếm quang hùng hồn cuồng bạo bá đạo của mình chỉ có thể chém không khí.
Sau một khắc, hắn đã bị biển máu mênh mông nuốt chửng.
...
"Nếu ta không chết, dẫu đuổi tới chân trời góc biển, cũng nhất định phải chém đạo nhân ngươi thành muôn mảnh!"
Trong không khí tựa hồ còn quanh quẩn tiếng rống giận dữ của Lưu Dương, Lâm Phong gãi gãi lỗ tai của mình: "Ngươi trước hết hãy thành thành thật thật thay thế Hắc Vân Kỳ, trấn áp U Minh Huyết Hà kia cho ta rồi hãy nói sau."
Hắn vốn cũng không trông cậy đơn giản như vậy liền hố chết Lưu Dương, nếu không sau khi lấy đi Hắc Vân Kỳ, hắn sẽ đau đầu với U Minh Huyết Hà tràn lan.
Như bây giờ rất tốt, có Lưu Dương làm kẻ chết thay, vì tự vệ, hắn chỉ có thể liều mạng trấn áp Huyết Hà điên cuồng trướng lên, mà U Minh Huyết Hà thì thành lồng giam của Lưu Dương.
Lâm Phong tự đáy lòng cảm thán: "Người tốt a! Loại người tốt lợi người không lợi mình này thật sự là quá ít, nếu không đây chính là một thế giới hạnh phúc mỹ mãn biết bao?"
Về phần tên này một ngày nào đó có thể thoát khốn ra hay không, tạm thời không phải chuyện Lâm Phong có thể khống chế, điều này đối với Lâm Phong mà nói, vừa là áp lực, cũng là động lực hướng lên trên, thúc giục hắn mau chóng đề cao thực lực của mình.
Trước mắt quan trọng nhất vẫn là phải tìm được ba đồ nhi đáng thương của hắn.
Lâm Phong nắm chơi Hắc Vân Kỳ đã thu nhỏ lại bằng lòng bàn tay.
Đây là pháp khí Kim Đan kỳ đầu tiên hắn lấy được, tuy bị U Minh Huyết Hà làm ô uế, lực lượng không bằng ba thành lúc cường thịnh, nhưng cho dù như vậy cũng là một pháp khí phi phàm, so với tất cả pháp khí hiện có trong tay Lâm Phong đều mạnh hơn, ngay cả Bắc Cực Thiên Từ Kiếm cũng phải kém hơn một bậc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận