Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 784: Có kẻ trà trộn 3

Chương 784: Có kẻ trà trộn 3
Trong phòng, những người khác đều nhíu mày, hầu như mỗi người đều từng bị Anh La Trát dùng phi đao nhắm vào, tuy rằng hắn chưa từng thực sự phóng phi đao nhưng ai nấy đều có thể cảm nhận được sát ý lạnh lẽo từ hắn.
"Thú vị, một con sói con." Ánh mắt Lâm Phong lóe sáng, hắn có thể nhìn ra, thiếu niên đen gầy này thực sự từng sát sinh, hơn nữa trên tay không chỉ một hai mạng người, hắn đối với việc giết người không có chút cố kỵ nào.
Dùng phi đao nhắm vào người khác, thực ra chỉ là một thói quen của hắn nhưng nếu đối phương thật sự nổi giận muốn động thủ, Anh La Trát này sẽ tuyệt đối không ngại ngần tặng cho đối phương một đao.
Tuy tuổi còn nhỏ nhưng trong xương cốt người này đã toát ra khí chất điên cuồng khát máu, ngông cuồng, coi trời bằng vung.
Liễu Hạ Phong đứng dậy, chắn trước người tiểu mập, lười biếng nói: "Anh La Trát, ngươi có bản lĩnh thì tìm người ngoài, hà cớ gì phải bắt nạt sư huynh đệ trong nhà? Nếu ngươi muốn so tài, ta tiếp ngươi."
Anh La Trát chẳng thèm để ý cười nhạt: "Ngươi? Ngươi không xứng."
Lúc này, một thiếu niên áo tím đẩy cửa bước vào, thấy Anh La Trát một mình đối phó với nhiều người như vậy, hắn nhíu mày: "Đừng náo loạn nữa, thời khắc tổ sư khai đàn sắp đến rồi, mau ra ngoài tập hợp."
Người này vừa xuất hiện, Anh La Trát lập tức bỏ qua Liễu Hạ Phong, hai mắt nhìn về phía thiếu niên áo tím vừa bước vào, lóe lên hàn quang: "Tu Vân Sinh!"
Thiếu niên áo tím Tu Vân Sinh bình tĩnh nói: "Đi thôi, Chu trưởng lão rất coi trọng giờ giấc, đừng để lỡ mất thời gian."
Liễu Hạ Phong nhún vai: "Đi thôi mọi người." Nói xong bèn đi theo sau Tu Vân Sinh, những người khác cũng nối gót theo sau, tiểu mập kia đi tới cửa, quay đầu nhìn Anh La Trát, hừ lạnh: "Anh La Trát, nếu ngươi có bản lĩnh, thì thắng Tu sư huynh một lần xem? Hừ, từ khi nhập môn đến giờ, hình như ngươi chưa từng thắng hắn lần nào."
Nghe vậy, Anh La Trát không những không tức giận, ngược lại còn gật đầu: "Lần khảo hạch sau khi tổ sư giảng pháp này, chính là cơ hội."
Hắn nhe răng cười, hàm răng trắng như tuyết loáng thoáng lộ ra khí tức tanh nồng của máu, tiểu mập vốn còn muốn mỉa mai hắn vài câu, lúc này đành nuốt nước miếng, hậm hực quay đầu bỏ đi.
Thần thức của Lâm Phong đi theo bọn họ ra khỏi tinh xá, chỉ thấy hai mươi tám vị đệ tử đời thứ hai của mình đã tập hợp đầy đủ, liếc mắt nhìn qua, xuất sắc nhất là bốn người, nhập môn chưa được hai tháng, đã có phần tu vi Luyện Khí, tiến triển tu luyện xem như không tệ.
Ngoài Tu Vân Sinh, Anh La Trát và Liễu Hạ Phong, người cuối cùng lại là một nữ đệ tử, mặc trang phục màu tím theo quy định của Huyền Môn Thiên Tông, dáng người cao thon, dung mạo thanh lệ, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, khiến người ta có cảm giác dễ gần.
Lâm Phong đưa mắt nhìn: "Hình như tên là Lý Tinh Phi?"
Trong số các đệ tử đời thứ hai, ba nhóm lớn nhất chính là lấy nàng, Tu Vân Sinh và Liễu Hạ Phong làm trung tâm.
Chu Dịch đứng trước tinh xá, lặng lẽ nhìn đám đệ tử đời thứ hai tập hợp xong, vung tay lên, dùng pháp lực đưa bọn họ lên một chiếc lá trên Huyền Thiên Bảo Thụ, diện tích chiếc lá này rộng chừng một mẫu, vô cùng khổng lồ.
Đám người khoanh chân ngồi xuống, Chu Dịch thì leo lên một chiếc lá cao hơn, ngồi xuống.
Ở đó, Tiêu Diễm, nhóc tỳ, Uông Lâm và Dương Thanh bốn người đã có mặt từ trước, thấy Chu Dịch đến, đồng loạt chắp tay hành lễ, Chu Dịch cũng chắp tay đáp lễ.
Một lát sau, Nhạc Hồng Viêm mang theo Tiểu Hoan Tử cùng một đám trẻ con bay đến Huyền Thiên Bảo Thụ, đây là do Lâm Phong đặc biệt cho phép đám trẻ con này cùng được nghe giảng.
Đám trẻ con này, bởi vì trước kia suýt chút nữa bị luyện thành Nhân Đan, cho nên trong cơ thể tích lũy rất nhiều dược lực và linh khí, chỉ cần hơi dẫn dắt một chút là có thể chuyển hóa thành tu vi Luyện Khí, cho nên lúc này nhìn lại, trình độ bình quân của chúng ngược lại còn cao hơn đám đệ tử đời thứ hai một bậc.
Điều này cũng khiến cho những thiếu niên thân là đệ tử chính thức cảm thấy áp lực, không dám lười biếng trong tu luyện.
"Đáng tiếc, tiềm lực của đám trẻ con này, chung quy không bằng đám đệ tử chính thức." Lâm Phong thầm nghĩ: "Tuy rằng nghịch thiên như đám người Tiêu Diễm là không thể nào nhưng trong số các đệ tử đời thứ hai rất có thể xuất hiện vài nhân tài, chỉ có điều…"
Nhìn đám người trước mặt, Lâm Phong cười ẩn ý: "Lúa nhà ta vừa chín, đã có kẻ muốn đến hái trộm, thật là ngây thơ."
Trong số đệ tử này, có kẻ là do thế lực khác cài vào, lúc tổ chức đại điển bái sư, Lâm Phong đã phát hiện ra nhưng hắn không vạch trần, ngược lại còn thuận nước đẩy thuyền, giữ hắn lại.
Lúc này, Lâm Phong cười vô cùng gian xảo: "Gián điệp đã lộ tẩy thân phận, ngược lại có thể phát huy tác dụng ngược."
Trong phòng, những người khác đều nhíu mày, hầu như mỗi người đều từng bị Anh La Trát dùng phi đao nhắm vào, tuy rằng hắn chưa từng thực sự phóng phi đao nhưng ai nấy đều có thể cảm nhận được sát ý lạnh lẽo từ hắn.
"Thú vị, một con sói con." Ánh mắt Lâm Phong lóe sáng, hắn có thể nhìn ra, thiếu niên đen gầy này thực sự từng sát sinh, hơn nữa trên tay không chỉ một hai mạng người, hắn đối với việc giết người không có chút cố kỵ nào.
Dùng phi đao nhắm vào người khác, thực ra chỉ là một thói quen của hắn nhưng nếu đối phương thật sự nổi giận muốn động thủ, Anh La Trát này sẽ tuyệt đối không ngại ngần tặng cho đối phương một đao.
Tuy tuổi còn nhỏ nhưng trong xương cốt người này đã toát ra khí chất điên cuồng khát máu, ngông cuồng, coi trời bằng vung.
Liễu Hạ Phong đứng dậy, chắn trước người tiểu mập, lười biếng nói: "Anh La Trát, ngươi có bản lĩnh thì tìm người ngoài, hà cớ gì phải bắt nạt sư huynh đệ trong nhà? Nếu ngươi muốn so tài, ta tiếp ngươi."
Anh La Trát chẳng thèm để ý cười nhạt: "Ngươi? Ngươi không xứng."
Lúc này, một thiếu niên áo tím đẩy cửa bước vào, thấy Anh La Trát một mình đối phó với nhiều người như vậy, hắn nhíu mày: "Đừng náo loạn nữa, thời khắc tổ sư khai đàn sắp đến rồi, mau ra ngoài tập hợp."
Người này vừa xuất hiện, Anh La Trát lập tức bỏ qua Liễu Hạ Phong, hai mắt nhìn về phía thiếu niên áo tím vừa bước vào, lóe lên hàn quang: "Tu Vân Sinh!"
Thiếu niên áo tím Tu Vân Sinh bình tĩnh nói: "Đi thôi, Chu trưởng lão rất coi trọng giờ giấc, đừng để lỡ mất thời gian."
Liễu Hạ Phong nhún vai: "Đi thôi mọi người." Nói xong bèn đi theo sau Tu Vân Sinh, những người khác cũng nối gót theo sau, tiểu mập kia đi tới cửa, quay đầu nhìn Anh La Trát, hừ lạnh: "Anh La Trát, nếu ngươi có bản lĩnh, thì thắng Tu sư huynh một lần xem? Hừ, từ khi nhập môn đến giờ, hình như ngươi chưa từng thắng hắn lần nào."
Nghe vậy, Anh La Trát không những không tức giận, ngược lại còn gật đầu: "Lần khảo hạch sau khi tổ sư giảng pháp này, chính là cơ hội."
Hắn nhe răng cười, hàm răng trắng như tuyết loáng thoáng lộ ra khí tức tanh nồng của máu, tiểu mập vốn còn muốn mỉa mai hắn vài câu, lúc này đành nuốt nước miếng, hậm hực quay đầu bỏ đi.
Thần thức của Lâm Phong đi theo bọn họ ra khỏi tinh xá, chỉ thấy hai mươi tám vị đệ tử đời thứ hai của mình đã tập hợp đầy đủ, liếc mắt nhìn qua, xuất sắc nhất là bốn người, nhập môn chưa được hai tháng, đã có phần tu vi Luyện Khí, tiến triển tu luyện xem như không tệ.
Ngoài Tu Vân Sinh, Anh La Trát và Liễu Hạ Phong, người cuối cùng lại là một nữ đệ tử, mặc trang phục màu tím theo quy định của Huyền Môn Thiên Tông, dáng người cao thon, dung mạo thanh lệ, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, khiến người ta có cảm giác dễ gần.
Lâm Phong đưa mắt nhìn: "Hình như tên là Lý Tinh Phi?"
Trong số các đệ tử đời thứ hai, ba nhóm lớn nhất chính là lấy nàng, Tu Vân Sinh và Liễu Hạ Phong làm trung tâm.
Chu Dịch đứng trước tinh xá, lặng lẽ nhìn đám đệ tử đời thứ hai tập hợp xong, vung tay lên, dùng pháp lực đưa bọn họ lên một chiếc lá trên Huyền Thiên Bảo Thụ, diện tích chiếc lá này rộng chừng một mẫu, vô cùng khổng lồ.
Đám người khoanh chân ngồi xuống, Chu Dịch thì leo lên một chiếc lá cao hơn, ngồi xuống.
Ở đó, Tiêu Diễm, nhóc tỳ, Uông Lâm và Dương Thanh bốn người đã có mặt từ trước, thấy Chu Dịch đến, đồng loạt chắp tay hành lễ, Chu Dịch cũng chắp tay đáp lễ.
Một lát sau, Nhạc Hồng Viêm mang theo Tiểu Hoan Tử cùng một đám trẻ con bay đến Huyền Thiên Bảo Thụ, đây là do Lâm Phong đặc biệt cho phép đám trẻ con này cùng được nghe giảng.
Đám trẻ con này, bởi vì trước kia suýt chút nữa bị luyện thành Nhân Đan, cho nên trong cơ thể tích lũy rất nhiều dược lực và linh khí, chỉ cần hơi dẫn dắt một chút là có thể chuyển hóa thành tu vi Luyện Khí, cho nên lúc này nhìn lại, trình độ bình quân của chúng ngược lại còn cao hơn đám đệ tử đời thứ hai một bậc.
Điều này cũng khiến cho những thiếu niên thân là đệ tử chính thức cảm thấy áp lực, không dám lười biếng trong tu luyện.
"Đáng tiếc, tiềm lực của đám trẻ con này, chung quy không bằng đám đệ tử chính thức." Lâm Phong thầm nghĩ: "Tuy rằng nghịch thiên như đám người Tiêu Diễm là không thể nào nhưng trong số các đệ tử đời thứ hai rất có thể xuất hiện vài nhân tài, chỉ có điều…"
Nhìn đám người trước mặt, Lâm Phong cười ẩn ý: "Lúa nhà ta vừa chín, đã có kẻ muốn đến hái trộm, thật là ngây thơ."
Trong số đệ tử này, có kẻ là do thế lực khác cài vào, lúc tổ chức đại điển bái sư, Lâm Phong đã phát hiện ra nhưng hắn không vạch trần, ngược lại còn thuận nước đẩy thuyền, giữ hắn lại.
Lúc này, Lâm Phong cười vô cùng gian xảo: "Gián điệp đã lộ tẩy thân phận, ngược lại có thể phát huy tác dụng ngược."
Bạn cần đăng nhập để bình luận