Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 754: Ba Năm Không Minh, Nhất Minh Kinh Người 2

Chương 754: Ba Năm Không Minh, Nhất Minh Kinh Người 2
Tốc độ Uông Lâm hấp thu linh khí từ bên ngoài vào cơ thể rồi luyện hóa thành pháp lực cũng trở nên nhanh hơn rất nhiều, so với hiện tại thì tốc độ tu luyện trước kia của hắn quả thật chẳng khác nào lão ngưu kéo xe.
Thần sắc Lâm Phong khẽ động, thì ra thần hồn của Uông Lâm cũng nhận được sự tưới nhuần của luồng sáng màu lam nhạt kia.
Căn cốt vốn không phải chỉ là nền tảng của thân thể, mà phàm là những yếu tố bẩm sinh có liên quan đến việc tu luyện thì đều có thể được quy vào căn cốt.
Ngoài nền tảng của thân thể, thần hồn linh động hay không, cứng cỏi đến đâu cũng là một phần của căn cốt.
Thần hồn càng linh động thì tu sĩ càng nhạy bén với những thay đổi của linh khí thiên địa, từ đó có thể hấp thu linh khí thiên địa để tu luyện một cách hiệu quả hơn.
Dưới sự tưới nhuần của luồng sáng màu lam nhạt, thần hồn của Uông Lâm rõ ràng đã trở nên linh động hơn trước rất nhiều, Lâm Phong có thể cảm nhận được Uông Lâm ngày càng nhạy cảm hơn với những thay đổi của linh khí thiên địa xung quanh.
Sau khi luồng sáng màu lam nhạt đã lan ra toàn thân Uông Lâm, hoàn thành việc cải tạo toàn thân hắn, tất cả luồng sáng liền ào ạt chảy về phía đan điền khí hải của Uông Lâm.
Khi những luồng sáng này đều đã chảy vào trong khí hải của Uông Lâm, khí hải của hắn bỗng chấn động dữ dội.
Khí hải Uông Lâm cuồn cuộn sóng lớn như thể đang có cơn sóng thần, không ngừng khuấy đảo, như thể đang sôi sục.
"Tiểu Lâm Tử, hãy mau chóng nắm chắc cơ hội này." Lâm Phong gật đầu, đưa ngón tay điểm vào thần thạch linh đài bên cạnh, dưới tác động của tử khí, thần thạch linh đài lập tức vỡ tan, hóa thành một luồng sáng trắng như ngọc, chui vào thiên linh cái của Uông Lâm.
Luồng sáng trắng như ngọc này từ đỉnh đầu Uông Lâm chảy thẳng xuống, như Cửu Thiên Ngân Hà đổ xuống, đi thẳng vào trong đan điền khí hải.
Sau khi dung hợp luồng sáng trắng như ngọc này, đan điền khí hải của Uông Lâm càng thêm sôi trào mãnh liệt, giữa khí hải xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, trong vòng xoáy ấy, một tòa đài sen bằng bạch ngọc đang dần dần hiện ra.
Pháp lực của Uông Lâm ào ạt chảy vào trong bạch ngọc đài sen, nhuộm bạch ngọc đài sen thành màu tím chỉ trong nháy mắt, biến nó thành tử ngọc đài sen, xung quanh tử ngọc đài sen được bao quanh bởi dòng hoàng tuyền chân thủy màu vàng nhạt, còn đỉnh đài sen thì mây đen giăng kín.
Cảnh tượng này rất giống với cảnh tượng lúc trước Uông Lâm tự mình dựng linh đài nhưng điểm khác biệt là, lần này trong làn khói đen giăng kín ấy thi thoảng lại có tia sáng lóe lên, trong sự lạnh lẽo chết chóc lại ẩn chứa một luồng sinh cơ tiềm tàng.
Tử ngọc đài sen mọc lên từ mặt đất, không ngừng cao lên, hình thành từng tầng một, lần này đã dung hợp thần thạch linh đài có được từ Hoang Hải cổ giới, vốn là vật trời sinh trời dưỡng, hội tụ linh khí của trời đất, nên linh đài của Uông Lâm đã nhanh chóng đạt đến bảy tầng, và tiếp tục được xây cao lên.
Lâm Phong vẫn luôn quan sát nhất cử nhất động của Uông Lâm, lúc này bỗng nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện sau khi tử ngọc linh đài của Uông Lâm vượt qua bảy tầng thì bắt đầu xuất hiện hiện tượng rung lắc bất ổn, đến tầng thứ tám thì tuy rằng vẫn còn ổn nhưng khi Uông Lâm tiếp tục xây dựng tầng thứ chín thì dị biến đột nhiên xảy ra.
Khi vừa mới dựng xong chín tầng linh đài, tử ngọc linh đài của Uông Lâm bỗng nhiên rung lắc dữ dội, phía dưới chân đế thậm chí còn xuất hiện những vết nứt, như thể sắp sụp đổ đến nơi.
Lâm Phong thấy vậy, không chút do dự, lập tức lấy Bổ Thiên Đằng ra, phát động pháp lực, Bổ Thiên Đằng liền hóa thành một luồng sáng xanh biếc, chui vào trong cơ thể Uông Lâm.
Luồng sáng xanh biếc rơi vào trong khí hải của Uông Lâm, lập tức biến thành một dây leo khổng lồ, quấn quanh lấy tử ngọc linh đài.
Sau khi được dây leo màu xanh quấn lấy, trong ánh sáng xanh lấp lánh, tử ngọc linh đài vốn đã xuất hiện vết nứt của Uông Lâm lại một lần nữa trở nên vững chắc, những vết nứt kia cũng dần dần biến mất, khôi phục lại vẻ hoàn mỹ không tì vết.
Hai thầy trò Lâm Phong và Uông Lâm đồng thời thở phào nhẹ nhõm, Lâm Phong lại đưa tay bắn ra một cái, một chiếc lá Huyền Thiên Bảo Thụ rơi trúng mi tâm của Uông Lâm.
Linh lực trong chiếc lá bị Uông Lâm hấp thu, rơi xuống đỉnh linh đài trong khí hải, hoàn thành công đoạn cuối cùng trong việc dựng linh đài của Uông Lâm.
Trong tiếng nổ ầm vang, tử ngọc linh đài đã hoàn toàn vững chắc, pháp lực toàn thân Uông Lâm cũng đã có sự thay đổi về chất, trở nên tinh khiết và mạnh mẽ hơn.
Trong khí hải của hắn lúc này là một tòa tử ngọc linh đài cao chín tầng sừng sững, trên đỉnh linh đài, mây đen giăng kín, như thể tử vực, tỏa ra khí tức lạnh lẽo chết chóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận