Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 473: Bế mạc viên mãn 1

Chương 473: Bế mạc viên mãn 1
Bên trái là một khu nhà với những căn nhà nhỏ xinh xắn, thoạt nhìn chỉ thấy cổ kính, trang nghiêm nhưng nhìn kỹ từng chi tiết lại toát lên vẻ lộng lẫy, nguy nga.
Linh khí trong những căn nhà nhỏ này cực kỳ nồng đậm, thậm chí còn cao hơn cả trên Ngọc Kinh Sơn, đó là bởi vì trong nhà có bố trí pháp trận, không ngừng hút linh khí từ Ngọc Kinh Sơn tụ lại.
Phi Hỏa lão tổ trợn mắt há mồm nhìn tinh xá, tuy chưa bước vào nhưng với tu vi Nguyên Anh kỳ, chỉ đứng ngoài cũng cảm nhận được linh khí bên trong nồng đậm.
"Ở đây tu luyện, quả thật sự bán công bội." Phi Hỏa lão tổ nghiến răng: "Nói gì là sự bán công bội, có khi nhốt một con heo vào đây nuôi mấy năm cũng thành tinh!"
Hai tòa kiến trúc khác, Lâm Phong cho đặt ở phía bên kia Huyền Thiên Bảo Thụ, đối diện với tinh xá.
Hai tòa điện các cổ kính sừng sững, một tòa tỏa ra từng đợt dược hương thanh khiết, chỉ cần ngửi thôi cũng thấy thư thái, có tu sĩ cảm thấy bình cảnh tu luyện bế tắc nhiều năm như nới lỏng.
Đây là đan phòng, Lâm Phong niệm động, cửa lớn mở ra, bên trong bày bát quái trận đồ, chính giữa là một lò đan.
Xung quanh là mấy bồ đoàn, trên mỗi bồ đoàn đặt một chiếc quạt mo.
Trên tường treo đầy hồ lô lớn, dùng để đựng đan dược, không những không sợ mất dược tính mà còn ngày càng tinh khiết.
Lâm Phong dò xét, thấy lò đan tuy là thượng phẩm nhưng vẫn kém một bậc, bèn phất tay, thu lò cũ đi, đặt Thiên Ngoại Tâm Hỏa Lô vào giữa phòng.
Dương Đồng Huy ngạc nhiên: "Lâm tông chủ, lò này..."
"Thiên Ngoại Tâm Hỏa Lô." Lâm Phong cười: "Ta tình cờ có được, cũng tạm."
Những người sành sỏi đều hít một hơi lạnh.
Tạm gì chứ, đây là bảo bối vô giá!
Dương Đồng Huy tấm tắc: "Nghe nói lò này phải dùng Xích Cương Lôi Hỏa và Bất Động Minh Vương Nộ Hỏa mới nhóm lên được, công hiệu vô biên, lại còn dẫn động tâm hỏa, tăng cường hỏa lực, tỷ lệ luyện đan thành công cao hơn lò thường đến ba phần."
"Lò này thất lạc gần ngàn năm, không ngờ lại ở trong tay Lâm tông chủ."
Lâm Phong cười: "Cũng là cơ duyên."
Hắn quay sang ném lệnh bài cho Tiêu Diễm, nói: "Tiểu Diễm, đan phòng giao cho ngươi, từ nay ngươi là đan phòng chi chủ."
Tiêu Diễm nhận lệnh bài, nhìn đan phòng và Thiên Ngoại Tâm Hỏa Lô, cười vui vẻ, cung kính: "Đệ tử tuân lệnh."
Thanh Tuyền lão tổ vẫn im lặng, trong lòng cười khổ: "Tên nhóc này còn có thiên phú luyện đan nữa? Haizz, lần này thật khó chơi!"
Cạnh đan phòng là Tàng Kinh Lâu, Lâm Phong không mở cửa, chỉ giới thiệu qua loa.
Mọi người tò mò nhìn tòa lầu cao ba trượng, chia làm ba tầng: "Không biết trong đó có điển tịch đạo pháp của Huyền Môn Thiên Tông không?"
Lâm Phong cầm lệnh bài Tàng Kinh Lâu, nhìn Uông Lâm, nói: "Tiểu Lâm, cố gắng tu luyện, ngày ngươi kết thành kim đan chính là ngày tiếp quản Tàng Kinh Lâu."
Uông Lâm hít sâu, cúi đầu: "Đệ tử nhất định không phụ kỳ vọng của sư phụ!"
Lâm Phong quay sang Chu Dịch: "Tiểu Dịch, từ nay ngươi là tổng giáo tập, dạy bảo cơ bản cho các đệ tử mới nhập môn, sau khi ra khỏi cửa của ngươi, bọn họ mới được theo học những người khác."
"Công bằng, chính trực, ôn hòa, nghiêm minh là những gì ta mong muốn ở ngươi."
Chu Dịch chỉnh lại y phục, quỳ xuống: "Đệ tử tuân mệnh."
Thấy Lâm Phong nhìn mình, tiểu đồ đệ le lưỡi, lén nhìn, thấy Lâm Phong lắc đầu cười, hắn mới thở phào.
Mai Vô Lãng và Trương Hải nhìn nhau, không nói gì nhưng trong mắt đều hiện vẻ lo lắng.
Lâm Phong dẫn mọi người đến trước Chư Thiên Đại Điện.
Cánh cửa nặng nề mở ra, tiếng nhạc du dương phát ra, bên trong điện phủ đầy tử khí, sáng rực.
Trên đỉnh điện là một mảnh sao trời, vô số vì sao nhấp nháy, tạo thành những quỹ đạo kỳ lạ.
Lâm Phong nhoáng lên đã ngồi xếp bằng trên bảo tọa, thần thái ung dung, không hề câu nệ nhưng toát lên vẻ uy nghiêm.
Tiêu Diễm và những người khác đã biết trước, bèn tản ra, dẫn Yến Minh Nguyệt và các vị khách khác đứng hai bên xem lễ.
Khang Nam Hoa và Miêu Thế Hào đứng dưới Lâm Phong, mỉm cười nhìn Chu Dịch dẫn các đệ tử mới đến trước mặt Lâm Phong.
Đứng đầu các đệ tử là hai người, một nam tử áo trắng nho nhã, một nữ tử áo đỏ tóc đỏ, chính là Dương Thanh và Nhạc Hồng Viêm.
Họ là những người đầu tiên bị Lâm Phong chinh phục hoàn toàn trong trận chiến ở hoang nguyên.
Hai người dẫn đầu quỳ xuống.
"Đệ tử bái kiến sư tổ!"
Nhìn xuống các đệ tử, Lâm Phong cảm thấy kỳ lạ, một giọng nói vang lên trong đầu hắn: "Đây là tông môn của ta..."
Giọng nói ấy là của chính hắn.
Sau đó, bên tai hắn vang lên tiếng hệ thống:
"Chúc mừng ký chủ chính thức thành lập sơn môn, chiêu mộ đủ ba mươi đệ tử có tổng tiềm lực từ hai mươi lăm trở lên, đặt nền móng giai đoạn hai cho tông môn!"
"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến 2.0!"
"Phần thưởng đặc biệt nhiệm vụ chính tuyến được ban bố!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận