Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 265: Thiên hạ hành tẩu mới nhất của đại đạo môn 1

Chương 265: Thiên hạ hành tẩu mới nhất của đại đạo môn 1
"Vài tháng sau, nhị quản sự Đào Nhị của Huyền Cơ Hầu phủ bị Lâm đạo nhân kia chém chết trong dãy núi Nam Cương Đại Tần." Đường Trạch liếc mắt nhìn Lưu Dương: "Hôm đó những kẻ tiến vào Hắc Vân Địa Cung, chỉ mình ngươi bặt vô âm tín, sau đó bị phát hiện phong ấn U Minh Huyết Hà ở đây."
"Bản tính ngươi ta còn không rõ sao, làm gì có chuyện tự nguyện hy sinh bản thân phong ấn Huyết Hà, hẳn là bị kẻ nào đó bức bách, hoặc hãm hại..."
Lưu Dương ngắt lời Đường Trạch: "Ta trúng gian kế của tên tiểu tạp chủng kia, sơ sẩy bị nhốt ở đây."
"Tiểu tạp chủng?" Nghe thấy Lưu Dương gọi Lâm Phong với vẻ khinh thường tột độ, Đường Trạch chợt động tâm: "Xem ra tên này thực sự biết chuyện gì đó."
Nghĩ vậy, Đường Trạch cười nói: "Dù sao đi nữa, để ta đưa ngươi ra ngoài trước đã."
Lưu Dương nhíu mày: "Tuy rằng Huyết Ma Quyết mà ngươi tu luyện là một nhánh của Huyết Hà Chân Pháp, nhưng cũng không thể khống chế Huyết Hà Chân Thủy dễ như trở bàn tay được?"
Đường Trạch chỉ vào hắn, cười nói: "Chính vì vậy mới cần chín cây Huyết Hà Phiên trên người ngươi, nói ra ta còn phải cảm tạ ngươi đã xử lý giúp ta tên sư đệ đáng ghét kia, không còn hắn lải nhải bên tai, thế giới này thanh tịnh hơn hẳn."
Lưu Dương hừ lạnh không đáp, trơ mắt nhìn Đường Trạch thi pháp thu lấy chín cây Huyết Hà Phiên.
"Khởi!" Ngón tay Đường Trạch điểm liên tục, chín giọt máu đen bắn ra, dung nhập vào chín cây Huyết Hà Phiên.
Chín cây Huyết Hà Phiên lập tức biến đổi, đón gió bay phần phật, kết thành trận thế, vậy mà lại trấn áp được dòng Huyết Hà Chân Thủy cuồn cuộn.
"Ta tu luyện không phải Huyết Hà Chân Pháp chính thống, mà nơi này cũng chỉ là một nhánh nhỏ của U Minh Huyết Hà thôi." Đường Trạch tiếc nuối lắc đầu: "Đáng tiếc, vì thay ngươi trấn áp U Minh Huyết Hà, chín cây Huyết Hà Phiên này không thể mang đi được rồi."
Lưu Dương liếc hắn: "Ngươi cũng lo Huyết Hà làm loạn, trào lên mặt đất sao?"
Đường Trạch nhún vai: "Chỗ khác ta không quản, nhưng nơi này cách kinh thành Thiên Kinh của Đại Chu quá gần, ta cứu ngươi, chỉ là chuyện nhỏ."
"Nhưng nếu để Huyết Hà trào lên mặt đất, hai vị kia trong Thiên Kinh, chỉ cần một ngón tay cũng đủ nghiền nát ta. Nói chính xác, không cần hai vị kia ra tay, người có thể nghiền nát ta cũng không ít."
Lưu Dương rú lên một tiếng, thân kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo kiếm quang, lao ra khỏi U Minh Huyết Hà.
Bị nhốt dưới Huyết Hà hơn một năm, Lưu Dương vô cùng khó chịu, khí tức cuồng bạo, điều khiến hắn ức chế hơn cả là, tiên kiếm của hắn vì chống đỡ Huyết Hà Chân Thủy xâm lấn, đã bị nhuốm máu đen không biết phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể tẩy sạch.
Đường Trạch cười nói: "Bị Huyết Hà Chân Thủy nhuốm bẩn, dù ngươi có trở về Thục Sơn cũng khó mà tẩy sạch."
Lưu Dương bỗng quay phắt lại, trừng mắt nhìn hắn.
Đường Trạch thản nhiên nhún vai, trên mặt đầy vẻ giễu cợt: "Ta đã được người nhờ vả đưa ngươi ra ngoài, tất nhiên là đã nghĩ đến việc ngươi bị nhốt dưới Huyết Hà một năm sẽ chật vật đến mức nào."
"Thứ tẩy sạch máu đen đã chuẩn bị xong, đi theo ta."
Mắt Lưu Dương sáng lên: "Thứ có thể tẩy sạch Huyết Hà Chân Thủy chỉ có thể là một trong Lục Đại Chân Thủy, được xưng là Vạn Thủy Chi Mẫu, có thể dung hòa vạn vật. Thiên Nhất Chân Thủy, ngươi có thứ đó sao?"
Đường Trạch vừa đi vừa nói: "Ta không có, nhưng người nhờ ta tìm ngươi thì có, đi theo ta là được."
Lưu Dương nheo mắt, không nói gì, đi theo sau Đường Trạch không chút do dự.
Hai người bay về phía tây ngàn dặm, đáp xuống một sơn cốc hẻo lánh. Đường Trạch dẫn đầu, Lưu Dương theo sát phía sau, cùng tiến vào sơn cốc.
"Hình như ngươi rất coi thường Lâm đạo nhân?" Đường Trạch liếc nhìn Lưu Dương: "Ngoài ngươi ra, đã có một vị trưởng lão Kim Đan kỳ của Liệt Hỏa Kiếm Tông, một gã cung phụng Kim Đan kỳ của Vu gia, nhị quản sự Đào Nhị của Huyền Cơ Hầu phủ, đệ tử Tuệ Không của Đại Lôi Âm Tự, bốn tên Kim Đan kỳ chết dưới tay hắn."
"Đào Nhị và gã cung phụng của Vu gia chết rất thảm."
Lưu Dương giật mình, thất thanh: "Không thể nào! Một tên tiểu tử Luyện Khí thập trọng, sao có thể đánh bại nhiều tên Kim Đan kỳ như vậy?"
Ánh mắt Đường Trạch lóe sáng: "Luyện Khí thập trọng? Ngươi chắc chắn?"
"Đương nhiên!" Lưu Dương không chút do dự: "Nếu không phải năm đó ta trúng gian kế của hắn, bị nhốt dưới U Minh Huyết Hà, chỉ cần một ngón tay cũng đủ nghiền nát hắn rồi."
Hắn liếc nhìn Đường Trạch: "Mấy kẻ kia cũng trúng gian kế của hắn?"
Đường Trạch lắc đầu: "Không phải, tất cả đều là giao đấu chính diện trước mặt mọi người, bị hắn đánh chết." Hắn dừng một chút, bổ sung: "Đào Nhị, gã cung phụng Vu gia, và Tuệ Không, ba người bọn chúng vây công hắn, kết quả hai tên chết tại chỗ, một tên bị bắt sống."
Lưu Dương há hốc mồm, lắp bắp: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận