Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 467: Hạ lễ 2

Chương 467: Hạ lễ 2
Ngay cả Bàng Kiệt mạnh nhất, lúc này cùng với pháp bảo Lục Hình Kiếm, cũng bị vây trong pháp trận, không thể thoát thân.
Lâm Phong vẫn bộ dáng vân đạm phong khinh, không thèm nhìn Bàng Kiệt cùng Lục Hình Kiếm, mà đem lực chú ý chuyển dời đến trên người Trương Hải cùng Khổng Sướng bị hắn dùng Chư Thiên Tiểu Thế Giới phong bế.
Chư Thiên Tiểu Thế Giới không ngừng sụp đổ, sắp sửa hoàn toàn tịch diệt, Trương Hải giãy giụa vô vọng trước khi chết, trong mắt đã hiện vẻ tuyệt vọng.
Lâm Phong mặt không chút thay đổi lặng lẽ đứng đó, thầm nghĩ: "Ngươi mà còn không hiện thân, hắn chắc chắn phải chết."
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: "Môn chủ Huyền Môn xin hãy nương tay."
Giọng nói lanh lảnh nhưng pháp lực dao động ẩn chứa trong đó trực tiếp xé rách hư không.
Một lão già mặc bào phục màu đỏ thẫm, mặt trắng không râu xuất hiện trước mặt mọi người, lại là một lão thái giám.
Nhưng pháp lực cường hãn kia đã minh chứng cho thân phận tu sĩ Nguyên Anh kỳ của hắn.
"Là Mai Vô Lãng, Mai công công, Đại thái giám Ty lễ giám của Đại Chu hoàng triều!" Lập tức có kẻ nhận ra thân phận người tới, chính là Mai Vô Lãng, Tổng quản thái giám trong cung đình Đại Chu, tâm phúc của đương kim Thánh thượng.
Có kẻ lập tức hưng phấn: "Chẳng lẽ Đại Chu hoàng triều muốn chính thức khai chiến với Huyền Môn Thiên Tông?"
Trương Hải chỉ có thể đại diện cho Huyền Cơ hầu, còn Mai Vô Lãng là tâm phúc của Thánh thượng, nhất cử nhất động đều thể hiện ý chí của bậc đế vương.
Lâm Phong thần sắc lãnh đạm, lẳng lặng nhìn Mai Vô Lãng trước mặt.
"Ngay cả Mai công công cũng đến, chẳng lẽ Đại Chu hoàng triều thật sự muốn khai chiến với Huyền Môn Thiên Tông?"
Đám người vây xem xôn xao bàn tán.
Lâm Phong thần sắc vẫn ung dung như mây gió, bình tĩnh nhìn Mai Vô Lãng đang đi tới.
Mai Vô Lãng đến trước mặt Lâm Phong, cách một khoảng cung kính hành lễ: "Lão nô Mai Vô Lãng, phụng mệnh Bệ hạ, đến chúc mừng đại điển khai tông của Huyền Môn, chút lễ mọn, mong Huyền Môn chi chủ vui lòng nhận cho."
Lời vừa dứt, xung quanh xôn xao, mọi người dồn dập nhìn Mai Vô Lãng, muốn xem hắn có ý tứ gì.
Nhưng nhìn thế nào cũng thấy không đúng.
Thần thái Mai Vô Lãng khiêm nhường, nụ cười ôn hòa, phóng mắt thiên hạ, e rằng chỉ có nhân vật Nguyên Thần cảnh mới khiến hắn cung kính như thế.
Hơn nữa, Mai Vô Lãng chỉ đi một mình, tuy là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ tiếng tăm lừng lẫy nhưng kết cục của Bàng Kiệt đã chứng minh, Nguyên Anh hậu kỳ ở trước mặt Lâm Phong cũng chỉ như con kiến hôi.
Nếu muốn gây sự với Lâm Phong, chắc chắn sẽ không như thế này.
Có kẻ vô thức quan sát xung quanh, Thần Vũ quân trứ danh thiên hạ của Đại Chu hoàng triều không thấy bóng dáng.
Mai Vô Lãng hoàn toàn không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cười nói: "Chuyện của Trương tiên sinh chỉ là hiểu lầm, do hiểu nhầm ý của Huyền Cơ hầu nên mới quấy nhiễu đại điển khai tông, Bệ hạ đặc biệt phái lão nô đến tạ lỗi."
Hắn vỗ nhẹ tay, hư không phía sau nứt ra, một đội người bưng khay lễ vật, chân đạp mây vàng, chậm rãi bước ra.
Tu vi những kẻ này cao nhất cũng chỉ Trúc Cơ kỳ, dùng để đưa lễ vật, chứng tỏ không hề có địch ý.
Từng khay lễ vật được mở ra, có thể thấy ngay cả khay cũng là pháp khí, mỗi khay tuy chỉ dài nửa thước nhưng bên trong lại có không gian, chứa được không ít thứ.
Mai Vô Lãng tự mình xướng tên lễ vật.
"... Liễm Chích Toại thạch ngàn cân, Tử Diễm Hoàng thạch ngàn cân, Lục Tùng thạch tủy ngàn cân, Chung Nhũ ngưng tinh ngàn cân!"
Mọi người đều kinh ngạc, hạ lễ Đại Chu hoàng triều đưa đến không phải vật tầm thường, mà là khoáng vật tu chân vô cùng quý hiếm.
Liễm Chích Toại thạch, Tử Diễm Hoàng thạch, Lục Tùng thạch tủy, Chung Nhũ ngưng tinh, đều là tài liệu tu chân cực kỳ trân quý, hơn nữa mỗi loại đều là ngàn cân.
Với địa vị của Đại Chu hoàng triều, ngàn cân này chắc chắn không phải nguyên khoáng thạch mà là tinh hoa đã qua tinh luyện.
Liễm Chích Toại thạch là một trong những nguyên liệu hỏa hệ tốt nhất để luyện chế pháp khí, phải tìm kiếm trong dung nham núi lửa phun trào, đợi sau khi nguội rồi mới tinh luyện, vạn cân tro bụi núi lửa cũng chưa chắc đã có một cân Liễm Chích Toại thạch.
Tử Diễm Hoàng thạch phải lựa chọn nham thạch bị thiên lôi đánh trúng, sau đó tinh luyện từ đó, dùng lôi pháp nhân tạo là không đạt, có thể thấy được sự trân quý của nó.
Lục Tùng thạch tủy phải là cổ thụ vạn năm, bị chôn sâu dưới lòng đất hóa thành hóa thạch nhưng phải đào lên trước khi nó biến thành than đá, sau đó chiết xuất tinh túy bên trong.
Chung Nhũ ngưng tinh, không cần phải nói, trong thạch động ngàn vạn năm, nước chứa linh khí nhỏ xuống từ Chung Nhũ thạch, sau khi thu thập một lượng lớn, trăm ngàn cân linh thủy mới ngưng kết thành một viên kết tinh to bằng ngón tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận