Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 474: Bế mạc viên mãn 2

Chương 474: Bế mạc viên mãn 2
Đại điển bái sư vừa kết thúc, lần khai sơn nạp đồ này của Huyền Môn Thiên Tông do Lâm Phong chủ trì coi như viên mãn bế mạc.
Nhìn chung, dưới sự lãnh đạo anh minh của Lâm Phong, bốn đại đệ tử thân truyền đều thể hiện phong thái hơn người, kẻ địch đến gây sự đều thất bại thảm hại, bị giáng đòn chí mạng.
Tổng cộng ba mươi tư hạt giống tốt có tổng tiềm lực từ hai mươi lăm trở lên được Lâm Phong thu nhận, thuận lợi đạt được mục tiêu đề ra.
Có thể khẳng định, đây là một lần khai sơn thành công, có ý nghĩa kỉ niệm, đáng để quần hùng học tập và tham khảo!
Trên thực tế, lần này số lượng đệ tử nhập môn vượt quá năm mươi người, ngoài những người có tổng tiềm lực từ hai mươi lăm trở lên, còn có một bộ phận có tổng tiềm lực hơn hai mươi, gần đạt hai mươi lăm.
Trong số đó, những ai có phẩm chất và tâm tính tương đối tốt đều được Lâm Phong thu nhận.
Lần đầu tiên khai sơn, tôn chỉ của Lâm Phong là quý tinh bất quý đa. Tông môn của hắn quả thực đang trong giai đoạn sơ khai, một lần chiêu thu quá nhiều đệ tử, một là tài nguyên không đủ để phân phối, hai là bản thân cũng không đủ tinh lực để dạy bảo.
Vì vậy, phần lớn những người bái sư có thiên phú thấp kỳ thật đã bị loại từ lúc ở Sa Châu thành. Tuy có phần tàn khốc nhưng Lâm Phong cũng chỉ có thể cứng rắn quyết định.
Trong số các đệ tử được thu nhận, điều khiến Lâm Phong vui mừng nhất chính là có hai nhân vật yêu nghiệt có tổng tiềm lực trên ba mươi.
Đó chính là Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh, cả hai đều được Lâm Phong thu làm đệ tử thân truyền, đồng thời mang về cho hắn hai lần cơ hội rút thưởng. Tuy là do hệ thống ban tặng nhưng cũng có thể coi như lễ bái sư của hai người bọn họ, quả là hậu hĩnh.
Trong hệ thống đệ tử của Lâm Phong cũng liệt kê tư liệu của hai người:
"Họ và tên: Nhạc Hồng Viêm
Tuổi: Mười bảy tuổi lẻ năm tháng
Tu vi hiện tại: Trúc Cơ trung kỳ, cảnh giới Linh Đài
Thuộc tính tiềm lực: Căn cốt 8; Ngộ tính 8; Tâm chí 7; Phúc duyên 7.
Phương án giáo dục đề cử: Đề nghị tu luyện đạo pháp hệ Hỏa, phương diện thần thông nên lấy võ đạo thân thể làm trọng."
"Họ và tên: Dương Thanh
Tuổi: Mười bảy tuổi lẻ một tháng
Tu vi hiện tại: Trúc Cơ trung kỳ, cảnh giới Linh Đài
Thuộc tính tiềm lực: Căn cốt 9; Ngộ tính 9; Tâm chí 5; Phúc duyên 8.
Phương án giáo dục đề cử: Đề nghị tu luyện đạo pháp hệ Thủy, phương diện thần thông nên lấy pháp thuật làm trọng. Ngoài ra, hắn có thiên phú bồi dưỡng linh thảo, đề nghị bồi dưỡng theo hướng này.
Lưu ý: Tâm chí thấp, dễ xảy ra dao động lớn trong quá trình tu đạo, cần chú ý quan sát."
Lâm Phong vừa xem tư liệu của hai người vừa suy nghĩ miên man.
Khách khứa đến xem lễ đã có Khang Nam Hoa và những người khác tiễn đưa, không cần Lâm Phong phải nhọc lòng.
Khai sơn đại điển kết thúc viên mãn, mọi người trong Huyền Môn Thiên Tông đều vui vẻ phấn chấn. Thế nhưng, khi những vị khách kia rời đi, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ buồn rầu, tiếc nuối.
Các tu sĩ ở khu vực chân núi phía Bắc Côn Luân Sơn đều lo lắng cho vị thế của tông môn mình khi đột nhiên xuất hiện một thế lực khổng lồ như vậy.
Phi Hỏa lão tổ đến với tâm trạng phấn khởi, khi trở về lại mang theo muôn phần thất vọng. Hắn còn phải thầm cảm tạ vì Lâm Phong không tìm hắn gây phiền phức.
Thanh Tuyền lão tổ thì càng thêm chua xót, trong lòng ngũ vị tạp trần, khó chịu như nuốt phải hoàng liên.
Dương Đồng Huy trông coi Kiếm Anh của Khổng Sướng, trong lòng cũng rối như tơ vò. Thông Thiên Kiếm Tông muốn ứng phó thế nào quả thực là như đang đi trên dây.
Nhưng nếu xử lý tốt, Thông Thiên Kiếm Tông sẽ thu được lợi ích khổng lồ. Dương Đồng Huy chỉ cần nghĩ đến thôi đã thấy nóng lòng, trong lòng vừa lo lắng vừa mong chờ.
Về phần Ô Vân Lương và Mông Siêu Nhiên, tuy rằng có cơ hội nói chuyện riêng với Lâm Phong nhưng kết quả lại khiến bọn họ khó mà lạc quan.
Lâm Phong không để tâm đến việc bọn họ đứng núi này trông núi nọ. Thiên Ngoại Sơn khác với Thông Thiên Kiếm Tông, trước kia hắn và bọn họ không có giao tình gì, bản thân hắn cũng chưa từng thể hiện toàn bộ thực lực, đối phương không lựa chọn đứng về phía hắn cũng là chuyện bình thường.
Tư duy của Lâm Phong rất đơn giản, ngươi không có đủ thực lực, tại sao phái trung lập phải hướng về ngươi? Người ta đâu có nợ ngươi điều gì.
Ngược lại, ta cũng chẳng nợ ai, muốn đến chỗ ta lấy đồ dễ dàng như vậy sao? Không thể nào!
Tiễn hai sư huynh đệ Ô Vân Lương xong, chỉ còn lại một nhóm khách cuối cùng.
Nhìn Yến Minh Nguyệt đứng trước mặt, Lâm Phong thản nhiên nói: "Một viên Chu Diễm Yêu Đồng thì phân lượng còn xa mới đủ."
Lời này nếu rơi vào tai kẻ khác, ắt hẳn sẽ khiến kẻ đó giật mình. Lễ khai sơn mà tặng một phôi pháp bảo vẫn chưa đủ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận