Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 664: Thư từ Tiêu Viêm 1

Chương 664: Thư từ Tiêu Viêm 1
Bề ngoài, Lâm Phong vẫn bất động thanh sắc, đứng tại chỗ, như thể đang chăm chú quan sát trận long tranh hổ đấu mới trong Tàng Long Hồ.
Truyền âm vừa mới kết nối, còn chưa kịp để Lâm Phong lên tiếng, đối diện đã truyền đến thanh âm có phần tức giận của Tiêu Viêm: "Sư phụ, bảy loại dị hỏa, ngoại trừ Dị hỏa dung hợp U Minh Hàn Băng cùng với Thái Dương Chân Hỏa, Cửu Dương Chân Hỏa, thì những loại còn lại đều như thế nào?"
Lâm Phong mỉm cười: "Sao vậy, chẳng lẽ ngươi gặp phải loại hỏa diễm nào đó không thua kém gì U Minh Hàn Băng và Thái Dương Chân Hỏa của ngươi sao?"
Tiêu Viêm đáp: "Chính là như vậy, loại hỏa diễm đó, bản thân có màu sắc tựa như Thái Dương Chân Hỏa cũng là màu vàng kim nhưng không giống Thái Dương Chân Hỏa do từng tia Thái Dương Thần Mang ngưng tụ mà thành, mà là ngọn lửa bình thường, hơn nữa trên bề mặt ngọn lửa, còn hiện lên hai màu đỏ lam."
Nghe Tiêu Viêm miêu tả hình ảnh, trong đầu Lâm Phong hiện lên đặc trưng của bảy loại dị hỏa mà hệ thống từng nhắc đến, trong lòng lập tức đã có đáp án.
Hắn đột nhiên nhớ tới, lúc đầu lần đầu tiên mình đến Ô Châu thành, còn chưa kịp thu Tiêu Viêm làm đồ đệ, đã từng nhìn thấy trong đôi mắt của Tiêu Ngọc, lóe lên kim sắc hỏa quang quỷ dị.
Lâm Phong cười nói: "Thì ra gia tộc của tiểu thê tử nhà ngươi, lại tu luyện khống chế Nam Minh Ly Hỏa trong bảy loại dị hỏa."
"Nam Minh Ly Hỏa?" Tiêu Viêm lẩm bẩm cái tên này, Lâm Phong tiếp tục nói: "Không sai, theo như ngươi miêu tả, đó chính là một trong bảy loại dị hỏa trên thế gian - Nam Minh Ly Hỏa."
"Bản thân hỏa diễm có màu vàng kim, hiện lên hai màu đỏ lam, uy thế nhìn như không lớn nhưng đó là bởi vì hỏa lực ngưng tụ tập trung, trên thực tế hỏa diễm có lực phá hoại cực mạnh, có thể trực tiếp thiêu xuyên, thiêu hủy không gian."
Tiêu Viêm hừ lạnh một tiếng: "Quả nhiên là như vậy, suýt chút nữa đã khiến ta phải chịu thiệt thòi."
"Ngươi cùng với nhạc gia của ngươi ra tay rồi?" Giọng điệu của Lâm Phong tuy rằng nhẹ nhàng nhưng giọng điệu lại rất trịnh trọng, lúc trước sau khi xem xong bức thư Tiêu Ngọc để lại cho Tiêu Viêm, Lâm Phong đã biết chuyến đi này của Tiêu Viêm hơn nửa là sẽ không thuận lợi, nếu như hắn cùng với người nhà của Tiêu Ngọc phát sinh xung đột, thì mọi chuyện sẽ càng thêm phức tạp.
Tiêu Viêm buồn bực nói: "Nói ra thì dài, chờ sau khi trở về, ta sẽ bẩm báo chi tiết với sư phụ."
Lâm Phong nói: "Nếu như tu vi của đối phương không mạnh hơn ngươi quá nhiều, ngươi muốn đối phó với Nam Minh Ly Hỏa, thì phương pháp tốt nhất chính là dùng U Minh Hàn Băng, so về lực phá hoại trực diện, U Minh Hàn Băng là đứng đầu trong bảy loại dị hỏa, cho dù là Nam Minh Ly Hỏa không phải là đối thủ."
"Trong bảy loại dị hỏa, Nam Minh Ly Hỏa là loại dị hỏa thích hợp nhất để luyện khí và luyện đan, tuy rằng dùng để đối địch cũng có uy lực cực mạnh nhưng trong điều kiện số lượng ngang nhau, thì không địch lại U Minh Hàn Băng."
Tiêu Viêm trầm mặc một lát rồi nói: "Nhưng mà lực lượng của U Minh Hàn Băng quá bá đạo, hung hãn, nếu không cẩn thận, sẽ khó khống chế cục diện, đồ nhi không muốn làm người nhà của Ngọc nhi bị thương."
Lâm Phong thản nhiên nói: "Tâm ý của ngươi, vi sư tất nhiên là minh bạch, chẳng qua ngươi thử nghĩ kỹ một chút, để cho nhạc gia của ngươi chịu chút ít thiệt thòi, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến quyết sách trước đó của bọn họ ở một mức độ nào đó, đối với bọn họ mà nói, đây cũng chưa chắc đã là chuyện xấu."
Tiêu Viêm bừng tỉnh đại ngộ, trong giọng nói đã nhiều hơn một tia ý cười: "Sư phụ nói chí phải, đồ nhi hiểu rồi."
Lâm Phong hài lòng gật đầu: "Chừng mực cụ thể trong đó, còn cần chính ngươi tự mình nắm chắc."
Tiêu Viêm cười nói: "Sư phụ yên tâm, trước đó ta chỉ là có phần không nắm rõ tình hình của đối phương, hiện tại trong lòng đã có tính toán, thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều, ta vẫn luôn ghi nhớ lời dạy của sư phụ, người xuất thân từ Huyền Môn Thiên Tông chúng ta, cái gì cũng có thể chịu nhưng nhưng không chịu thiệt!"
Lâm Phong thầm nghĩ, ta tự nhiên là yên tâm về ngươi rồi, Nhạc Hồng Viêm, Dương Thanh ta còn phải lo lắng nhiều hơn, còn bốn con bê con các ngươi, ta yên tâm trăm phần trăm.
"Đúng rồi, đã gặp tiểu thê tử của ngươi chưa?" Chuyện chính đã nói xong, máu bát quái trong lòng Lâm Phong lại sôi trào.
Giọng nói của Tiêu Viêm bên kia lập tức yếu ớt hẳn đi, vô cùng buồn bực nói: "Vẫn chưa."
Lâm Phong thầm cười trong lòng nhưng trên mặt vẫn là một bộ dáng thản nhiên: "Ừm, cách mạng vẫn chưa thành công, Viêm nhi đồng chí vẫn cần tiếp tục nỗ lực."
Có một câu đã đến bên miệng, lại bị Lâm Phong nuốt trở về.
Nói chung, muốn thu phục được chính cung nương nương, luôn phải tốn nhiều công sức hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận