Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 717: Nói độ kiếp là độ kiếp 1

Chương 717: Nói độ kiếp là độ kiếp 1
Lý trí nói cho bọn họ biết, lúc này ngàn vạn lần đừng chọc giận Tào Vĩ.
Bọn họ sẽ chú ý đến cảm xúc của Tào Vĩ nhưng những người khác thì không, hiện trường pháp hội mơ hồ trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương.
Biểu hiện trước đó của nhóc tỳ khiến tất cả mọi người cho rằng hắn và Chu Dịch sẽ có chênh lệch khá lớn nhưng bây giờ xem ra, nếu không tính đến việc Chu Dịch vừa mới đột phá Kim Đan trung kỳ, thực lực của nhóc tỳ không hề thua kém Chu Dịch.
Triệu Viêm há hốc mồm nói: "Đó... đó là lực lượng khống chế không gian sao? Mặc dù còn non nớt nhưng ý cảnh huyền diệu ẩn chứa trong đó, e rằng ngay cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng chưa chắc đã lĩnh ngộ được?"
Trên mặt Đào Yêu Yêu lộ vẻ nghiêm nghị chưa từng có nhưng lại không trả lời câu hỏi của Triệu Viêm.
Sự cường đại của đệ tử Huyền Môn Thiên Tông, một lần nữa chấn động tất cả mọi người.
Tào Vĩ mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào Tàng Long Hồ, cả người tựa như biến thành một pho tượng.
"Bản tọa thay mặt đệ tử trong môn cảm tạ sự hào phóng của Tào tông chủ." Lâm Phong mỉm cười nói: "Ván cược tương tự như vậy, hoan nghênh ngài tiếp tục, hoan nghênh ngài thường xuyên ghé chơi."
"Tiếp theo còn hai trận tỷ thí nữa, không biết Tào tông chủ có hứng thú đánh cược thêm hai ván nữa hay không? À, đúng rồi, trước đó, còn xin Tào tông chủ thanh toán tiền cược lần này trước, bản tọa nhớ Tào tông chủ từng nói, ngài là người không thích nợ nần, vừa vặn, bản tọa cũng vậy."
Tào Vĩ rốt cục cũng động, xoay người nhìn chằm chằm Lâm Phong, hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Thua thì nhận thua, Thiên Trì Tông ta thua được."
Bên cạnh vang lên tiếng cười của Tả Hiền Vương Bắc Nhung: "Còn Lãnh Hoa U Cảnh của ta, ngươi cũng đừng quên chứ."
Tuy Hoắc Tu không nói gì nhưng hắn đứng ở đây, Tào Vĩ không thể nào không để ý đến hắn.
Lúc này, tâm cảnh tu đạo mấy ngàn năm của Tào Vĩ cũng dâng lên một cỗ tức giận, suýt chút nữa là phun máu tươi.
Lưu Quang Kiếm Tôn thần sắc nghiêm nghị, không nói một lời ném tấm bia đá khắc vết kiếm Thiếu Thương Kiếm cho Lâm Phong, Cược Đạo Tôn Gia Cát Quang cũng cười khổ một tiếng, giao Bát Lạc Huyết Tham của mình ra.
Một đôi Phi Thiên Tuyết Linh của Tào Vĩ, chở Lưỡng Cực Thiên Sinh Hoa từ Tuyết Sơn Thiên Trì chạy đến, nhất thời bán hội vẫn chưa tới nơi.
Nhưng Lâm Phong đã xem như kiếm lời đầy bồn đầy bát, lúc nhóc tỳ và Tống Khánh Nguyên cùng nhau ra khỏi Tàng Long Hồ, bảo hắn thực hiện lời hứa đánh cuộc giao ra Băng Phách Hàn Quang Kính, thì Tống Khánh Nguyên vốn đã mặt ủ mày chau, càng là suýt chút nữa tức đến mức ngất xỉu.
Nếu không phải vạn người nhìn chằm chằm, Tống Khánh Nguyên sẽ tuyệt đối cùng nhóc tỳ liều mạng đến cùng, cho dù đánh không lại bỏ chạy cũng được, nói gì không giao ra Băng Phách Hàn Quang Kính, việc này so với móc mất mạng căn của hắn cũng chẳng khác gì.
Nhưng Lâm Phong, Tào Vĩ cùng một đám Nguyên Thần đại lão đè ở trên đầu, Tống Khánh Nguyên chỉ có thể bất đắc dĩ giao ra pháp khí, ánh mắt ai oán tuyệt vọng như một thiếu nữ bị mấy trăm tên hán tử thay nhau cưỡng bức.
Nhóc tỳ thản nhiên nhận lấy Băng Phách Hàn Quang Kính, nhìn một chút, sau đó, về phía phía Chu Dịch cười nói: "Nhị sư huynh, lần này ta có hai kiện Nguyên Anh kỳ pháp khí rồi?"
Chu Dịch khỏi mỉm cười, nhóc tỳ nói tiếp một câu lại khiến cho Tống Khánh Nguyên vốn đã ai oán trực tiếp tức đến thổ huyết.
"Cái việc buôn bán này rất dễ làm, nhị sư huynh lát nữa lúc tỷ thí cũng cùng Tinh Vân công chúa đánh cược một chút đi?"
Lời này vừa nói ra, Đại Tần hoàng triều từ trên xuống dưới, cùng với ba vị Nguyên Thần đại lão, đều là sắc mặt tối sầm.
Đối với đề nghị của nhóc tỳ, Chu Dịch mỉm cười không nói gì, Đại Tần hoàng triều trên dưới càng là im lặng không thôi.
"Thạch đạo hữu, mời." Chu Dịch về phía phía Thạch Tinh Vân ở xa xa chắp tay, người đầu tiên bước về phía Tàng Long Hồ.
Ánh mắt Thạch Tinh Vân di chuyển GIỮA hắn và nhóc tỳ , bỗng nhiên tươi cười, lắc đầu: "Trận tỷ thí này, ta nhận thua."
Lời này vừa nói ra, toàn trường đều kinh ngạc.
Mặc dù biết rõ Chu Dịch đích xác rất mạnh nhưng trước đó Thạch Tinh Vânbiểu hiện ra thực lực, không phải không có sức đánh một trận, lại cứ như vậy nhận thua, nhất thời khiến mọi người nghị luận ầm ĩ.
Nhất là điều khiến cho một bộ phận người khó có thể tiếp nhận chính là, Thạch Tinh Vân vừa nhận thua, tức là tương đương với việc đưa Chu Dịch vào trận chung kết, mà đối thủ trận chung kết, chính là người đồng dạng xuất thân từ Huyền Môn Thiên Tông - nhóc tỳ, tựa như lúc Trúc Cơ kỳ, Huyền Môn Thiên Tông đã sớm nắm chắc vị trí quán quân.
Bất kể nhóc tỳ và Chu Dịch ai thắng ai thua, vị trí đầu tiên đều là vật trong túi của Huyền Môn Thiên Tông, đệ tử Huyền Môn Thiên Tông lần nữa biến pháp hội thành nơi giao lưu tỷ thí nội bộ của bọn họ. Hơn nữa so với lúc Trúc Cơ kỳ còn lúng túng hơn chính là, Kim Đan kỳ Huyền Môn Thiên Tông tổng cộng chỉ có hai người tham gia, sau đó chính là hai người này gặp nhau ở trận chung kết, đuổi những người khác về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận