Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 369: Kim Đan trung kỳ, Tri Triệt Thông Thiên 2

Chương 369: Kim Đan trung kỳ, Tri Triệt Thông Thiên 2
Trong trận chiến ở Cổ Vực Đại Trạch, Trương Liệt đang bế quan ở một nơi khác, hy vọng có thể vượt qua lôi kiếp, kết thành Nguyên Anh.
Cách đây không lâu, Trương Liệt rốt cuộc đã xuất quan. Hắn không chỉ thành tựu tu vi Nguyên Anh, mà còn đạt đến Nguyên Anh trung kỳ.
Nhưng theo lời Nhạc Hồng Viêm miêu tả, sau khi xuất quan, tính cách Trương Liệt trở nên cực đoan và vặn vẹo, giống như tẩu hỏa nhập ma. Sau khi biết được Nhạc Hồng Viêm dẫn dắt tàn dư Liệt Phong hội rời khỏi Đại Chu, Trương Liệt liền giận dữ.
“Hắn nói chúng ta là lũ nhu nhược, là phế vật hèn nhát đầu hàng.” Đôi mắt Nhạc Hồng Viêm lại bùng lên lửa giận: “Lời hắn nói, ta nhớ rất rõ ràng, ‘Kẻ nhu nhược vô năng, giữ lại cũng vô dụng, hãy dùng máu thịt của các ngươi để tế cho Tuyết Phong quốc của ta!’ Nói xong, hắn không biết tu luyện tà pháp gì, lại tế sống tất cả đồng bào trong Liệt Phong hội!"
“Bọn họ cũng là đồng bào của hắn!” Hai mắt Nhạc Hồng Viêm như muốn phun lửa: “Ta nhất định phải tự tay giết hắn, báo thù cho toàn bộ Liệt Phong hội!"
Lâm Phong nhếch mép, không nói gì.
Sao nghe câu chuyện này lại giống vì yêu sinh hận vậy?
Nàng và Trương Liệt kia, e là không chỉ đơn giản là nửa sư đồ, chẳng lẽ là sư đồ luyến trong truyền thuyết?
“Cải trắng tốt thế nào cũng bị heo ủi? Không đúng, nàng có thể dùng Chân Dương để kích thích pháp lực dương cương, chứng tỏ vẫn chưa kinh nghiệm chuyện đời, ồ, may quá, may quá, chứng tỏ nàng vẫn còn trong sạch.” Lâm Phong vừa nghĩ ngợi lung tung, vừa lẩm bẩm trong lòng: “Lại thêm một cây cải trắng tốt, cũng may con heo kia hơi ngu ngốc.”
Nhưng mà, tên Trương Liệt kia, hình như có gì đó không đúng lắm.
Mặc kệ hắn, đồ đệ này ngươi không cần, ta đây vui lòng nhận, dám đến đây làm ồn, ta đánh cho ngươi đến mẹ cũng không nhận ra.
“Nhưng mà, Nguyên Anh trung kỳ à…” Lâm Phong tặc lưỡi: “Xem ra ta phải tiếp tục nâng cao tu vi, với thực lực hiện tại, ra khỏi Ngọc Kinh Sơn mà đánh đơn đấu với Nguyên Anh kỳ thì vẫn còn hơi bất ổn.”
Muốn Tri Triệt Thông Thiên, trước tiên phải tu thành Kim Đan trung kỳ.
Trên đỉnh Huyền Thiên Bảo Thụ, Lâm Phong ngồi ngay ngắn, trạng thái tinh thần và thể xác đều đã đạt đến mức tốt nhất.
“Bắt đầu thôi.” Lâm Phong nhắm hai mắt, nội thị bản thân. Một viên bạch ngọc kim đan tỏa ra hào quang màu tím đang xoay tròn.
Dưới điều khiển của Lâm Phong, pháp lực toàn thân hắn nhanh chóng vận hành.
Pháp lực hùng hồn như nước lũ cuồn cuộn trong cơ thể Lâm Phong, chảy khắp kinh mạch.
Ngay sau đó, pháp lực bỗng nhiên bốc cháy như củi khô, “Ầm” một tiếng nổ vang trời, từ bàn chân bốc cháy lên, lan thẳng đến đỉnh đầu, đúng là âm hỏa thiêu thân!
Âm Hỏa kiếp
Muốn tấn chức Kim Đan trung kỳ, âm hỏa thiêu thân là cửa ải bắt buộc phải vượt qua. Vượt qua được, con đường tu luyện sẽ rộng mở thênh thang, không vượt qua được, lập tức hóa thành tro bụi!
Rất nhiều tu sĩ Kim Đan sơ kỳ đều cố gắng áp chế lực lượng của bản thân, để tránh vô tình dẫn phát Âm Hỏa kiếp. Bởi vì bọn họ không tự tin có thể vượt qua, tình nguyện cả đời dừng lại ở Kim Đan sơ kỳ, hưởng thọ ngàn năm, còn hơn là trong chớp mắt hóa thành tro bụi.
Nhưng Lâm Phong lại tràn đầy tự tin, chủ động dẫn động Âm Hỏa kiếp, bởi vì hắn tin chắc rằng bản thân đã chuẩn bị đầy đủ.
Lúc này, mặc dù toàn thân hắn pháp lực cuộn trào, âm hỏa thiêu đốt, nhưng linh đài trong lòng vẫn tĩnh lặng như mặt hồ, không chút gợn sóng.
Lâm Phong toàn tâm toàn ý cảm nhận biến hóa của cơ thể, cảm nhận sự giao hòa giữa bản thân với thiên địa vạn vật. Chỉ trong nháy mắt, dường như ngàn vạn năm đã trôi qua.
Âm hỏa thiêu đốt kim đan của Lâm Phong. Kim đan không ngừng rung động, phát ra tiếng kêu vang, từ bên trong, mơ hồ có khói đen bốc ra.
Kim Đan sơ kỳ, tuy đã kết thành kim đan, nhưng bên trong kim đan vẫn còn tạp chất, cần phải mượn Âm Hỏa để loại bỏ hoàn toàn.
Một lúc lâu sau, Lâm Phong bỗng nhiên mở to hai mắt, thần quang bắn ra vô tận!
Ầm ầm!
Giữa trời đất, vô số ý chí hùng mạnh nối liền trời cao đất rộng, tiếp nhận khí tức của thiên địa.
Lâm Phong cảm thấy toàn thân, cả thân thể lẫn thần hồn đều đang rung động, trải qua một cuộc lột xác, biến hóa long trời lở đất.
Một viên kim đan sáng long lanh, không còn một chút tạp chất!
Một đạo thanh khí vô hình từ hư không hạ xuống, kết nối với cơ thể Lâm Phong.
Trong cõi hư vô, tâm thần Lâm Phong kết nối với thiên địa, nhưng không phải là dung nhập vào thiên địa, mà giống như một con ếch dưới giếng, rốt cuộc cũng nhận ra thế giới bên ngoài rộng lớn biết bao nhiêu.
Một cánh cửa ban sơ đóng chặt, bị Lâm Phong đưa tay đẩy ra, để hắn một cước bước vào một thế giới hoàn toàn mới.
Kim Đan trung kỳ, Tri Triệt Thông Thiên!
Mãi đến khi Lâm Phong chân chính đạt đến cảnh giới này, mới cảm nhận được cái ảo diệu trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận