Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 809: Trực tiếp xé rách 1

Chương 809: Trực tiếp xé rách 1
Nội đấu của Luân Hồi Tông kéo dài đến tận ngày nay vẫn chưa kết thúc, lục đạo vẫn tranh đấu không ngừng.
"Dương thị gia tộc ở Nguyên Thiên Cổ Giới là kẻ thù không đội trời chung với Lạc thị gia tộc - một trong bảy đại thế gia. Địa bàn của hai bên liền kề nhau nên ma sát không ngừng, đã tranh đấu mấy ngàn năm, đại chiến cũng trải qua vài trận." Giải Tấn tiếp tục giới thiệu: "Lạc thị gia tộc là đại diện lợi ích của Đại Chu Hoàng Triều ở Nguyên Thiên Cổ Giới."
Lâm Phong nghe xong, khẽ nhíu mày: "Ta chưa từng nghe nói giữa Đại Chu Hoàng Triều và Luân Hồi Tông có mâu thuẫn gì."
Giải Tấn gật đầu: "Tông chủ nói không sai, đây chỉ là tranh chấp giữa Dương gia và Lạc gia. Chỉ cần không ảnh hưởng đến việc hai nhà bọn họ cung cấp những tu luyện tư nguyên phong phú ở Nguyên Thiên Cổ Giới mà Thần Châu Hạo Thổ hiếm có cho Luân Hồi Tông và Đại Chu Hoàng Triều thì Luân Hồi Tông và Đại Chu Hoàng Triều đều sẽ làm ngơ."
Nghe Giải Tấn giới thiệu, Lâm Phong thầm hiểu, tranh chấp giữa các thế lực lớn trên Thần Châu Hạo Thổ không hoàn toàn lan đến Nguyên Thiên Cổ Giới. Bảy đại gia tộc ở Cổ Giới tuy bị thế lực sau lưng kiềm chế nhưng vẫn có quyền tự chủ nhất định.
Ví dụ như Đại Chu Hoàng Triều và Đại Tần Hoàng Triều tuy quan hệ không hòa thuận nhưng Lạc gia đại diện cho lợi ích của Đại Chu Hoàng Triều và Đàm gia đại diện cho lợi ích của Đại Tần Hoàng Triều lại chưa chắc là đối lập.
Ngược lại, hai đại gia tộc có quan hệ căng thẳng, thường xuyên xảy ra xung đột ở Nguyên Thiên Cổ Giới thì thế lực sau lưng bọn họ thậm chí có thể là đồng minh.
Lâm Phong mỉm cười: "Thú vị."
Ở Côn Luân Sơn, Thiết Thụ phân thân của hắn mỉm cười, nhìn Quân Tử Ngưng cùng tu sĩ Dương gia đang giao đấu. Có hắn ở đây, tuy hai bên vẫn đang công kích lẫn nhau nhưng đều phải phân ra hơn nửa tâm thần đề phòng hắn.
Lâm Phong đột nhiên hiện thân, tu vi nhìn qua rõ ràng cao hơn tất cả mọi người ở đây, hơn nữa lập trường của hắn không rõ ràng khiến bốn người trong cốc đứng ngồi không yên.
Quân Tử Ngưng liếc nhìn Lâm Phong, ánh mắt bỗng sáng lên: "Người này đứng trong Côn Luân Sơn lại tựa như đứng trong sân nhà mình, chẳng lẽ…"
Thông thường, người ta ở địa bàn của mình và địa bàn của người khác thái độ thể hiện ra bên ngoài sẽ có sự khác biệt. Điều này không phải là sợ hãi hay câu nệ mà là một loại cơ chế tự bảo vệ bản năng.
Lâm Phong lúc này đứng trên sườn núi, nhìn Quân Tử Ngưng cùng tu sĩ Dương gia giao đấu, tựa như chủ nhà đang buồn cười nhìn đám trẻ con hàng xóm chạy vào nhà mình quậy phá.
Thái độ như vậy khiến Quân Tử Ngưng giật mình: "Nghe nói khu vực phía bắc Côn Luân Sơn gần đây xuất hiện một thế lực mới nổi tên là Huyền Môn Thiên Tông, chẳng lẽ người này là đệ tử của Huyền Môn Thiên Tông?"
Nghĩ đến đây, trong lòng Quân Tử Ngưng dâng lên hi vọng: "Nghe phụ thân nói, quan hệ giữa Huyền Môn Thiên Tông và Tử Tiêu Đạo hình như khá hòa thuận. Tuy Quân gia chúng ta và Huyền Môn Thiên Tông không có giao tình gì nhưng ít ra cũng có thể tạo chút ít quan hệ. Người này nói không chừng chính là cứu tinh của ta."
Vất vả lắm mới tránh được một đợt công kích, Quân Tử Ngưng bỗng hướng Lâm Phong trên sườn núi hô lớn: "Vị này chính là sư huynh của Huyền Môn Thiên Tông?"
Lời này vừa nói ra, ba gã tu sĩ Dương gia đang vây công nàng đều kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong thêm vài phần kiêng kỵ và đề phòng.
Tuy bọn họ đến từ Nguyên Thiên Cổ Giới, không hiểu nhiều về Huyền Môn Thiên Tông - tông môn mới nổi ở Thần Châu Hạo Thổ - nhưng lần hành động này đặt chân lên địa phận phía bắc Côn Luân Sơn, bọn họ đương nhiên phải tìm hiểu một chút về địa đầu xà ở đây.
Nếu người trước mắt là đệ tử của tông môn khác thì cũng thôi đi nhưng nếu là đệ tử của Huyền Môn Thiên Tông thì bọn họ nhất định phải cẩn thận đối đãi, nếu không sẽ rất dễ gây ra đại họa.
Lâm Phong hứng thú nhìn Quân Tử Ngưng. Tiểu cô nương nhìn qua chỉ khoảng mười một, mười hai tuổi, đôi mắt đen láy đảo qua, trông rất linh động nhưng trong sự linh động lại lộ ra vài phần giảo hoạt, thoạt nhìn có phần giống nhóc tỳ.
Thế nhưng nhóc tỳ nhà hắn cũng sắp thành tinh rồi. Nếu không phải hắn sớm biết nó là một tên bụng dạ đen tối thì khi nhìn thấy nó chớp chớp đôi mắt to giả bộ đáng yêu, ngay cả hắn cũng cảm thấy không chịu nổi.
Quân Tử Ngưng vội vàng nói: "Vị sư huynh này, tiểu muội là truyền nhân của Tử Tiêu Đạo. Hai nhà chúng ta từ trước đến nay vẫn luôn giao hảo, kính xin huynh ra tay cứu ta một mạng."
Ba gã tu sĩ Dương gia há hốc mồm, nhất thời không biết nên nói gì.
Nói cho cùng, Quân gia tuy là đại diện lợi ích của Tử Tiêu Đạo ở Nguyên Thiên Cổ Giới, tu hành đạo pháp thần thông cũng được Tử Tiêu Đạo chỉ điểm nhưng không thể xem là phân chi của Tử Tiêu Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận