Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 470: Khai Sơn 2

Chương 470: Khai Sơn 2
Bản thân viên châu là một khối tinh thể trong suốt, bên trong còn có một luồng ánh sáng rực rỡ như ngọn lửa, nhìn từ xa hệt như con ngươi người vậy.
Bảo vật vừa xuất hiện, lập tức làm lu mờ tất cả lễ vật mà Mai Vô Lãng mang đến, chỉ có Quỷ Thần Kim Quan là miễn cưỡng sánh bằng.
Lâm Phong thầm vận chuyển linh lực, dò xét khí tức bên trong viên ngọc, lập tức nhận ra đây là một kiện chí bảo, giá trị còn hơn cả Quỷ Thần Kim Quan.
Hắn nhìn Yến Minh Nguyệt, hỏi: "Đây là phôi thai pháp bảo?"
Lời vừa dứt, xung quanh lập tức yên tĩnh như tờ.
Hai chữ "pháp bảo" quả nhiên nặng tựa ngàn cân.
Tuy rằng Lục Hình Kiếm đang bị Lâm Phong nhốt trong Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận, thoạt nhìn có vẻ chật vật nhưng đó là bởi vì uy lực của Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận quá mức cường đại. Nếu là pháp trận thông thường, e là đã bị Lục Hình Kiếm phá vỡ từ lâu.
Ngoại trừ Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận, trên đời này có thể đếm trên đầu ngón tay những pháp trận có thể vây khốn Lục Hình Kiếm.
Yến Minh Nguyệt gật đầu: "Bảo vật này có tên là Chu Diễm Yêu Đồng, là con mắt của Thái Cổ Thiên Long sau khi tu thành Bất Diệt Yêu Hồn để lại, bên trong ẩn chứa thần thông hỏa diễm của Thái Cổ Thiên Long, có thể dùng làm phôi thai pháp bảo."
Lâm Phong mỉm cười nhận lấy Chu Diễm Yêu Đồng, sau đó phất tay thu hồi Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận.
Bàng Kiệt và Lục Hình Kiếm thoát khỏi trận pháp, nhìn thấy Yến Minh Nguyệt, trong mắt Bàng Kiệt lóe lên tia sáng.
Hắn bình tĩnh đi đến trước mặt Yến Minh Nguyệt, thản nhiên nói: "Chúc mừng Yến sư tỷ."
"Yến Minh Nguyệt, ngươi..." Kiếm linh Lục Hình Kiếm định nói gì đó nhưng hình như nhận ra điều gì, bèn im bặt.
Yến Minh Nguyệt gật đầu: "Bàng sư đệ, Lục Hình tiền bối, đã lâu không gặp."
Bàng Kiệt hỏi: "Yến sư tỷ vẫn chưa về Bạch Vân Sơn sao?"
Yến Minh Nguyệt cười đáp: "Sau khi dự lễ khai sơn của Lâm tông chủ xong, ta sẽ quay về thăm."
Bàng Kiệt nghe vậy, nói: "Vậy thì tốt quá, sư phụ và các vị trưởng lão đều rất nhớ tỷ."
Lâm Phong đứng bên cạnh, nhìn hai người trò chuyện, trong lòng không khỏi buồn cười. Rõ ràng là hận không thể giết chết đối phương, vậy mà ngoài mặt vẫn giả vờ tỷ đệ hòa thuận.
Nếu không phải đã được Trần Cương kể cho nghe về cuộc đấu đá nội bộ của Thái Hư Quan, thì Lâm Phong đã bị màn kịch này lừa gạt rồi.
Bỗng nhiên, Bàng Kiệt quay người nhìn Lâm Phong, ánh mắt có phần kỳ quái, mang theo vài phần dò xét, như muốn nhìn thấu Lâm Phong.
Lâm Phong bình tĩnh nhìn lại hắn, một lúc sau, Bàng Kiệt mới cụp mắt xuống, im lặng lùi về sau lưng Yến Minh Nguyệt, xem như nhường quyền chủ động cho nàng.
Có vẻ như sự kiêu ngạo không cho phép hắn cúi đầu trước Lâm Phong nhưng tình thế ép buộc, hắn không thể không nhịn.
Thế nhưng Lâm Phong thấy vậy, đồng tử hơi co lại, im lặng một lúc rồi thản nhiên nói: "Hoan nghênh Bàng đạo hữu ghé thăm Ngọc Kinh Sơn bất cứ lúc nào."
Bàng Kiệt khẽ run lên nhưng vẫn im lặng không nói.
Yến Minh Nguyệt lộ vẻ kinh dị trong ánh mắt, sau khi nhìn kỹ Bàng Kiệt, khóe miệng nàng khẽ nhếch lên nụ cười, cũng không nói thêm gì nữa.
Lâm Phong bấy giờ xoay người lại, nói với mọi người: "Tuy có phần việc xảy ra nhưng đại điển khai sơn của bổn môn cuối cùng cũng được tổ chức đúng hạn, đa tạ chư vị đồng đạo đã nể mặt tới dự, vậy cùng ta lên núi thôi."
Lời còn chưa dứt, tử khí như biển cả cuồn cuộn, tuôn trào vào Ngọc Kinh Sơn, để lộ ra toàn cảnh bạch ngọc tiên sơn.
Lâm Phong dẫn đầu bay lên Ngọc Kinh Sơn, Tiêu Diễm cùng mọi người cũng nối gót theo sau.
Yến Minh Nguyệt mỉm cười, sải bước hướng đỉnh Ngọc Kinh Sơn bay đi, Mai Vô Lãng cùng một đám người hầu vội vàng theo sau.
Chỉ có Bàng Kiệt vẫn đứng im tại chỗ, lẳng lặng nhìn mọi người leo núi.
Những người khác nhìn nhau vài lần, rồi chia thành từng nhóm bay về phía Ngọc Kinh Sơn. Có kẻ nhìn thân hình cô tịch của Bàng Kiệt, rồi vội vàng dời mắt, không dám để lộ chút thương hại hay khinh bỉ nào.
Bàng Kiệt tuy bị thiệt thòi trước mặt Lâm Phong, danh tiếng bị Yến Minh Nguyệt cướp mất nhưng cũng không phải hạng người bọn họ có thể nhục mạ.
Dương Đồng Huy thu hồi Kiếm Anh của Khổng Sướng, nói với Thanh Tuyền lão tổ và Phi Hỏa lão tổ: "Chúng ta cùng đi thôi."
Dứt lời, hắn ngự kiếm bay lên trước, dẫn theo một đám đệ tử Thông Thiên Kiếm Tông leo lên Ngọc Kinh Sơn.
Thanh Tuyền lão tổ và Phi Hỏa lão tổ nhìn nhau, cùng thở dài một tiếng, đi theo sau Dương Đồng Huy.
Trong lòng bọn họ rối bời, Dương Đồng Huy cũng chẳng thoải mái gì, thầm cười khổ: "Lâm tông chủ, Lâm tông chủ, ngươi thật đúng là ném cho Thông Thiên Kiếm Tông ta một vấn đề nan giải."
Vừa đặt chân lên Ngọc Kinh Sơn, tất cả đều chấn động. Cảm nhận linh khí dồi dào cùng đạo lý ý cảnh huyền diệu trên tiên sơn, ai nấy đều say mê, chỉ cảm thấy chuyến đi này không uổng công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận