Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 721: Sư huynh đệ quyết đấu 3

Chương 721: Sư huynh đệ quyết đấu 3
"Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng chỉ là mới bắt đầu."
Lâm Phong thu hồi pháp lực, tản đi Tử Khí Tiểu Thế Giới, nhóc tỳ đi từ trong đó ra, thở phào một hơi, nhìn Chu Dịch, mỉm cười nói: "Nhị sư huynh, xin chỉ giáo."
Chu Dịch cũng khẽ mỉm cười: "Tiểu sư đệ, mời."
Bầu không khí giữa hai sư huynh đệ bọn họ xem như rất hòa hợp nhưng sắc mặt của đám người Thiên Trì Tông lại đen như đáy nồi.
Kể từ khi nhóc tỳ bắt đầu vượt qua Âm Hỏa kiếp, trùng kích đến cảnh giới Kim Đan trung kỳ, phần lớn tu sĩ của Thiên Trì Tông đều bày ra vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.
Sau khi Tống Khánh Nguyên nhìn thấy cảnh tượng đó, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Bởi vì điều này đồng nghĩa với việc, khi giao đấu với hắn, cho đến khi đánh bại hắn, nhóc tỳ vẫn chưa hề sử dụng toàn lực!
Toàn bộ thực lực của nhóc tỳ phải để dành đến lúc giao đấu với nhị sư huynh của nó mới sử dụng, còn đối với Tống Khánh Nguyên hắn, căn bản là không cần thiết.
Từ đầu đến cuối, cho dù là bị cuốn vào một vụ cá cược kinh thiên động địa, nhóc tỳ cũng chưa bao giờ thật sự coi Tống Khánh Nguyên là đối thủ cùng cấp bậc.
Phát hiện này khiến Tống Khánh Nguyên và đám tu sĩ Thiên Trì Tông tức giận đến mức muốn phát điên nhưng lại có khổ không nói nên lời.
Bởi vì sự thật đã chứng minh, nhóc tỳ khi giao đấu với Tống Khánh Nguyên quả thật không cần phải sử dụng toàn lực, vẫn có thể chiến thắng.
Đây mới chính là điều khiến các tu sĩ Thiên Trì Tông cảm thấy uất ức nhất, còn Tống Khánh Nguyên thì cảm thấy như đã chết tâm.
Ngay cả Tào Vĩ là tông chủ Thiên Trì Tông, lúc này tuy trên mặt không chút biểu cảm nhưng trong mắt cũng lóe lên lửa giận, cảm thấy vô cùng uất ức.
Ngoại trừ các tu sĩ Thiên Trì Tông, những người khác khi nhìn thấy nhóc tỳ và Chu Dịch đều trở nên phấn chấn, vốn tưởng rằng trận quyết đấu cuối cùng sẽ không còn hồi hộp, nhất định sẽ kết thúc với chiến thắng thuộc về Chu Dịch.
Ai ngờ đâu quanh co một hồi, nhóc tỳ vậy mà cũng thành công tấn thăng Kim Đan trung kỳ, hơn nữa nhìn bộ dạng vượt qua Âm Hỏa kiếp của nó dường như còn nhẹ nhàng hơn cả Chu Dịch, sau khi vượt qua kiếp nạn, tấn thăng không hề suy yếu nào, ngược lại còn đạt tới trạng thái đỉnh phong chưa từng có.
Điều này khiến cho trận chung kết tranh đoạt vị trí đầu bảng lại một lần nữa trở nên khó đoán, tất cả mọi người đều muốn xem thử, rốt cuộc thì ai trong hai sư huynh đệ này lợi hại hơn.
Nhìn theo Chu Dịch và nhóc tỳ đi về phía Tàng Long Hồ, Lâm Phong đột nhiên vung tay áo, một nam tử trẻ tuổi mặc trang phục màu tím rơi xuống đất, chính là Uông Lâm sau khi giao đấu với Đao Ngọc Đình, lĩnh ngộ được đạo pháp, bế quan dưới sự hộ pháp của Lâm Phong.
Lâm Phong mỉm cười nói: "Tiểu Lâm Tử, ngươi xuất quan đúng lúc lắm, vừa kịp xem một trận tỷ thí đặc sắc nhất."
Uông Lâm nhìn bóng lưng của Chu Dịch và nhóc tỳ, ánh mắt lóe lên: "Nhị sư huynh và tiểu sư đệ tranh đoạt vị trí đầu bảng Kim Đan kỳ sao?"
Nói xong, Uông Lâm không nói gì nữa, mà chăm chú nhìn về phía Tàng Long Hồ, đối với hắn mà nói, quan sát trận tỷ thí này sẽ thu hoạch được không ít điều.
Lúc này, Nhạc Hồng Viêm, Dương Thanh, thậm chí cả Thôn Thôn và Gia Cát Phong Linh đều im lặng, ánh mắt nhìn về phía Tàng Long Hồ.
Nhưng khi ánh mắt bọn họ lướt qua người Uông Lâm, đều cảm thấy có gì đó kỳ lạ.
Rõ ràng tu vi cảnh giới của Uông Lâm vẫn dừng lại ở Trúc Cơ sơ kỳ nhưng lại khiến người ta cảm thấy hắn so với trước khi bế quan đã có sự thay đổi long trời lở đất.
"Là ảo giác sao?" Cả bốn người đồng thời nghi ngờ trong lòng, sau đó đều lắc đầu, Thôn Thôn có tu vi cao nhất cố ý quan sát Uông Lâm kỹ hơn một chút: "Tuyệt đối đã khác rất nhiều so với trước kia."
Sự xuất hiện của Uông Lâm chỉ là một khúc nhạc đệm, chú ý của mọi người vẫn tập trung vào Chu Dịch và nhóc tỳ.
Hai người cùng bước vào Tàng Long Hồ, nhóc tỳ cười nói: "Nhị sư huynh, khi giao đấu với huynh, ta nhất định phải ra tay trước mới nắm chắc phần thắng."
Vừa nói, nhóc tỳ bỗng nhiên dậm chân, cả người như tên bắn lao về phía Chu Dịch.
Lời nói của nhóc tỳ khiến Chu Dịch nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên mấy huynh đệ giao đấu, khi đó Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh còn chưa nhập môn, hắn, nhóc tỳ và Tiêu Diễm cũng chỉ vừa mới Trúc Cơ.
Lúc đó, nhóc tỳ cũng xông lên như vậy, cuối cùng trong tình huống thực lực ngang nhau, đã bị Chu Dịch lợi dụng tâm lý nôn nóng mà giành chiến thắng.
Trước mắt dường như cảnh tượng năm đó tái hiện nhưng Chu Dịch biết, tiểu sư đệ của mình sẽ không phạm phải sai lầm giống nhau lần thứ hai.
Vì vậy, chiến thuật ứng phó của Chu Dịch cũng thay đổi theo, không còn chậm rãi dây dưa với nhóc tỳ nữa, mà trực tiếp nghênh đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận