Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 522: Cuối cùng cũng có một trận chiến 1

Chương 522: Cuối cùng cũng có một trận chiến 1
Lâm Phong vừa ra khỏi động phủ, nhóc tỳ và Nhạc Hồng Viêm vội vàng tiến lên hành lễ: "Đệ tử bái kiến sư phụ."
"Các ngươi làm rất tốt." Lâm Phong gật đầu, nhóc tỳ tò mò nhìn Già Thiên Tán trên đỉnh đầu Lâm Phong: "Sư phụ, người không có việc gì lại đội một cái ô làm gì ạ?"
Lâm Phong cười nói: "Cái ô này không phải để ta dùng, mà là để dành cho người khác."
Nhóc tỳ và mọi người đều lộ vẻ khó hiểu, lần lượt nối bước theo sau Lâm Phong ra khỏi động phủ. Tinh Đấu Đạo Tôn đang chau mày nghe được câu nói này, bước chân khựng lại, ánh mắt nhìn về phía Già Thiên Tán càng thêm phần sâu xa.
Nếu Tinh Hải Đại Trận lúc nãy là khảo nghiệm mà hắn dành cho Lâm Phong, vậy thì Già Thiên Tán trước mắt chính là câu trả lời của Lâm Phong.
Ta đã thoát khỏi pháp trận của ngươi, vậy ngươi có thể phá vỡ bảo ô của ta hay không?
Tinh Đấu Đạo Tôn do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không thể hạ quyết tâm ra tay. Một khi đã hiển hóa nguyên thần hóa thân, đó chính là một trận tử chiến, mà giữa hắn và Lâm Phong chưa đến mức không đội trời chung, hoàn toàn không đáng để đánh đến chết sống.
Lưu Quang Kiếm Tôn im lặng xuất hiện bên cạnh Tinh Đấu Đạo Tôn, ánh mắt sắc bén như hai thanh lợi kiếm vừa ra khỏi vỏ nhìn chằm chằm vào Già Thiên Tán.
"Ta có phần muốn thử xem sao, kiếm của ta liệu có thể phá vỡ chiếc ô đó hay không." Lưu Quang Kiếm Tôn thản nhiên lên tiếng.
Tinh Đấu Đạo Tôn đáp lại bằng một câu không rõ đồng ý hay phản đối: "Ngươi là kiếm tu, có ý nghĩ như vậy cũng không có gì lạ."
Lưu Quang Kiếm Tôn trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn lắc đầu tiếc nuối: "Thôi vậy, để sau này tìm cơ hội khác."
"Ngũ Khinh Nhu đã hứa hẹn điều gì với ngươi, mà khiến ngươi phải cân nhắc kỹ lưỡng như vậy?" Tinh Đấu Đạo Tôn tò mò hỏi. Lưu Quang Kiếm Tôn im lặng một lúc rồi đáp: "Sau này ngươi sẽ biết."
Tinh Đấu Đạo Tôn cũng không để tâm, gật đầu không hỏi thêm nữa.
Mặc dù không thể nghe rõ nội dung cuộc trò chuyện giữa hai vị đại năng Nguyên Anh nhưng Lâm Phong có thể cảm nhận rõ ràng kiếm ý vừa rồi của Lưu Quang Kiếm Tôn.
Nhận thấy Lưu Quang Kiếm Tôn cuối cùng cũng lựa chọn từ bỏ giống như Tinh Đấu Đạo Tôn, Lâm Phong thầm bĩu môi, cảm thấy có phần thất vọng.
Không phải hắn cố ý làm màu, mà hắn thật sự hy vọng hai vị đại năng Nguyên Anh này, bất kể là ai, có thể ra tay thử sức mạnh phòng ngự của Già Thiên Tán.
Bởi vì dưới vòm che của Già Thiên Tán, an toàn của bản thân Lâm Phong được đảm bảo tuyệt đối nhưng chính hắn cũng không thể nào công kích người khác.
Sức mạnh của Già Thiên Tán ngăn cách cả hai chiều.
Nhưng khả năng phòng ngự của nó tuyệt đối khiến người ta phải thán phục, xứng đáng với danh xưng vạn kiếp bất diệt, vạn pháp bất phá.
Lâm Phong có ít nhất tám phần chắc chắn, cho dù Lưu Quang Kiếm Tôn hay Tinh Đấu Đạo Tôn có dốc toàn lực tấn công, kết quả cuối cùng cũng chỉ tự chuốc lấy thất bại, thậm chí còn có thể bị thương.
Tuy nhiên, cả hai đều kìm nén ý định ra tay, Lâm Phong tuy có phần tiếc nuối nhưng rất nhanh chóng gạt bỏ cảm xúc tiêu cực sang một bên, tập trung chú ý vào trận chiến trước mắt.
Trận chiến giữa Tiêu Diễm và Sùng Vân Thái tử cũng đã bước vào giai đoạn ác liệt.
Pháp khí Càn Khôn Kính cấp Nguyên Anh được ban tặng cho Tiêu Diễm đã được sử dụng, Càn Khôn Kính chủ phòng thủ, hai loại chân hỏa chủ công kích, cộng thêm Na Di Hắc Vân Kỳ hỗ trợ di chuyển, Tiêu Diễm đã dốc toàn lực để đối phó với Sùng Vân Thái tử.
Sùng Vân Thái tử cũng không hề giữ sức, một hình ảnh giống rồng phát ra ánh sáng vàng kim không ngừng xoay quanh đỉnh đầu hắn, giao chiến quyết liệt với Tiêu Diễm.
Là Thái tử của Đại Tần, hắn không thiếu pháp bảo, chưa kể đến pháp khí cấp Nguyên Anh, tu vi đạo pháp thần thông cũng thuộc hàng đỉnh cao, dùng tu vi Nguyên Anh sơ kỳ đối đầu với Tiêu Diễm tu vi Kim Đan sơ kỳ, khiến Tiêu Diễm lập tức rơi vào thế bị động.
Tiêu Diễm chiến đấu hăng say, ngoại trừ những lần giao đấu với các sư huynh đệ trong môn, đã rất lâu rồi hắn không được trận nào đã tay như vậy, ngay cả trận chiến với Cụ Phong Chân Quân ở ngoại thành Sa Châu cũng không thể nào so sánh được với trận chiến với Sùng Vân Thái tử lúc này.
Dưới áp lực của Sùng Vân Thái tử, Tiêu Diễm đã bộc phát toàn bộ tiềm lực, cảm giác như sắp vượt qua giới hạn của bản thân.
"Tới nào, chiến cho đã tay!" Hai luồng ánh sáng một vàng một tím bừng cháy trong mắt Tiêu Diễm, hai tay hắn khép lại trước ngực, Thái Dương Chân Hỏa và U Minh Tà Hoàng hai loại chân hỏa bắt đầu hợp nhất!
Cảnh tượng ở Ngọc Kinh Sơn cách đây vài ngày lại tái hiện!
Sức mạnh kinh khủng khiến cho toàn bộ Hành Vân Phong rung
Ngay cả Lưu Quang Kiếm Tôn và Tinh Đấu Đạo Tôn cũng phải động dung: "Hắn muốn dung hợp hai đại chân hỏa ư? Thật điên cuồng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận