Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 788: Tử khí mê cung 2

Chương 788: Tử khí mê cung 2
Có đôi lúc, thực ra không kém, hai người xem như ngang tài ngang sức nhưng Anh La Trát chưa bao giờ thực sự thắng được Tu Vân Sinh một lần nào.
Trong mắt thiếu niên da đen gầy gò cao ngạo như sói này, trong số các đệ tử đời hai, chỉ có Tu Vân Sinh mới xứng đáng là đối thủ, những người còn lại, kể cả Lý Tinh Phi và Liễu Hạ Phong, đều không đáng để hắn bận tâm.
Đối mặt với lời khiêu chiến của Anh La Trát, Tu Vân Sinh thần sắc bình tĩnh, chậm rãi gật đầu.
Đối với hắn mà nói, Anh La Trát là một đối thủ tốt, nếu không có Anh La Trát luôn bám sát phía sau tạo áp lực, hắn cũng chưa chắc đã có tốc độ tiến bộ nhanh như vậy.
Thấy Tu Vân Sinh ứng chiến, Anh La Trát cười lạnh một tiếng, xoay người bước thẳng vào Tử Khí Mê Cung.
Có người bất mãn nói với Tu Vân Sinh: "Tu Vân Sinh sư huynh, hãy dạy cho hắn một bài học!"
Tu Vân Sinh mỉm cười: "Yên tâm, ta sẽ không thua." Tuy nói vậy nhưng Tu Vân Sinh vẫn đứng im tại chỗ, chỉ nhìn Tử Khí Mê Cung trước mặt một cách xuất thần.
Rất lâu sau, cho đến khi tất cả mọi người đều đã tiến vào mê cung, Tu Vân Sinh mới thở dài một hơi, sau đó cũng bước vào trong.
"Nhị sư huynh, trước kia bọn họ đều học tập đạo pháp với huynh, huynh hẳn là hiểu rõ bọn họ nhất, theo huynh ai sẽ là người đầu tiên đi ra?" Nhóc tỳ cười hì hì hỏi Chu Dịch: "Hay là ta nên hỏi như thế này, huynh cảm thấy sẽ có bao nhiêu người có thể đi ra trong vòng một ngày?"
Chu Dịch bình tĩnh nói: "Người có thể đi ra, không quá mười người, còn về phần người đầu tiên đi ra khỏi mê cung…"
Hắn nhìn Tử Khí Mê Cung: "Mê cung này của sư phụ thoạt nhìn đơn giản nhưng thực ra đối với những đệ tử này mà nói chính là một khảo nghiệm toàn diện."
"Đầu tiên là khảo nghiệm năng lực cảm nhận linh khí của bọn họ, đây là do căn cơ tiên thiên quyết định, năng lực cảm nhận càng mạnh, càng dễ dàng thông qua biến hóa của linh khí để phán đoán ra huyền cơ của mê cung."
"Thứ hai, là khảo nghiệm tâm chí của bọn họ, phải luôn giữ được bình tĩnh và tỉnh táo trong mê cung hỗn loạn, không để cảm xúc bị dao động, hơn nữa còn phải chống lại được sự mê hoặc của ảo cảnh trong mê cung, đưa ra phán đoán chính xác."
"Cuối cùng, phải xem ngộ tính và khả năng ứng biến của bọn họ, nếu như không thể nhanh chóng tìm ra huyền cơ thực sự ẩn giấu trong mê cung, tìm ra phương pháp chính xác, chỉ biết cắm đầu cắm cổ đi trong mê cung, vậy thì đúng như lời của Ngũ sư đệ, đừng nói là một ngày, cho dù đi cả đời không ra được."
Nói đến đây, Chu Dịch cười khổ: "Tuy rằng trước kia ta có dạy bọn họ đạo pháp nhưng dù sao thời gian ở chung cũng ngắn, không dám nói là hiểu rõ bọn họ như lòng bàn tay."
"Chỉ có thể nói, người đầu tiên đi ra khỏi mê cung, chắc chắn sẽ là một trong bốn người Tu Vân Sinh, Anh La Trát, Lý Tinh Phi và Liễu Hạ Phong." Hắn dừng lại một chút, bổ sung: "Cá nhân ta, càng đánh giá cao Tu Vân Sinh và Anh La Trát."
Lâm Phong nghe bọn họ thảo luận, trên mặt nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía hư không: "Nam Hoa, Thế Hào, hai người có hứng thú chọn vài đệ tử để truyền thừa y bát không?"
Từ trong hư không nứt ra hai khe hở, Khang Nam Hoa và Miêu Thế Hào lần lượt bước ra, Khang Nam Hoa cười lắc đầu: "Quân tử không lấy thứ gì người khác yêu thích, ta sẽ không tham gia đâu."
Miêu Thế Hào cũng cười nói: "Hiện tại ta không có tâm trạng dạy dỗ đồ đệ, nếu thật sự muốn thu nhận đồ đệ, Thế Hào ca ta đây sẽ đi khắp nơi trên thế gian, tự mình tìm kiếm một đứa bé vừa ý nhất, thích hợp với đạo pháp của ta nhất."
Hắn nhìn Tử Khí Mê Cung, cười nói: "Chẳng qua hiện tại ta cũng rất muốn biết ai sẽ là người đầu tiên đi ra khỏi mê cung này của Lâm huynh đệ."
Lâm Phong mỉm cười: "Vậy chúng ta hãy cùng chờ xem."
Lúc này, bao gồm cả đám đồng tử, mấy chục người đều đã vào trong mê cung nhưng bởi vì Lâm Phong thi triển không gian chi lực, mỗi người bọn họ đều đang ở một tầng không gian độc lập.
Không thể dựa vào người khác, chỉ có thể dựa vào chính mình, đám người thi triển đủ loại thần thông.
Có người sử dụng phương pháp tương đối lý trí, cố gắng để lại dấu hiệu ở mỗi ngã rẽ trong mê cung, một khi gặp phải ngõ cụt, sẽ quay trở lại đi theo con đường khác.
Lý Tinh Phi chính là người đại diện cho phương pháp này, mê cung cực kỳ rộng lớn, tựa như vô biên vô hạn, tuy nàng rất kiên nhẫn nhưng đối mặt với vô số ngã rẽ và ngõ cụt, nàng cũng có phần đau đầu.
Nhất là trong một lần quay trở lại, Lý Tinh Phi phát hiện ra dấu hiệu mà nàng để lại đã bị người ta động tay động chân, nếu không phải nàng phát hiện kịp thời, e rằng đã đi nhầm đường, hoàn toàn bị nhốt trong mê cung.
Có đôi lúc, thực ra không kém, hai người xem như ngang tài ngang sức nhưng Anh La Trát chưa bao giờ thực sự thắng được Tu Vân Sinh một lần nào.
Trong mắt thiếu niên da đen gầy gò cao ngạo như sói này, trong số các đệ tử đời hai, chỉ có Tu Vân Sinh mới xứng đáng là đối thủ, những người còn lại, kể cả Lý Tinh Phi và Liễu Hạ Phong, đều không đáng để hắn bận tâm.
Đối mặt với lời khiêu chiến của Anh La Trát, Tu Vân Sinh thần sắc bình tĩnh, chậm rãi gật đầu.
Đối với hắn mà nói, Anh La Trát là một đối thủ tốt, nếu không có Anh La Trát luôn bám sát phía sau tạo áp lực, hắn cũng chưa chắc đã có tốc độ tiến bộ nhanh như vậy.
Thấy Tu Vân Sinh ứng chiến, Anh La Trát cười lạnh một tiếng, xoay người bước thẳng vào Tử Khí Mê Cung.
Có người bất mãn nói với Tu Vân Sinh: "Tu Vân Sinh sư huynh, hãy dạy cho hắn một bài học!"
Tu Vân Sinh mỉm cười: "Yên tâm, ta sẽ không thua." Tuy nói vậy nhưng Tu Vân Sinh vẫn đứng im tại chỗ, chỉ nhìn Tử Khí Mê Cung trước mặt một cách xuất thần.
Rất lâu sau, cho đến khi tất cả mọi người đều đã tiến vào mê cung, Tu Vân Sinh mới thở dài một hơi, sau đó cũng bước vào trong.
"Nhị sư huynh, trước kia bọn họ đều học tập đạo pháp với huynh, huynh hẳn là hiểu rõ bọn họ nhất, theo huynh ai sẽ là người đầu tiên đi ra?" Nhóc tỳ cười hì hì hỏi Chu Dịch: "Hay là ta nên hỏi như thế này, huynh cảm thấy sẽ có bao nhiêu người có thể đi ra trong vòng một ngày?"
Chu Dịch bình tĩnh nói: "Người có thể đi ra, không quá mười người, còn về phần người đầu tiên đi ra khỏi mê cung…"
Hắn nhìn Tử Khí Mê Cung: "Mê cung này của sư phụ thoạt nhìn đơn giản nhưng thực ra đối với những đệ tử này mà nói chính là một khảo nghiệm toàn diện."
"Đầu tiên là khảo nghiệm năng lực cảm nhận linh khí của bọn họ, đây là do căn cơ tiên thiên quyết định, năng lực cảm nhận càng mạnh, càng dễ dàng thông qua biến hóa của linh khí để phán đoán ra huyền cơ của mê cung."
"Thứ hai, là khảo nghiệm tâm chí của bọn họ, phải luôn giữ được bình tĩnh và tỉnh táo trong mê cung hỗn loạn, không để cảm xúc bị dao động, hơn nữa còn phải chống lại được sự mê hoặc của ảo cảnh trong mê cung, đưa ra phán đoán chính xác."
"Cuối cùng, phải xem ngộ tính và khả năng ứng biến của bọn họ, nếu như không thể nhanh chóng tìm ra huyền cơ thực sự ẩn giấu trong mê cung, tìm ra phương pháp chính xác, chỉ biết cắm đầu cắm cổ đi trong mê cung, vậy thì đúng như lời của Ngũ sư đệ, đừng nói là một ngày, cho dù đi cả đời không ra được."
Nói đến đây, Chu Dịch cười khổ: "Tuy rằng trước kia ta có dạy bọn họ đạo pháp nhưng dù sao thời gian ở chung cũng ngắn, không dám nói là hiểu rõ bọn họ như lòng bàn tay."
"Chỉ có thể nói, người đầu tiên đi ra khỏi mê cung, chắc chắn sẽ là một trong bốn người Tu Vân Sinh, Anh La Trát, Lý Tinh Phi và Liễu Hạ Phong." Hắn dừng lại một chút, bổ sung: "Cá nhân ta, càng đánh giá cao Tu Vân Sinh và Anh La Trát."
Lâm Phong nghe bọn họ thảo luận, trên mặt nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía hư không: "Nam Hoa, Thế Hào, hai người có hứng thú chọn vài đệ tử để truyền thừa y bát không?"
Từ trong hư không nứt ra hai khe hở, Khang Nam Hoa và Miêu Thế Hào lần lượt bước ra, Khang Nam Hoa cười lắc đầu: "Quân tử không lấy thứ gì người khác yêu thích, ta sẽ không tham gia đâu."
Miêu Thế Hào cũng cười nói: "Hiện tại ta không có tâm trạng dạy dỗ đồ đệ, nếu thật sự muốn thu nhận đồ đệ, Thế Hào ca ta đây sẽ đi khắp nơi trên thế gian, tự mình tìm kiếm một đứa bé vừa ý nhất, thích hợp với đạo pháp của ta nhất."
Hắn nhìn Tử Khí Mê Cung, cười nói: "Chẳng qua hiện tại ta cũng rất muốn biết ai sẽ là người đầu tiên đi ra khỏi mê cung này của Lâm huynh đệ."
Lâm Phong mỉm cười: "Vậy chúng ta hãy cùng chờ xem."
Lúc này, bao gồm cả đám đồng tử, mấy chục người đều đã vào trong mê cung nhưng bởi vì Lâm Phong thi triển không gian chi lực, mỗi người bọn họ đều đang ở một tầng không gian độc lập.
Không thể dựa vào người khác, chỉ có thể dựa vào chính mình, đám người thi triển đủ loại thần thông.
Có người sử dụng phương pháp tương đối lý trí, cố gắng để lại dấu hiệu ở mỗi ngã rẽ trong mê cung, một khi gặp phải ngõ cụt, sẽ quay trở lại đi theo con đường khác.
Lý Tinh Phi chính là người đại diện cho phương pháp này, mê cung cực kỳ rộng lớn, tựa như vô biên vô hạn, tuy nàng rất kiên nhẫn nhưng đối mặt với vô số ngã rẽ và ngõ cụt, nàng cũng có phần đau đầu.
Nhất là trong một lần quay trở lại, Lý Tinh Phi phát hiện ra dấu hiệu mà nàng để lại đã bị người ta động tay động chân, nếu không phải nàng phát hiện kịp thời, e rằng đã đi nhầm đường, hoàn toàn bị nhốt trong mê cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận