Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 196: Đại trận cao cấp đối đầu 2

Chương 196: Đại trận cao cấp đối đầu 2
Cự kiếm đen kịt từ trong mây đen giáng xuống, chém mạnh xuống dòng nước Hằng Hà màu vàng đất, nhưng bị dòng bùn đất cản lại, không thể tiến thêm.
Dòng bùn đất cuồn cuộn đập vào cự kiếm đen kịt, không ngừng bào mòn pháp lực sát khí ẩn chứa bên trong.
Công kích bị chặn đứng, Tà đứng trước Thần Võ Tru Tiên Trận lại mỉm cười: "Phòng ngự bị động thì vĩnh viễn không thể giành chiến thắng, trận này, ngươi thua rồi!"
Hắn hét lớn, khí thế của Thần Võ Tru Tiên Trận lại tăng vọt lên, pháp lực của ba ngàn tu sĩ hội tụ, hóa thành cột khói đen khổng lồ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, bay thẳng lên chín tầng trời, không ngừng rót vào trong mây đen.
Cự kiếm đen kịt vươn ra từ trong mây đen, lực lượng càng thêm thâm sâu, sát ý ngập trời dường như vơi bớt, nhưng lại càng thêm đáng sợ, bởi vì sát ý ấy đã ngưng tụ lại, một khi bùng nổ, ắt sẽ càng thêm cuồng bạo, hung tàn.
Khang Nam Hoa chủ trì Hằng Hà Sa Trận, là người đầu tiên phát hiện biến hóa trong trận pháp. Thanh cự kiếm đen kịt kia vốn đã bị chặn đứng, thế nhưng giờ phút này lực lượng bỗng nhiên tăng mạnh, lại có xu thế phá vỡ Hằng Hà Sa Trận.
Tốc độ tuy cực chậm, chậm đến mức gần như không thể nào phát giác, nhưng thanh cự kiếm đen kịt kia lại bắt đầu hạ xuống.
Một phân một hào, một bước lại một bước, nhìn như bước đi tập tễnh, gian nan, nhưng lại mang theo khí thế không thể ngăn cản. Mặc cho Khang Nam Hoa thúc dục Hằng Hà Sa Trận thế nào, cũng không cách nào ngăn cản thanh cự kiếm đen kịt kia tiếp tục hạ xuống.
Sắc mặt Khang Nam Hoa vô cùng nghiêm nghị. Dòng sông cát tuy không ngừng cọ rửa thanh cự kiếm, ý đồ bào mòn lực lượng trong đó, nhưng tốc độ lại chậm đến mức gần như có thể bỏ qua, đối với tình thế nguy hiểm trước mắt mà nói, hoàn toàn là muối bỏ bể.
Lâm Phong ở trong lòng núi tuy không nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, nhưng nhìn sắc mặt Khang Nam Hoa cũng biết tình thế bất ổn.
Hằng Hà Sa Trận mượn lực lượng của trời đất trong Cổ Vực Đại Trạch, lẽ ra phải đứng ở thế bất bại, nhưng thứ nhất, trận pháp Khang Nam Hoa tu luyện còn chưa hoàn chỉnh, thứ hai, Thần Võ Tru Tiên trận quá mức bá đạo.
Ba ngàn tu sĩ hợp lực, rót toàn bộ pháp lực vào người Tà, lực công kích Nghịch Thiên Tuyệt Kiếm của Tà lại cực kỳ cường hãn, thế nên mới có xu thế công phá Hằng Hà Sa Trận.
Sức người dù sao cũng có hạn, không thể bằng lực lượng vô cùng vô tận của trời đất. Nếu kéo dài thời gian, người chiến thắng tất nhiên là Khang Nam Hoa.
Thế nhưng, ba ngàn người đồng thời bộc phát toàn bộ lực lượng trong nháy mắt, lại có khả năng phá vỡ Hằng Hà Sa Trận trước khi kiệt sức.
Lần này Lâm Phong mới hiểu vì sao lúc trước Khang Nam Hoa lại nói vấn đề mấu chốt nằm ở việc bên nào không chống đỡ nổi trước.
Nếu Hằng Hà Sa Trận không chống đỡ nổi, bị đối phương công phá, tất nhiên mọi chuyện đều chấm dứt. Nếu Hằng Hà Sa Trận chống đỡ được, rút sạch pháp lực của ba ngàn tu sĩ Thần Võ quân bên ngoài trước, vậy thì đám Thần Võ quân này chẳng khác nào cá nằm trên thớt, mặc cho Hằng Hà Sa Trận chém giết.
Lâm Phong âm thầm nhíu mày, thầm nghĩ: "Nhưng xem tình hình hiện tại, rõ ràng là Khang Nam Hoa sẽ không chống đỡ nổi trước."
"Phải làm sao mới được?" Lâm Phong nhanh chóng suy nghĩ.
Sát ý lạnh lẽo của thanh cự kiếm đen kịt lúc này đã gần như không áp chế nổi nữa, kiếm khí vô tận tuôn ra, tựa như cuồng phong trên chín tầng trời, không ngừng cắt vào phần thân núi còn lộ trên mặt đất.
Nham thạch cứng rắn trước mặt kiếm khí, yếu ớt như đậu hũ, bị cắt ra từng đường nứt.
Bên trong lòng núi, đất rung núi chuyển, đá vụn không ngừng rơi xuống. Có những tảng đá lớn trực tiếp đè nát nhà cửa trong thôn trang, biến thành đống đổ nát.
Gương mặt Khang Nam Hoa vốn đã khôi phục huyết sắc, lúc này lại một lần nữa tái nhợt.
"Đệ tử Chu Dịch của ký chủ nhận được Lôi Nguyên phù ấn, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến ngẫu nhiên Phong Lôi phù ấn, ban thưởng một lần rút thưởng!"
Lâm Phong sửng sốt một chút mới hoàn hồn, thầm nói: "Tên nhóc thối kia cũng không chịu kém cạnh!"
Thế nhưng, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến này lại không phải điểm đổi cố định, mà là một lần rút thưởng.
"Trọc Lãng Quyết, Trọc Lãng Quyết..." Lâm Phong lẩm bẩm tên một môn đạo pháp mà hắn đang thiếu, tiến vào hệ thống rút thưởng.
Hệ thống vòng quay... Không có!
Hệ thống đổ xúc xắc... Vẫn không có!
"..." Lâm Phong nghẹn một hơi trong lòng, suýt nữa thì chửi ầm lên.
Thế công của Thần Võ Tru Tiên trận càng lúc càng mạnh mẽ. Tuy ở sâu trong lòng núi, nhưng Lâm Phong vẫn có thể cảm nhận được chấn động mãnh liệt. Xem ra Hằng Hà Sa Trận sắp không chống đỡ nổi nữa.
Khang Nam Hoa mím chặt môi, không nói một lời, dốc toàn lực duy trì trận pháp.
Trong mắt Nhạc Hồng Viêm cùng mọi người đều lóe lên vẻ tuyệt vọng, nhưng rất nhanh sau đó lại biến mất, thay vào đó là vẻ kiên nghị cùng bất khuất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận