Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 718: Nói độ kiếp là độ kiếp 2

Chương 718: Nói độ kiếp là độ kiếp 2
Nhưng cũng có người nhìn ra huyền cơ trong đó, sau khi nhóc tỳ triển lộ ra thực lực chân chính của bản thân, đối với Thạch Tinh Vân mà nói, cục diện đã trở nên cực kỳ vi diệu.
Cho dù nàng thi triển hết thủ đoạn, dốc hết toàn lực, cộng thêm chút may mắn đánh bại Chu Dịch nhưng nàng đã tiêu hao quá nhiều, đối mặt với nhóc tỳ dưỡng sức ở trận chung kết, không có chút phần thắng nào, vị trí đứng đầu vẫn thuộc về nhóc tỳ, thuộc về Huyền Môn Thiên Tông.
Đánh bại Chu Dịch, phá vỡ truyền thuyết bất bại của Huyền Môn Thiên Tông, đích xác cũng là một phần vinh quang, từ trên người đám đệ tử Huyền Môn Thiên Tông tham gia pháp hội lần này triển lộ ra thực lực mà xem, phần vinh quang này thậm chí không thua kém gì quán quân.
Nhưng vấn đề là, Chu Dịch thật sự dễ dàng bị đánh bại như vậy sao?
Người khác có lẽ trong lòng không nắm chắc nhưng Thạch Tinh Vân lại có nhận thức rõ ràng, nguyên nhân không gì khác, bởi vì Thạch Tinh Vân rất hiểu rõ thực lực của hoàng huynh nàng - thái tử Sùng Vân.
Thắng bại trong trận chiến giữa thái tử Sùng Vân ở Hành Vân Phong và Tiêu Viêm, thật ra có phần tranh cãi.
Nhìn từ kết quả mà nói, thái tử Sùng Vân bị hủy một kiện Nguyên Anh kỳ pháp khí, coi như chịu thiệt lớn.
Nhưng Tiêu Viêm lúc ấy sau khi phát ra một kích kinh thiên dung hợp chân hỏa, thật ra pháp lực đã hao hết, bản thân gần như dầu hết đèn tắt.
Thái tử Sùng Vân tức giận đến mức xuất động pháp bảo Tà Ảnh Kiếm, thật ra là có phần mất bình tĩnh, cho Lâm Phong cơ hội nhúng tay, đưa vào Viêm Long Thiên Khải, dưới sự gia trì của Viêm Long Thiên Khải, pháp lực của Tiêu Viêm được bổ sung, ngược lại có thêm sức lực tiếp tục tái chiến.
Nếu như thái tử Sùng Vân không tự chuốc lấy phiền phức xuất động Tà Ảnh Kiếm, trên thực tế Tiêu Viêm đã không còn sức lực để chống lại công kích tiếp theo của hắn.
Cho dù như thế, Tiêu Viêm lấy tu vi Kim Đan sơ kỳ đối chiến với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh tiêm như thái tử Sùng Vân, có thể có được chiến quả như vậy cũng đủ để tự hào.
Thạch Tinh Vân không tiện phán đoán giữa Tiêu Viêm và Chu Dịch rốt cuộc ai mạnh ai yếu nhưng thông qua quan sát so sánh thực lực giữa Chu Dịch và nhóc tỳ, đại khái là trong lòng Thạch Tinh Vân đã có tính toán.
Mà lúc ấy Tiêu Viêm giao thủ với thái tử Sùng Vân là tu vi Kim Đan sơ kỳ, Chu Dịch trước mắt thì đã là Kim Đan trung kỳ.
Bề ngoài Thạch Tinh Vân khiêm tốn lễ độ nhưng thật ra cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình, nàng sẽ không tự coi nhẹ mình nhưng nàng tự biết rõ, giao thủ với Chu Dịch lúc này, nàng không phải là không có chút thắng nhưng như vậy sẽ phải để lộ ra bí mật lớn nhất của nàng.
Trong trường hợp không để lộ bí mật lớn nhất của mình, nàng giao thủ với Chu Dịch, kết quả là thua nhiều thắng ít, chỉ chẳng qua, Chu Dịch muốn thắng nàng cũng phải bỏ ra càng nhiều tinh lực và đại giới.
"Trận chiến có xác suất thắng nhỏ như vậy, lại không phải là tử chiến không thể tránh khỏi, miễn cưỡng chiến một trận, là một chuyện rất đắt giá."
Đối mặt với nghi vấn của Thạch Thiếu Càn, Thạch Tinh Vân giải thích: "Hơn nữa, ta cũng rất muốn xem thử, hai vị sư huynh đệ Huyền Môn Thiên Tông, có thể va chạm ra tia lửa như thế nào?"
Đối với quyết định của Thạch Tinh Vân, ngay cả An Lương vương Thạch Tông Nhạc không thể dễ dàng phủ quyết nhưng Thạch Tông Nhạc rất hiểu rõ Thạch Tinh Vân, lời giải thích của Thạch Tinh Vân có thể khiến Thạch Thiếu Càn tin phục, lại không thể khiến hắn tiếp nhận.
Ánh mắt Thạch Tông Nhạc nhìn về phía Thạch Tinh Vân, Thạch Tinh Vân khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu.
Trong lòng mơ hồ đã nghĩ đến cái gì đó, Thạch Tông Nhạc thở dài một hơi, chậm rãi nói: "Trận tỷ thí này, Đại Tần ta bỏ quyền."
Hội trường yên tĩnh một lát, sau đó ồn ào hẳn lên.
Như vậy, hai người tham gia trận chung kết đã được xác định, chính là Chu Dịch và nhóc tỳ - những người đồng xuất thân từ Huyền Môn Thiên Tông, sẽ tranh đoạt vị trí quán quân của pháp hội lần này - tỷ thí Kim Đan kỳ.
Mọi người lúc này đã có phần tê dại, tựa như Mộ Kế Hải và Tống Khánh Nguyên lúc ban đầu, khi mà chênh lệch có vẻ còn có hi vọng đuổi kịp, người ta sẽ sinh ra loại cảm xúc như ghen ghét, không phục, ý đồ thay thế.
Nhưng khi mà chênh lệch song phương lớn đến mức khiến người ta tuyệt vọng, lại không còn có ý nghĩ ghen ghét chán ghét nữa, ngược lại sẽ sinh lòng hâm mộ, kính ngưỡng.
Từ khi pháp hội bắt đầu đến nay, đám đệ tử dưới trướng Lâm Phong, hết lần này tới lần khác làm mới nhận thức của mọi người đối với bọn họ, truyền thuyết "đệ tử Huyền Môn cùng cảnh giới đấu pháp vô địch", đã khắc sâu vào trong lòng bọn họ, thậm chí ngay cả tâm trạng nghi ngờ không sinh ra nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận