Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 755: Rước thêm phiền phức 1

Chương 755: Rước thêm phiền phức 1
"Tuy rằng không phải là chí tôn linh đài mười tầng theo cách truyền thống nhưng cũng có điểm độc đáo riêng." Lâm Phong hài lòng gật đầu, sau đó lại thấy pháp lực trong cơ thể Uông Lâm lại một lần nữa cuồn cuộn tuôn ra.
Làn tử khí chết chóc trên linh đài cuồn cuộn như sóng lớn, không ngừng tụ lại về trung tâm, rõ ràng là muốn thừa thắng xông lên, ngưng tụ ra cả đan đỉnh.
Lâm Phong thấy vậy bèn cười lớn: "Tiểu Lâm Tử, xem ra trước kia ngươi đã phải nhẫn nhịn rất nhiều rồi!"
Đối với hành động này của Uông Lâm, Lâm Phong không những không ngăn cản, mà còn đưa ngón tay điểm vào mi tâm Uông Lâm, dùng pháp lực của bản thân trợ giúp cho hắn một chút.
Trước kia, Uông Lâm tích lũy ở giai đoạn Trúc Cơ sơ kỳ đã rất nhiều, nhiều đến mức có phần dư thừa nhưng lại luôn bị kẹt ở cửa ải linh đài mà không thể tiến thêm được nữa.
Uông Lâm bây giờ chẳng khác nào núi lửa phun trào, đã bị đè nén quá lâu, giờ phút này rốt cuộc cũng được dịp bùng nổ.
Hắn thừa thắng xông lên, có đủ thực lực để liên tục phá vỡ những cửa ải chắn trước mặt.
Được pháp lực của Lâm Phong tẩm bổ, Uông Lâm càng thêm dũng mãnh, một chiếc đan đỉnh bốn chân màu đen tuyền lạnh lẽo dần dần hiện ra trên tử ngọc linh đài, Uông Lâm không ngừng rót pháp lực của bản thân vào trong đó, giúp cho cái bóng kia nhanh chóng biến thành thực thể.
Nhưng trong quá trình chuyển hóa này, đã xảy ra một chuyện rất thú vị đối với Lâm Phong.
Đan đỉnh của Uông Lâm lúc mới được ngưng tụ thì phần lớn thời gian là có màu đen tuyền lạnh lẽo nhưng đôi khi lại biến thành màu trắng như ngọc, trong suốt ôn nhuận, khiến người ta cảm thấy như đang được tắm trong gió xuân, sau đó lại biến thành màu đen tuyền, lạnh lẽo như băng sương.
Hai trạng thái thay phiên nhau xuất hiện, không ngừng chuyển đổi, trong quá trình chuyển đổi này, đan đỉnh của Uông Lâm càng ngày càng ngưng luyện, sắp sửa biến thành thực thể hoàn chỉnh.
Lâm Phong thấy vậy, hài lòng gật đầu: "Ừm, xem ra những khổ luyện trước kia của ngươi đã không uổng phí, ngoài lĩnh ngộ được ý cảnh lực lượng Tịch Diệt, ngươi còn lĩnh ngộ được ý cảnh lực lượng Sáng Tạo một cách sâu sắc hơn."
Hắn cười nói: "Ta cho ngươi thêm chút gia vị." Nói rồi lấy Lưỡng Cực Thiên Sinh Hoa mà mình đã thắng được trong pháp hội lần này ra.
Lưỡng Cực Thiên Sinh Hoa là một loại linh hoa đặc biệt chỉ có ở Tuyết Sơn Thiên Trì, mang trong mình ý cảnh của băng, hỏa, sinh mệnh và rất nhiều tầng đạo lý khác, sinh ra đã có thể câu thông với trời đất, là thứ linh túy nhất, phải ba nghìn sáu trăm năm mới nở hoa một lần.
Đối với Uông Lâm mà nói, ý cảnh băng hỏa trong Lưỡng Cực Thiên Sinh Hoa không có tác dụng gì nhiều, quan trọng nhất chính là khí tức sinh mệnh bên trong nó, và ý cảnh lưỡng cực dung hợp.
Lâm Phong hái một cánh hoa từ trên bông Lưỡng Cực Thiên Sinh Hoa xuống, đưa vào trong cơ thể Uông Lâm, cánh hoa hóa thành một luồng sáng màu hồng, rơi vào trong đan đỉnh đang được ngưng tụ của Uông Lâm.
Như thể được thêm dầu vào lửa, làn khói đen quanh đan đỉnh của Uông Lâm bỗng nhiên bốc cao hơn.
Sinh và tử, sáng tạo và tịch diệt, hai lực lượng đối lập không ngừng xoay chuyển.
Sau một hồi lâu chờ đợi, cuối cùng đan đỉnh của Uông Lâm cũng hoàn toàn ngưng tụ thành thực thể, không phải màu đen, không phải màu trắng, mà là màu tím tựa như tử ngọc linh đài bên dưới, trên thân đỉnh phủ kín những phù văn huyền ảo, như thể đang hé lộ những bí mật vô tận trong sự sáng tạo của trời đất.
Trong đan đỉnh là làn khói đen không ngừng cuồn cuộn, tựa như ngọn lửa đang nhảy múa, thi thoảng trong làn khói đen lại xuất hiện những chấm sáng màu trắng, trông như những con đom đóm, tuy ánh sáng rất nhỏ nhưng lại vô cùng bắt mắt.
Uông Lâm đến tận lúc này mới mở mắt ra, trong mắt ánh lên thần quang, lạnh lẽo vô cùng nhưng sâu trong sự lạnh lẽo ấy lại ẩn chứa một sự ấm áp đến tột độ, đôi đồng tử đen láy khiến người ta không thể nào nhìn thấu.
Hắn xoay người về phía Lâm Phong, quỳ xuống, dập đầu, không nói một lời, tất cả đều thể hiện qua hành động.
Lâm Phong đưa tay đỡ Uông Lâm dậy, cười nói: "Hãy cố gắng tĩnh dưỡng, với những gì ngươi đã tích lũy được thì cho dù có đột phá lên Kim Đan kỳ ngay lúc này không phải là chuyện khó."
"Đệ tử cũng có ý này, nhất định sẽ không để sư phụ phải thất vọng." Uông Lâm nói xong, lại tiếp tục ngồi xếp bằng xuống, pháp lực trong cơ thể bắt đầu một vòng tuần hoàn mới.
Trước kia đúng là hắn đã phải đè nén rất nhiều, bây giờ hắn không muốn lãng phí dù chỉ là một khắc.
Lâm Phong mỉm cười, phất tay một cái, một luồng tử khí bao phủ lấy Uông Lâm, lần kết đan này của hắn không thể nào hoàn thành trong chốc lát được nhưng chắc là sẽ không gặp trở ngại gì, bởi vì vì khoảnh khắc này, Uông Lâm đã chuẩn bị từ rất lâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận