Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 154: Toàn bộ đánh gục xuống! 1

Chương 154: Toàn bộ đánh gục xuống! 1
Chỉ một phát lực như thế đã trực tiếp đánh tan quang ảnh Long Tượng của Đào Nhị, nắm đấm của Chiến Thần Ma Ngẫu hóa thành bàn tay, hai tay cùng nhau xoay chuyển, đánh thẳng xuống đầu Đào Nhị!
Chỉ một cái lật người, một cái đè ép, Đào Nhị lập tức cảm giác thiên địa phảng phất vì đó mà đảo ngược, toàn bộ bầu trời đều sụp xuống, một cỗ ý cảnh tựa như vũ trụ hồng hoang, cùng nhau hủy diệt đại phá diệt, bao phủ lấy toàn thân hắn!
Uy thế tựa như trời long đất lở!
Đây chính là ý nghĩ trong lòng Đào Nhị khi đối mặt với một chiêu này của Chiến Thần Ma Ngẫu, uy thế như vậy hầu như đã làm tiêu hao hết dũng khí của hắn.
Nhưng rốt cuộc hắn đã tu đạo nhiều năm, nuốt một viên Kim Đan vào bụng, đạp phá Sinh Tử Vô Vọng môn, có một phần ý chí kiên cường trong nội tâm, chỉ trong nháy mắt đã lấy lại tinh thần.
Một tiếng gầm lớn, song chưởng lật ngược hướng lên trên, tạo tư thế hướng lên đỡ lấy, cứng rắn chống đỡ đôi chưởng ép xuống của Chiến Thần Ma Ngẫu!
"Ầm!" Song chưởng vừa mới tiếp xúc với đôi chưởng ép xuống của Chiến Thần Ma Ngẫu, Đào Nhị lập tức cảm giác toàn bộ xương cốt trên dưới khắp người đều kêu lên ken két một trận, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung!
Trước mắt Đào Nhị tối đen, khí huyết toàn thân xao động hầu như muốn bạo tạc ra bốn phía, ý niệm trong đầu buông lỏng, đầu gối mềm nhũn, trực tiếp quỳ một gối ngã trên mặt đất!
Một đầu gối hung hăng quỳ trên mặt đất, như một cây đại chùy nện trên mặt đất, mặt đất kiên cố xung quanh toàn bộ bị nện đến sụp đổ thành một cái hố lớn, phảng phất thiên thạch rơi xuống mặt đất, bụi đất tựa như bão cát bị chấn động bay lên tứ phía!
Đòn này của Chiến Thần Ma Ngẫu Một trực tiếp đánh một vị đại tu sĩ Kim Đan kỳ quỳ rạp trên mặt đất!
Cái quỳ này, liền khiến xương bánh chè của Đào Nhị triệt để vỡ nát!
Toàn bộ phần chân, hoàn toàn báo hỏng!
Nhưng nếu không phải vừa quỳ xuống, đứng thẳng người cứng rắn ngăn chặn một chiêu này của Chiến Thần Ma Ngẫu, chỉ e rằng xương cốt toàn thân của Đào Nhị đã bị ép nát vài khối ngay tại chỗ, ngay cả cột sống cũng bị tổn thương.
Từ trước tới nay Đào Nhị vẫn ung dung tự tại, giờ khắc này rốt cuộc hoảng loạn, hai mắt đỏ ngầu, phát ra tiếng gào thét điên cuồng và tuyệt vọng, pháp lực vận chuyển quanh thân tới cực hạn, quang ảnh Kim Cương ngưng tụ lần nữa, muốn đẩy lui Chiến Thần Ma Ngẫu.
Lâm Phong lạnh lùng nhìn Đào Nhị không nói gì nhưng trong lòng hạ lệnh cho thần hồn Tư Không Nam đã rót vào trong cơ thể Chiến Thần Ma Ngẫu.
"Thiêu đốt hoàn toàn cho ta, bộc phát toàn bộ."
Hai mắt Chiến Thần Ma Ngẫu bộc phát hồng quang, phát ra một tiếng gầm thét, thân thể ưỡn mạnh một cái, áo giáp toàn thân đều mở ra, trong khe hở đều bắn ra hồng quang chói mắt, phảng phất như có vật gì đó nổ tung trong cơ thể hắn.
Chiến Thần Ma Ngẫu đứng thẳng bất động phát lực, mặt đất lập tức rung chuyển dữ dội như động đất.
Song chưởng vốn đã kiệt lực, bỗng chốc lại bộc phát ra lực lượng đất trời sụp đổ, mạnh mẽ đè ép xuống Đào Nhị!
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
"A!!!" Tiếng gào thét điên cuồng vang lên, xương cốt toàn thân Đào Nhị bắt đầu vặn vẹo, bị đòn thứ hai của Chiến Thần Ma Ngẫu trực tiếp ép cho xương cốt toàn thân vỡ vụn nhiều chỗ!
Kế tiếp Nhạc lão đầu, Nhị quản sự của Huyền Cơ hầu phủ, tu sĩ Kim Đan kỳ Đào Nhị cũng bước theo vết xe đổ, xương cốt toàn thân đều bị Chiến Thần Ma Ngẫu đánh nát.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, rất lâu sau không nói nên lời.
Trong tiếng rống giận cuồng bạo của Chiến Thần Ma Ngẫu, giọng nói của Lâm Phong bình tĩnh mà lạnh như băng, giống như đến từ Cửu U Minh Ngục.
"Còn ai nữa không?"
Đám tu sĩ Hầu phủ và tu sĩ Vu gia đều hoảng sợ nhìn Chiến Thần Ma Ngẫu, theo bản năng lắc đầu lui về phía sau, e sợ mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo.
Lâm Phong cau mày, tâm niệm vừa động, Chiến Thần Ma Ngẫu ngửa mặt lên trời gào thét điên cuồng, ẩn chứa pháp lực vô cùng vô tận, hình thành từng gợn sóng vô hình khuếch tán ra bốn phía, chấn động khiến đối thủ ngã ngửa ngã nghiêng.
Sóng âm khuếch tán đến bầu trời xa xa, không khí trên bầu trời lắc lư một hồi, lộ ra gương mặt kinh hãi của Tuệ Không hòa thượng.
Lâm Phong cười lạnh nói: "Còn muốn trốn ở một bên hưởng lợi sao?"
"Hôm nay dám có ý đồ với đệ tử của bổn tọa, bất cứ ai cũng đừng hòng chạy thoát."
Chiến Thần Ma Ngẫu gầm nhẹ một tiếng, hai chân lại lần nữa phát lực, đạp mặt đất tạo thành một cái hố sâu, mà thân thể hắn thì tựa như đạn pháo, bắn thẳng đến Tuệ Không ẩn nấp giữa không trung.
Tuệ Không biến sắc, định thi triển Đại Bằng Thừa Phong Quyết bỏ chạy.
Nếu để hắn triển khai độn pháp, chỉ trong nháy mắt sẽ lên như diều gặp gió, trốn xa ngàn dặm, Chiến Thần Ma Ngẫu cũng không đuổi kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận