Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 638: Sát thủ 3

Chương 638: Sát thủ 3
Tống Khánh Nguyên lui về sau một bước, nhìn thẳng vào mắt Đao Ngọc Đình, cười khẽ nói: “Mà đại sư huynh ta đây, lại vừa vặn tương phản với ngươi, Nguyên Dương trong cơ thể Chân Âm cường thịnh, ngươi ta ở giữa vừa vặn có thể hình thành bổ sung hoàn mỹ, đạt tới Âm Dương cân bằng hoàn toàn, so với nam nữ đạo lữ bình thường càng thêm hoàn mỹ Âm Dương cân bằng.”
“Cho nên, từ khi ngươi vừa nhập môn, sư tôn bèn định ra hôn sự của chúng ta, ta cũng vẫn luôn chờ đợi ngày ngươi kết thành Kim Đan, tính toán thời gian, với thiên phú tu vi của ngươi, hẳn là không còn xa nữa, thật sự là đáng mong đợi a!”
Tống Khánh Nguyên ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, Lâm Phong và nhóc tỳ ở chỗ tối, đều chú ý tới Mộ Kế Hải cũng đang ẩn nấp một bên, trên mặt vốn không có biểu cảm gì, đột nhiên hiện lên một tầng sát ý lạnh băng.
Cỗ sát ý này không phải là nhằm vào Tống Khánh Nguyên, mà là nhằm vào Đao Ngọc Đình!
Lâm Phong trong lòng chợt hiểu: “Tống Khánh Nguyên là người có thể chất hoàn toàn trái ngược với Đao Ngọc Đình, Đao Ngọc Đình là trời sinh Nguyên Âm trong cơ thể Chân Dương quá thịnh, mà hắn lại là trời sinh Nguyên Dương trong cơ thể Chân Âm quá thịnh, đều là Âm Dương tương tế chi thể nhưng lại đều không phải là Âm Dương cân bằng hoàn mỹ tuyệt đối.”
Căn cốt thể chất của hai người này, tuy rằng tu luyện đạo pháp Bắc Cực Viêm Dương Huyền Quyết của Thiên Trì Tông đều là việc làm ít công to, tiến triển cực nhanh nhưng cũng đều có mối nguy tiềm ẩn.
Nút thắt của Đao Ngọc Đình là ở thời điểm Trúc Cơ sơ kỳ tấn thăng Trúc Cơ trung kỳ, vượt qua Âm Hỏa chi kiếp so với người thường còn hung hiểm hơn.
Mà nút thắt của Tống Khánh Nguyên, chính là ở thời điểm độ Lôi Kiếp kết thành Nguyên Anh, từ Kim Đan kỳ tấn thăng Nguyên Anh kỳ.
Tu sĩ kết thành Nguyên Anh, pháp lực hùng hậu tích lũy, phẩm chất Kim Đan cao đẳng, tâm niệm ý chí kiên cường, thiếu một thứ không được, ngoài ra còn phải cộng thêm mấy phần vận khí.
Tống Khánh Nguyên Âm Dương không đạt tới điều hòa hoàn mỹ, lúc độ Lôi Kiếp, khảo nghiệm về tâm tính có thể đột phá, lại rất có thể sẽ xuất hiện tình huống căn cơ bất ổn, Âm Dương thất điều ở phương diện pháp lực tích lũy.
Những lúc khác, có lẽ không tính là gì nhưng lúc độ Lôi Kiếp, chỉ cần có một chút sai lệch, đều là kết cục hồn phi phách tán, trực tiếp bị thiên lôi đánh thành than.
Tống Khánh Nguyên thân là Kim Đan kỳ tu sĩ, tuyệt đối là tồn tại đứng đầu nhất, đứng trên đỉnh phong Kim Đan kỳ, với thực lực mà hắn biểu hiện ra, thật ra đã có thể trùng kích bình cảnh, tấn thăng Nguyên Anh kỳ.
Nhưng chính là bởi vì lo lắng này, cho nên mới vẫn luôn dừng lại ở Kim Đan kỳ, mà Đao Ngọc Đình, không thể nghi ngờ chính là linh đan diệu dược hữu hiệu nhất để giải quyết nan đề của hắn.
“Khó trách Tống Khánh Nguyên lại coi Đao Ngọc Đình gần như tài sản riêng của mình.” Lâm Phong lắc đầu: “Sát ý của Mộ Kế Hải lúc này cũng rất dễ dàng lý giải, chỉ là người này thật sự là có phần không có đầu óc.”
Cho dù để ngươi giết Đao Ngọc Đình, trước không nói có thể triệt để chặt đứt con đường tấn cấp của Tống Khánh Nguyên hay không, chỉ riêng việc ngươi giết hại một đệ tử trẻ tuổi có tiềm lực như vậy trong tông môn, thậm chí còn có tiềm lực hơn cả bản thân ngươi là Mộ Kế Hải, hành vi như vậy sẽ tuyệt đối khiến ngươi ăn không tiêu.
Lâm Phong hiện tại hoàn toàn tin tưởng, Tống Khánh Nguyên rất có thể là đang cố ý dụ dỗ Mộ Kế Hải ra tay, dù sao Mộ Kế Hải cũng coi như truyền nhân kiệt xuất có tiếng tăm trong Thiên Trì Tông, không phạm sai lầm lớn gì, Tống Khánh Nguyên giết hắn cũng phải trả giá.
Cho nên, hiện tại Tống Khánh Nguyên liền cố ý cho hắn một cơ hội phạm sai lầm lớn.
Đương nhiên, bản thân Đao Ngọc Đình là không thể xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, Tống Khánh Nguyên đối với chuyện này có lòng tin rất lớn.
Chỉ là, hắn không đợi được Mộ Kế Hải ra tay, Lâm Phong lại đợi được vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ áo xanh kia ra tay.
Một đạo sương mù màu xanh, đột nhiên từ dưới chân nhóc tỳ hiện lên, muốn bao phủ toàn bộ người hắn.
Đối phương vừa ra tay, đã khiến ba người Tống Khánh Nguyên, Mộ Kế Hải, Đao Ngọc Đình giật mình, nhìn thấy sương mù màu xanh kia cuồn cuộn, giới hạn không gian đều trở nên mơ hồ không rõ, ba người lập tức liền biết, lại là một vị Nguyên Anh lão tổ ra tay đối phó người nào đó.
Nhóc tỳ khẽ nhíu mày, quát khẽ một tiếng, muốn xông ra khỏi phạm vi bao phủ của sương mù nhưng hắn bước ra mấy bước, lại phát hiện trước mắt vẫn là một mảnh xanh mênh mông.
Thần thức xâm nhập vào trong, lại không có chút phản hồi nào.
Ngươihóc tỳ phát động Thanh Đồng Hư Không Đỉnh, muốn trực tiếp phá vỡ không gian xông ra khỏi màn sương mù màu xanh nhưng hắn rất nhanh phát hiện ra, màn sương mù màu xanh này mênh mông bát ngát, lại làm mờ đi giới hạn của không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận