Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 353: Thu hoạch khổng lồ 2

Chương 353: Thu hoạch khổng lồ 2
Cảnh tượng này lọt vào mắt, càng khiến Bách Thảo Lão Tổ tức điên, nhưng tự bạo Nguyên Anh là chuyện không thể đảo ngược, trong lòng lão có hận Lâm Phong đến đâu cũng đành bất lực.
"Kẻ này rốt cuộc là ai?"
Bách Thảo Lão Tổ chết không nhắm mắt, đây là ý niệm cuối cùng trong đầu lão.
Canh Kim Hổ Vương cũng phẫn nộ vô cùng. Yêu anh tuy có hình dạng hổ con, thần thông quảng đại, pháp lực mạnh mẽ, nhưng bản thân anh thể lại vô cùng yếu ớt, rất dễ bị tổn hại. Đó cũng là lý do vì sao lão quái Nguyên Anh kỳ không dám tuỳ tiện cho Nguyên Anh xuất khiếu.
Lúc này, phải trực tiếp đối mặt với một tu sĩ đồng cấp bậc tự bạo Nguyên Anh, Yêu Anh của Canh Kim Hổ Vương lập tức bị nổ đến mình đầy thương tích.
Thương thế nghiêm trọng như vậy, cho dù không bị ai đánh rớt xuống, cũng rất có thể sẽ trọng thương mà chết.
Trong đầu Canh Kim Hổ Vương, kim tinh chao đảo. Hắn còn chưa kịp hoàn hồn, thì đã thấy bản thân đang bị Lâm Phong, Chiến Thần phân thân và Hắc Long Giải Cương vây quanh.
Lâm Phong thậm chí còn không cho hắn cơ hội tự bạo Yêu Anh, liền ra tay tiêu diệt Canh Kim Hổ Vương, khi đó đã trọng thương sắp chết.
"Chúc mừng ký chủ đánh chết Yêu Vương một phươn, thanh danh ẩn tại khu vực phía nam Đại Hoành Đoạn Sơn Mạch thuộc nhân tộc đạt bảy mươi điểm!"
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai, khiến Lâm Phong không khỏi kinh ngạc, vội vàng mở hệ thống ra xem.
Hắn phát hiện trong hệ thống xuất hiện thêm một tấm bản đồ cực lớn, bao phủ toàn bộ thế giới loài người trên Thần Châu Hạo Thổ.
Bản đồ được chia thành từng khu vực. Trong đó, khu vực phía nam Đại Tần hoàng triều hiển thị thanh danh hiện tại của Lâm Phong là bốn mươi.
Lâm Phong cẩn thận hồi tưởng lại, lúc trước ở trước mặt Huyền Đạo Tông lão tổ Phác Bắc Tử cùng những người khác, hắn đã dùng Chiến Thần Ma Ngẫu đánh chết Đào Nhị, Nhạc Lão,... Chuyện này khiến thanh danh của hắn ở khu vực này tăng lên đôi chút.
Chỉ là khi đó, thanh danh của hắn chưa đạt đến sáu mươi, nên hệ thống không thông báo.
Còn tại khu vực phía nam Đại Hoành Đoạn Sơn Mạch này, thanh danh hiện tại của Lâm Phong là không, nhưng thanh danh ẩn đã đạt đến bảy mươi, đủ để kích hoạt thông báo của hệ thống.
Chỉ cần có người truyền bá tin tức hắn chém giết Canh Kim Hổ Vương ngày hôm nay ra ngoài, thanh danh ẩn kia sẽ chuyển hóa thành thanh danh hiện tại.
Ngoài ra, ở những khu vực khác, thanh danh của Lâm Phong cơ bản bằng không.
Công dụng trực quan nhất của thanh danh, chính là khi Lâm Phong mở sơn môn thu nhận đệ tử, sẽ hấp dẫn rất nhiều nhân tài đến bái sư.
Thanh danh hiện tại đạt sáu mươi, khi Lâm Phong đề nghị thu nhận đệ tử, người trong khu vực đó sẽ không cần suy nghĩ, lập tức đồng ý.
Thanh danh hiện tại đạt bảy mươi, có thể hấp dẫn những người có tổng tiềm lực trên hai mươi điểm trong khu vực đó tự động tìm đến bái sư.
Thanh danh hiện tại đạt tám mươi, có thể hấp dẫn những nhân tài có tổng tiềm lực trên hai mươi tư điểm trong khu vực đó tự động tìm đến bái sư.
Thanh danh hiện tại đạt chín mươi, có thể hấp dẫn những thiên tài có tổng tiềm lực trên hai mươi tám điểm trong khu vực đó tự động tìm đến bái sư.
Thanh danh hiện tại đạt tối đa là một trăm điểm, có thể hấp dẫn những yêu nghiệt có tổng tiềm lực trên ba mươi điểm trong khu vực đó tự động tìm đến bái sư, vừa gặp đã bái.
"Thanh danh tám mươi..." Lâm Phong nuốt nước miếng, chỉ cần thanh danh hiện tại của hắn đạt đến tám mươi, không cần phải tự mình tìm kiếm, đám đệ tử có tổng tiềm lực khoảng hai mươi lăm điểm sẽ tự động tìm đến cửa. Nhiệm vụ chính tuyến của hệ thống rốt cuộc cũng có hy vọng hoàn thành.
Nhưng sau khi nghĩ kỹ, bản thân hắn chỉ gặp tình huống may mắn giết chết được đại yêu vương Canh Kim Hổ Vương, vậy mà cũng chỉ nhận được bảy mươi điểm thanh danh. Có thể thấy, muốn có được thanh danh cao không phải là chuyện dễ dàng.
Nghĩ vậy, Lâm Phong nhất thời cảm thấy chán nản. Hơn nữa, khu vực có thanh danh cao nhất của hắn hiện tại, lại không phải là vùng phụ cận phía bắc Côn Luân sơn, nơi hắn xây dựng căn cơ.
Ở đó, thanh danh hiện tại của hắn chỉ có hai mươi điểm. Xem ra là do lúc trước, đám người Dương Thanh, Lê Thần Hi đã giúp hắn tuyên truyền.
"Nói đến Dương Thanh, không biết tên nhóc ngốc kia hiện giờ thế nào rồi?" Lâm Phong lắc đầu, thầm nghĩ: "Thời gian vẫn còn nhiều, có thể thong thả lo liệu. Nếu không được, ta sẽ đến Đại Hoành Đoạn Sơn Mạch, đào móc chút nhân tài từ Đại Hoang Kiếm Tông vậy."
Xử lý xong chuyện hệ thống, Lâm Phong cười khẩy, lật tay một cái. Một quả cầu ánh sáng màu trắng lơ lửng trên lòng bàn tay hắn.
Bên trong quả cầu ánh sáng, một con hổ con màu bạch kim đang nằm im, không hề có phần lệ khí hay hung tính, hai mắt đờ đẫn vô hồn, trông như một cái xác không hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận