Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 364: Hãn Hải Pháp Hội 1

Chương 364: Hãn Hải Pháp Hội 1
"Trong hệ thống trao đổi hình như có một thứ tên là Thiên Hoa Cửu Tâm Liên Bồng, là linh tú của trời đất hội tụ mà thành, là thứ tốt nhất thiên hạ để dung hợp các loại lực lượng dị chủng, không biết có tác dụng với tình huống của nhóc tỳ hay không?"
Lâm Phong thầm nghĩ: "Đều là số "chín", không biết có liên quan gì đến nhau hay không?"
Ra khỏi Huyền Thiên Trụ Quang động thiên, Lâm Phong dẫn bốn vị đồ đệ đến bái kiến Khang Nam Hoa.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lâm Phong, bốn người đồ đệ của hắn, đặc biệt là nhóc tỳ, đã khiến Khang Nam Hoa và Nhạc Hồng Viêm sáng mắt ra.
Lúc này, ánh mắt Nhạc Hồng Viêm nhìn Lâm Phong đã mang theo vài phần kính nể.
Vừa gặp mặt, Khang Nam Hoa đã cười nói: "Ta được tông chủ chỉ bảo rất nhiều, xem như nửa đệ tử, nhưng không thể so sánh với việc các ngươi là đồ đệ thân truyền, cứ gọi thẳng tên ta là được."
Mấy người Tiêu Diễm nhìn nhau, Chu Dịch cười nói: "Vậy chúng ta xin phép gọi là Khang tiên sinh."
Trong bốn người, Uông Lâm từng đi cùng Lâm Phong đến Cổ Vực Đại Trạch, gặp qua Khang Nam Hoa, chỉ là lúc đó Uông Lâm ở trong Hắc Vân Kỳ, không lộ diện.
Tuy nhiên, nhất cử nhất động của Khang Nam Hoa đều lọt vào mắt Uông Lâm. Qua lời Uông Lâm, ba người Tiêu Diễm đều hiểu rõ con người Khang Nam Hoa.
Trong đó, Chu Dịch đặc biệt kính phục Khang Nam Hoa ở điểm trọng lời hứa.
Giờ gặp mặt, Khang Nam Hoa lại rất biết cách cư xử, không hề tự cho mình là bậc trưởng bối. Bốn người Chu Dịch thấy vậy cũng rất kính trọng hắn.
Khang Nam Hoa liên tục tán thưởng: "Có những trụ cột như thế này, tông môn xem như đã có được một chút khí thế rồi."
Lâm Phong cười khổ lắc đầu, truyền âm cho Khang Nam Hoa: "Nói thật, ta đang đau đầu lắm đây."
Hắn không nhắc đến sự khác thường trong việc xây dựng đạo cơ của nhóc tỳ cùng ba người kia, chỉ nói mình đang đau đầu tìm kiếm Thiên Hoa Cửu Tâm Liên Bồng và những vật phẩm khác.
Khang Nam Hoa nghe xong, trầm ngâm một chút rồi nói: "Ta không có những thứ này, nhưng có một nơi, ngươi có thể đến đó một chuyến, biết đâu sẽ có thu hoạch. Ít nhất, theo ta được biết, Thiên Hoa Cửu Tâm Liên Bồng đã từng xuất hiện ở đó."
Nghe Khang Nam Hoa nhắc tới Thiên Hoa Cửu Tâm Liên Bồng, tinh thần Lâm Phong chấn động: "Ồ? Là nơi nào vậy?"
Giá của Thiên Hoa Cửu Tâm Liên Bồng trong hệ thống trao đổi thực sự quá đắt, với số điểm hiện có, cho dù Lâm Phong có bán cả gia sản cũng không đủ đổi lấy một hạt sen.
Khang Nam Hoa đáp: "Phía bắc Côn Luân Sơn là một vùng hoang mạc vô tận. Nơi hoang mạc tiếp giáp với Côn Luân Sơn có một vùng bình nguyên, thuộc về lãnh thổ cực tây của Đại Tần hoàng triều, gọi là Sa Châu."
"Sa Châu tuy là lãnh thổ của Đại Tần hoàng triều, nhưng trên thực tế lại do một thế lực tên là Thiên Mậu Các nắm giữ. Thế lực này cực kỳ thần bí và ít khi lộ diện, không tham gia vào tranh chấp giữa các thế lực lớn ở Thần Châu Hạo Thổ, mà chủ yếu là liên kết giao thương tài nguyên tu luyện giữa phía đông và phía tây đại lục."
"Hàng năm, vào ngày mùng chín tháng mười, Thiên Mậu Các sẽ tổ chức Hãn Hải Pháp Hội ở Sa Châu. Tu sĩ tham gia pháp hội có thể tự do trao đổi các loại tài nguyên tu luyện. Tu sĩ khắp nơi đều sẽ đến tham gia." Khang Nam Hoa nhớ lại: "Ta đã từng tham gia một lần, quả thực là vô cùng náo nhiệt, đủ loại kỳ trân dị bảo nhiều vô số kể."
"Thời gian trước ta vẫn luôn ở Cổ Vực Đại Trạch, nhưng nghe bằng hữu cũ nhắc đến, trong ba năm gần đây, Thiên Hoa Cửu Tâm Liên Bồng đã xuất hiện hai lần ở pháp hội, hơn nữa đều do cùng một người mang đến để trao đổi."
Lâm Phong hỏi: "Ngươi có biết lai lịch người nọ không?"
Khang Nam Hoa tiếc nuối lắc đầu: "Cái này thì ta không rõ, nhưng nghe nói người nọ vẫn luôn tìm kiếm một thứ gì đó ở pháp hội, trước giờ vẫn chưa tìm được. Vì vậy, lần pháp hội này, có lẽ hắn vẫn sẽ tham gia."
Lâm Phong gật đầu, âm thầm ghi nhớ Hãn Hải Pháp Hội này.
Theo cách phân chia khu vực địa lý của hệ thống, Sa Châu - nơi tổ chức Hãn Hải Pháp Hội, cũng thuộc một phần khu vực phía bắc Côn Luân Sơn. Nếu có thể tạo dựng thanh thế ở pháp hội này, chắc chắn sẽ giúp tăng danh vọng của hắn ở khu vực phía bắc Côn Luân Sơn.
Nếu xử lý tốt, không cần phải liều mạng với người khác, hắn cũng có thể tích lũy được lượng lớn danh vọng.
Đặc biệt là Sa Châu có thể nói là nơi tập trung đông dân cư nhất ở khu vực phía bắc Côn Luân Sơn, không giống như khi tiến sâu vào Côn Luân Sơn, chỉ toàn là núi non hiểm trở, dân cư thưa thớt.
Tạo thanh thế nơi đây cũng tiện cho ta tuyển nhận đệ tử.
Lâm Phong thậm chí còn có ý định, nhận đệ tử ngay tại Sa Châu, sau đó cùng nhau mang theo Ngọc Kinh Sơn đến, dù sao vị trí Lăng Vân Phong ở sâu trong dãy núi Côn Luân, phàm nhân muốn tìm đến đây vô cùng khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận