Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 823: Khách tới Luân Hồi Tông 1

Chương 823: Khách tới Luân Hồi Tông 1
Vì vậy Lạc Khinh Vũ nghiêm mặt, một lần nữa hành lễ: "Tiểu Vũ xin cảm tạ ân cứu mạng của Lâm tiền bối."
Lâm Phong nhìn tiểu cô nương, mỉm cười phẩy tay: "Miễn lễ."
Hắn nhìn Lạc Trì: "Thương thế của hai người ngươi, không bao lâu nữa là có thể khỏi hẳn, ngươi cũng có thể khôi phục ít nhất một nửa công lực, tiếp theo hai người các ngươi định làm gì?"
Lạc Trì trầm ngâm một chút: "Nếu có thể khôi phục một nửa pháp lực, ta sẽ đưa Tiểu Vũ trở về Nguyên Thiên Cổ giới, nàng... tình trạng hiện tại của con bé, vẫn là nên trở về gia tộc, tập hợp toàn lực, cùng nhau nghĩ cách, ài, nếu như Thiên Uẩn Âm Linh Châu bị hủy, Tiểu Vũ con bé..."
Lạc Trì không dám nghĩ tiếp, lúc này, Lạc Khinh Vũ bên cạnh nắm lấy tay áo của hắn, tội nghiệp nói: "Lục gia gia, con muốn về nhà, con muốn tìm cha và mẹ."
Lạc Trì nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Lạc Khinh Vũ, trong lòng chua xót, cháu gái của hắn, vẫn chưa biết những rắc rối mà mình phải đối mặt trong tương lai.
Hắn nở nụ cười hiền hòa, trêu chọc: "Sao vậy, Lục gia gia đối xử với con không tốt sao? Muốn về nhà má mách cha mẹ à?"
Lạc Khinh Vũ ôm lấy eo Lạc Trì, cười nói: "Lục gia gia thương Tiểu Vũ nhất, Tiểu Vũ hy vọng Lục gia gia, cha và mẹ đều ở bên cạnh con, còn có đại gia gia, nhị gia gia, tam gia gia, đại bá, nhị bá, tứ thúc..."
"Tốt, tốt!" Lạc Trì cười nói: "Tất cả đều ở bên cạnh con, đều ở bên cạnh Tiểu Vũ."
Lạc Khinh Vũ vui vẻ ra mặt, Quân Tử Ngưng đứng bên cạnh nàng quay đầu đi, trên mặt đầy vẻ đau buồn.
Lâm Phong nhìn thấy cảnh này, thầm than trong lòng, lần này Lạc Khinh Vũ trở về, nếu vấn đề Thiên Uẩn Âm Linh Châu không được giải quyết, đãi ngộ của nàng chắc chắn sẽ khác xa trước kia.
Nói một cách công bằng, cho dù là như vậy, nàng vẫn sống tốt hơn rất nhiều người trên thế gian này, cha mẹ nàng, Lục gia gia Lạc Trì của nàng chắc chắn vẫn sẽ yêu thương nàng như trước nhưng những mặt khác sẽ có sự chênh lệch rất lớn, một đứa trẻ từ nhỏ đã sống trong nhung lụa như nàng, liệu có thể chịu đựng được hay không?
Lạc Trì dỗ dành Lạc Khinh Vũ xong, nhíu mày: "Nếu muốn trở về Nguyên Thiên Cổ giới, trước tiên phải giải quyết hai tên Dương gia kia."
Lúc này, Quân Tử Ngưng ở bên cạnh lên tiếng: "Lạc gia gia, hai tên Nguyên Anh lão tổ của Dương gia, đều đã bị Lâm tiền bối bắt giữ."
Lạc Trì giật mình, sau đó hai mắt sáng lên, tuy rằng nghe ý tứ của Quân Tử Ngưng, hai người Dương Tục chỉ bị bắt, không bị giết nhưng Dương gia một lần mất đi hai tên Nguyên Anh lão tổ ở Thần Châu Hạo Thổ, cho dù có thể thương lượng với Lâm Phong chuộc người về, không phải là chuyện dễ dàng.
Như vậy, không chỉ hắn và Lạc Khinh Vũ trở về Nguyên Thiên Cổ giới an toàn hơn, mà ngay cả so sánh thực lực giữa Lạc gia và Dương gia ở Nguyên Thiên Cổ giới cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Quân Tử Ngưng kể lại mọi chuyện cho Lạc Trì nghe, Lạc Trì muốn cảm tạ Lâm Phong nhưng lại không biết mở miệng như thế nào.
Thật ra, Lâm Phong đã cứu bọn họ, hơn nữa còn giúp bọn họ một chuyện lớn như vậy nhưng một nhân vật như Lâm Phong, thật sự rất khó đoán được hắn đang nghĩ gì.
Nếu như lúc Lạc Trì và hai người Dương Tục chiến đấu, Lâm Phong xuất hiện, vị Huyền Môn chi chủ này có lẽ sẽ cho rằng cả ba người bọn họ đều đang gây rối ở hậu viện của hắn, bắt giữ cả ba không chừng.
Lạc Trì không dám lỗ mãng, chỉ đành một lần nữa cảm tạ ân cứu mạng của Lâm Phong, sau đó tĩnh tâm điều dưỡng một thời gian, rồi mới mang theo Lạc Khinh Vũ cáo từ rời đi.
Lúc này, Thiên Uẩn Âm Linh Châu trong cơ thể Lạc Khinh Vũ đã được Lâm Phong dùng linh lực của một cánh hoa Lưỡng Cực Thiên Sinh Hoa tạm thời trấn áp, sẽ không vỡ vụn nhưng kết quả trực tiếp chính là Lạc Khinh Vũ không thể tu luyện, một khi linh khí tiến vào cơ thể, Thiên Uẩn Âm Linh Châu sẽ lập tức vỡ tan.
Lạc Trì lo lắng, chỉ hy vọng gia tộc có biện pháp giải quyết, tổ tiên Lạc gia từng có người sở hữu Thiên Uẩn Âm Linh Châu, để lại rất nhiều tư liệu, hiện đang nằm trong tay gia chủ, đó là hy vọng cuối cùng của Lạc Trì.
Lâm Phong không có ý định ngăn cản bọn họ rời đi, tuy rằng hắn rất muốn nhận Lạc Khinh Vũ làm đồ đệ nhưng hiển nhiên bây giờ thời cơ chưa chín muồi.
Cho dù là đối với Lâm Phong, hay là đối với Lạc Khinh Vũ và gia tộc phía sau nàng, thì thời cơ vẫn chưa chín muồi.
"Tử Ngưng tỷ, tỷ không đi cùng chúng ta sao?" Lạc Khinh Vũ mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Quân Tử Ngưng.
Quân Tử Ngưng cười khan: "Ta không về đâu, bây giờ mà về, cha ta sẽ đánh cho ta nở hoa."
Nàng trộm nhìn Lâm Phong, nịnh nọt cười nói: "Lâm tiền bối, vãn bối có thể ở lại chỗ ngài thêm vài ngày hay không, ta cam đoan không gây thêm phiền toái cho ngài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận