Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 767: Chuyện tốt nhiều trắc trở 1

Chương 767: Chuyện tốt nhiều trắc trở 1
Lâm Phong nhìn Dương Thanh, mỉm cười. Hắn có thể đoán được nguyên nhân khiến Dương Thanh do dự.
Vấn đề mà hắn vừa nêu ra đúng là một trong những nguyên nhân, mà nguyên nhân khác là vì tuy hắn lên núi từ sớm nhưng lại bái nhập sư môn cùng thời điểm với các đệ tử đời thứ hai.
Chỉ có điều Dương Thanh và Nhạc Hồng Viêm vừa nhập môn đã được Lâm Phong thu làm đệ tử thân truyền, hiện giờ bảo hắn chọn lựa đệ tử nhập thất trong số những người bái nhập sư môn cùng thời điểm, Dương Thanh không khỏi cảm thấy ngượng ngùng.
Nhưng nguyên nhân này không tiện nói rõ, bởi vì không chỉ liên lụy đến mình hắn, mà Nhạc Hồng Viêm cũng vậy, đều chính thức bái nhập Huyền Môn Thiên Tông vào ngày đại điển khai sơn ở Sa Châu.
Lâm Phong khẽ cười nói: "Chờ khi con suy luận ra được đạo pháp, vi sư xem qua rồi mới quyết định."
Dương Thanh gật đầu, Nhạc Hồng Viêm bên cạnh liếc nhìn hắn nhưng không nói gì.
Xét theo một khía cạnh nào đó, Nhạc Hồng Viêm có phần giống Tiêu Viêm, tính cách thẳng thắn nhưng không có nghĩa là nàng ngốc nghếch, ngược lại, rất nhiều lúc nàng phản ứng rất nhanh nhạy, chỉ là nàng không muốn so đo mà thôi.
Nhạc Hồng Viêm mơ hồ nhận ra nỗi lo lắng của Dương Thanh nhưng suy nghĩ của nàng khác với hắn, nàng không lên tiếng, bởi vì tin tưởng Lâm Phong sẽ có sắp xếp thỏa đáng.
Thực ra, Lâm Phong cũng nghĩ đến việc Dương Thanh cảm thấy ngượng ngùng nhưng tình huống của Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh đúng là khác với những đệ tử đời thứ hai kia.
Trước khi bái nhập sư môn, bọn họ đã cùng tham gia đại chiến ở Sa Châu với Tiêu Viêm và những người khác, khi đó, tu vi của cả hai đều đã đạt đến Trúc Cơ kỳ, điểm xuất phát hoàn toàn khác với những đệ tử đời thứ hai kia.
Huống hồ, tiềm lực và thiên phú của bọn họ không phải là thứ mà các đệ tử đời thứ hai có thể so sánh.
Nhưng cũng khó tránh khỏi việc có người cảm thấy bất mãn, cho rằng Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh được đặc cách, bởi vì chỉ có Lâm Phong mới có thể nhìn ra được trị số tiềm lực và thiên phú, những người khác không có cách nào biết được.
Cho dù hiện giờ tu vi của Nhạc Hồng Viêm và Dương Thanh đã là Trúc Cơ hậu kỳ và Trúc Cơ trung kỳ, cũng có thể bị người khác cho rằng đó là do Lâm Phong thiên vị. Nói một cách công bằng, nếu người khác có suy nghĩ như vậy cũng là chuyện bình thường.
Lâm Phong thầm nghĩ: "Lòng người là thứ khó đoán nhất nhưng chỉ cần khéo léo dẫn dắt, sắp xếp chu đáo, thì cũng chẳng có gì khó khăn."
Trong lòng hắn đã có tính toán chu toàn, nên không để tâm đến những chuyện này nữa.
Để các đệ tử ở lại Tàng Kinh Lâu suy luận đạo pháp, Lâm Phong một mình đi ra, đi về phía đan phòng.
Ngẩng đầu nhìn tấm biển "Hồi Thiên Kim Các", Lâm Phong thở dài: "Tiểu Viêm Tử có việc bận, hôm nay đành phải tự mình ra tay vậy, nhất định phải nể mặt ta đấy nhé."
Bước vào đan phòng, Lâm Phong lấy Thăng Linh Thảo ra, sau đó lấy thêm hơn mười loại dược liệu phụ trợ đã được chuẩn bị kỹ càng, búng ngón tay, lấy phương thuốc luyện chế Thiên Linh Bổ Khuyết Đan ra.
Hắn chắp hai tay, Thái Dương Chân Hỏa tỏa ra kim quang chói mắt, rơi vào trong lò luyện đan Thiên Ngoại Tâm Hỏa, bùng lên một tiếng vang thật lớn, thiêu đốt hừng hực, đồng thời cũng phát động tâm hỏa của lò luyện đan.
Bát Quái trận trên mặt đất phát ra hào quang, Lâm Phong vung tay, quạt Phong Hỏa treo trên tường cũng bắt đầu phe phẩy.
Lâm Phong lần lượt bỏ các loại dược liệu vào trong lò luyện đan Thiên Ngoại Tâm Hỏa, bắt đầu là Thăng Linh Thảo, chỉ trong nháy mắt đã có từng đợt mùi thuốc thơm ngát tỏa ra.
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào lò luyện đan, trong lòng hơi hồi hộp: "Mẹ kiếp, từ sau khi luyện chế Lôi Âm Đại Hoàn Đan, ta chưa từng luyện đan lần nào nữa, tay nghề chắc đã kém lắm rồi, không biết có bị nổ lò không?"
Từ sau khi khai phá tiềm lực luyện đan của Tiêu Viêm, Lâm Phong liền giao hết mọi việc liên quan đến luyện đan trong Huyền Môn Thiên Tông cho hắn, mà Tiêu Viêm không khiến hắn thất vọng, hầu như tất cả đan dược trong tông môn đều do một tay hắn luyện chế.
Cộng thêm Hồi Thiên Kim Các và lò luyện đan Thiên Ngoại Tâm Hỏa, tỷ lệ sử dụng dược liệu của Tiêu Viêm rất cao, gần như không hề lãng phí, điều này khiến Lâm Phong rất hài lòng.
Nhưng hiện giờ Tiêu Viêm đang bận rộn suy luận đạo pháp trong Tàng Kinh Lâu, nên Lâm Phong đành phải tự mình ra tay.
Nhưng luyện đan là một kỹ thuật rất đặc thù, không phải cứ tu vi cao là tỷ lệ luyện đan thành công sẽ cao, nếu không thì Bách Thảo lão tổ của Bách Thảo Dược Tông cũng sẽ không đến mức phải nịnh bợ Đại Hoang Kiếm Tông như vậy.
Nếu chỉ nói về kỹ thuật luyện đan, Bách Thảo lão tổ có tu vi Nguyên Anh kỳ thậm chí còn hơn rất nhiều cao thủ Nguyên Thần kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận