Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 281: Búp bê béo mập, nữ nhân đeo kiếm, người đánh cờ 2

Chương 281: Búp bê béo mập, nữ nhân đeo kiếm, người đánh cờ 2
Nghĩ đến đây, Lâm Phong không muốn trì hoãn thêm một phút nào nữa, lập tức đem linh căn Trụ Quang Đằng trồng vào tiểu động thiên do Huyền Thiên Bảo Thụ mở ra.
Trụ Quang Đằng nhỏ bé bám vào Huyền Thiên Bảo Thụ phiên bản thu nhỏ trong tiểu động thiên, vừa mới tiếp xúc đã lập tức cắm rễ sâu vào trong đó, leo lên trên cây.
Cây dây leo nhỏ vốn chỉ dài khoảng một thước bắt đầu sinh trưởng với tốc độ chóng mặt, không ngừng hấp thu dưỡng chất từ Huyền Thiên Bảo Thụ, chỉ trong nháy mắt đã dài đến hơn mười mét.
Đối với việc bị Trụ Quang Đằng ký sinh, Huyền Thiên Bảo Thụ không hề kháng cự, ngược lại còn tích cực cung cấp dưỡng chất cho nó.
Hai loại lực lượng thời gian và không gian đã tạo nên cộng hưởng hoàn mỹ.
Tiểu động thiên này, từ nay có thể gọi là Huyền Thiên Trụ Quang Động Thiên.
Chỉ có điều, so với Huyền Thiên Bảo Thụ khổng lồ, Trụ Quang Đằng lúc này vẫn chỉ là một cây non.
Theo Trụ Quang Đằng lan rộng, Lâm Phong có thể cảm nhận rõ ràng mối liên hệ giữa bản thân với Huyền Thiên Bảo Thụ, Ngọc Kinh sơn và chu thiên tử khí ngày càng thêm chặt chẽ.
Bốn phương hợp nhất tạo thành một tiểu thế giới Ngọc Kinh sơn, tiểu thế giới này đang không ngừng trở nên vững chắc.
Muốn chân chính đạt đến cảnh giới tiểu thành, Lâm Phong cần phải kết thành Kim Đan.
"Bắt đầu gia tốc, bội số... một trăm!" Lâm Phong trầm ngâm một chút rồi ra lệnh cho Trụ Quang Đằng.
Bên trong Huyền Thiên Trụ Quang Động Thiên lập tức xuất hiện hiện tượng bóp méo thời không kỳ dị, một lát sau mới khôi phục lại bình thường.
"Đáng tiếc, Trụ Quang Đằng vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn, hiện tại chỉ có ta là chủ nhân mới có thể hưởng thụ được tốc độ thời gian gia tốc." Lâm Phong lẳng lặng cảm nhận, trong lòng không khỏi tiếc nuối: "Nếu không, bây giờ có thể gọi nhóc tỳ bọn họ vào đây cùng nhau tu luyện, cùng nhau tăng cao tu vi, như vậy có thể tiết kiệm được không ít thời gian."
"Chỉ có thể đợi thêm một thời gian nữa, sau khi Trụ Quang Đằng hoàn toàn trưởng thành, ta sẽ gọi bọn họ vào."
Lâm Phong khoanh chân ngồi trên đỉnh Huyền Thiên Bảo Thụ, bắt đầu tu luyện.
Thời gian nhiệm vụ của hệ thống được tính dựa trên thời gian của bản thân Lâm Phong, cho nên dù ở trong Huyền Thiên Trụ Quang Động Thiên hay ở thế giới bên ngoài, mười năm vẫn là mười năm.
Tuy nhiên, Lâm Phong vẫn không chút do dự bắt đầu tu luyện, bởi vì hắn tin tưởng một điều: mài dao không sợ tốn công mài, chỉ sợ dao cùn khó chặt củi.
Hơn nữa, nếu không thể nhanh chóng nâng cao tu vi, khống chế tiểu thế giới Ngọc Kinh sơn, Ngọc Kinh sơn sẽ cứ như vậy tiếp tục bại lộ trên không trung Côn Luân sơn, rất dễ khiến người khác dòm ngó.
Trước khi bế quan, Lâm Phong cũng đã có chút chuẩn bị, đầu tiên là bố trí trận pháp Lưỡng Nghi Sinh Diệt Trận trên đỉnh Ngọc Kinh sơn, không có chu thiên tử khí bảo vệ thì ít nhất cũng có một lớp phòng ngự bên ngoài.
Đồng thời, hắn cũng hạ lệnh cho bốn đồ đệ, bảo bọn họ ở lại Ngọc Kinh sơn tu luyện, không được tự ý rời khỏi, ngoại trừ tiểu động thiên trên Huyền Thiên Bảo Thụ, những nơi khác bọn họ đều có thể tự do hoạt động.
Linh khí trên Ngọc Kinh sơn cực kỳ dồi dào, lại còn ẩn chứa thời gian chí lý, bốn người Tiêu Diễm cũng cảm nhận được điều này, tự nhiên đều chuyên tâm tu luyện trên núi.
Thời gian thoi đưa, nháy mắt bên ngoài đã trôi qua một tháng.
Ngày hôm nay, trên bầu trời phía xa Ngọc Kinh sơn đột nhiên xuất hiện một lượng lớn hỏa diễm, trong nháy mắt đã biến thành biển lửa ngút trời, thiêu đốt cả những đám mây trên cao.
Từ trong biển lửa, một con Hỏa Nha với hình thể khổng lồ, sải cánh rộng gần mười trượng đột nhiên xuất hiện!
Trên Ngọc Kinh sơn, cả nhóc tỳ và Tiêu Diễm đều mang tính cách không ngồi yên một chỗ. Sau khi hoàn thành tu luyện ngày hôm đó bèn cùng nhau dạo chơi khắp Ngọc Kinh sơn, tìm tòi khám phá huyền diệu của tòa Bạch Ngọc Tiên Sơn này. Các chốn kỳ quan, thánh địa đều in dấu chân hai người.
Chu Dịch ngồi ngay ngắn dưới gốc Huyền Thiên Bảo Thụ trên đỉnh núi, đưa mắt dõi về phương xa, nhìn biển mây cuồn cuộn, tâm trạng vô cùng thoải mái: "Đứng trên cao nhìn xa trông rộng, quả nhiên khiến tâm hồn khoáng đạt, cổ nhân thành thật không lừa ta. Suối chảy róc rách, tiên khí lượn lờ, đạo tràng của sư phụ quả là một nơi tu hành tốt."
Đang nghĩ ngợi, Chu Dịch bỗng cảm nhận được một luồng tử khí, không khỏi nhíu mày: "Môn pháp thuật này của Tam sư đệ... sát khí thật nặng."
Hắn đứng dậy, đi vòng qua Huyền Thiên Bảo Thụ.
Ở đó, Uông Lâm đang ngồi xếp bằng, trước mặt đặt một viên Hoàng Tuyền Châu.
Hoàng Tuyền Châu tỏa ra một luồng sáng vàng nhạt, trong quầng sáng, một nam tử trung niên cao gầy mặc áo gai đang gào thét thống khổ.
Xung quanh hắn là tử linh chi khí màu đen, không ngừng ăn mòn thần hồn.
Người này chính là Ma Ngũ, tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ năm xưa ở đầm lầy Cổ Vực bị Lâm Phong luyện chế thành U Minh thao ngẫu, giao cho Uông Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận