Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 626: Hổ đầu xà vĩ 3

Chương 626: Hổ đầu xà vĩ 3
Môn hạ đệ tử của Lâm Phong, tham gia tỷ thí Trúc Cơ kỳ lần này, sau khi chiến thắng, người có lực ảnh hưởng lớn nhất, hiệu quả chấn động nhất, không ai khác chính là Uông Lâm.
Bởi vì hắn chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, ngay cả Linh Đài cũng chưa dựng lên, đối thủ của hắn lại đều là Trúc Cơ hậu kỳ, tu sĩ cảnh giới Đan Đỉnh, hơn nữa mỗi người đều là kẻ kiệt xuất trong cùng cảnh giới, Trúc Cơ đỉnh phong, chỉ cách Kết Đan một bước ngắn ngủi.
Trong tình huống như vậy, Uông Lâm Trúc Cơ sơ kỳ lại có thể phá vòng vây, quả thực là minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói đệ tử Huyền Môn Thiên Tông cùng một đại cảnh giới thì đấu pháp vô địch.
Cảm giác chấn động mà hắn mang đến, còn mãnh liệt hơn cả Nhạc Hồng Viêm Trúc Cơ hậu kỳ và Dương Thanh Trúc Cơ trung kỳ.
Tiêu Tuấn Thần hứng thú nhìn Uông Lâm, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Chu Dịch: "Ban đầu nghe nói Chu Dịch có thể dùng tu vi Kim Đan sơ kỳ chống lại lão tổ cảnh giới Nguyên Anh, ta còn có phần không tin."
"Nhưng giờ phút này xem biểu hiện của sư đệ hắn, thật khiến người ta không thể không tin." Trên mặt Phi Bào Thư Sinh nở nụ cười: "Ta thật sự có phần mong đợi được giao thủ cùng đệ tử Huyền Môn Thiên Tông."
Thạch Tinh Vân vừa định lên tiếng, bỗng nhiên phát hiện Thạch Thiếu Càn sau lưng mình đang nhìn chằm chằm Đao Ngọc Đình vừa mới từ trong Tàng Long Hồ đi ra, vội vàng kéo Thạch Thiếu Càn lại, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Tiêu Tuấn Thần, cười nói: "Chúc ngươi toại nguyện nhưng ta lại không muốn gặp phải đám yêu nghiệt này chút nào."
"Ta thà đi đại chiến ba trăm hiệp với Đào Yêu Yêu."
Tiêu Tuấn Thần cười ha hả: "Chỉ e Đào Yêu Yêu lại hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của ngươi."
Uông Lâm không để ý tới những lời bàn tán và ánh mắt của người khác, mà khẽ nhíu mày, dường như đang suy tư điều gì.
Mãi đến khi trở lại trước mặt Lâm Phong, hắn mới hoàn hồn, trước hướng Lâm Phong hành lễ một cái, sau đó đột nhiên nói: "Sư phụ, đệ tử đối với Sáng Sinh và Tịch Diệt hai loại lực lượng ý cảnh, lại có phần nhận thức mới, muốn bế quan lĩnh ngộ cho kỹ."
"Trận tỷ thí cuối cùng với Tứ sư muội, ta muốn bỏ quyền."
Lời vừa ra, đám người nhóc tỳ tuy có phần bất ngờ nhưng trên mặt đều lộ vẻ đã hiểu.
Tất cả đều có thể hiểu được tâm lý của Uông Lâm, khi đột nhiên có lĩnh ngộ mới đối với đạo pháp, liền muốn lập tức hiểu rõ tất cả đạo lý trong đó, mỗi người bọn họ đều từng trải qua cảm giác như vậy.
Hơn nữa loại linh quang chợt lóe trong đầu này, nếu lúc đó không nắm bắt, sau này muốn tìm lại, sẽ vô cùng khó khăn.
Chỉ có ánh mắt Nhạc Hồng Viêm thoáng hiện vẻ mất mát, sau khi chứng kiến trận chiến giữa Uông Lâm và Đao Ngọc Đình, máu trong người nàng như sôi trào, đang mong chờ được cùng Uông Lâm đánh một trận, nàng tin tưởng trận chiến đó sẽ còn thống khoái hơn so với trận chiến với Thạch Thiếu Càn.
Nhưng đối với tâm trạng của Uông Lâm lúc này, Nhạc Hồng Viêm cũng bày tỏ sự đồng cảm.
"Tứ sư muội, sau khi sử dụng Trọng Sinh Nhất Chỉ, hiện tại ta không thể nào tiến vào trạng thái Hoàng Tuyền Diệt Cảnh, cho dù ở lại giao thủ với muội, cũng không còn ý nghĩa gì."
Uông Lâm nhìn Nhạc Hồng Viêm, trên khuôn mặt lạnh lùng thoáng hiện ý xin lỗi, chỉ khi đối mặt với các sư huynh đệ đồng môn, hắn mới bộc lộ cảm xúc như vậy.
Trong lòng Uông Lâm không thích chiến đấu nhưng hắn có thể hiểu được tâm tư của Nhạc Hồng Viêm, cho nên cũng có phần tiếc nuối.
Còn về phần vị trí đầu bảng, Uông Lâm cũng không để tâm, dù sao đều thuộc về Huyền Môn Thiên Tông, ai có được cũng không quan trọng.
Không phải hắn không có dục vọng, mà bởi vì Uông Lâm là một người theo chủ nghĩa thực dụng điển hình, hư danh đối với hắn mà nói, hoàn toàn không đáng để tâm.
Nhạc Hồng Viêm tiếc nuối gật đầu nhưng nàng vẫn mỉm cười nói: "Tiểu muội xin chúc mừng Tam sư huynh bế quan lần này, thu hoạch được nhiều thành quả."
Uông Lâm mỉm cười gật đầu, nhìn về phía Lâm Phong, Lâm Phong thản nhiên cười, khẽ búng tay, một tiểu thế giới Chư Thiên ngưng tụ từ Tử Khí đã thành hình, bao phủ lấy Uông Lâm.
Tiểu thế giới Chư Thiên giống như một thế giới độc lập, Uông Lâm ở bên trong tu luyện, sẽ không bị bất kỳ điều gì quấy rầy.
Lâm Phong cất kỹ tiểu thế giới Chư Thiên, liền giải thích tình huống cho Thạch Tông Nhạc và những người khác.
Cược Đạo Tôn Gia Cát Quang khẽ nhíu mày: "Vội vàng như vậy sao?"
Lâm Phong gật đầu, thản nhiên nói: "Tất cả chúng ta đều là người tu đạo, hẳn là đều từng trải qua chuyện tương tự."
Tuy có phần bất ngờ nhưng Thạch Tông Nhạc cùng các vị Nguyên Thần đại lão khác cũng chấp nhận lời giải thích của Lâm Phong.
Như vậy, Nhạc Hồng Viêm không cần phải đánh mà vẫn giành chiến thắng, thành công đoạt được vị trí quán quân trong trận tỷ thí của các tu sĩ Trúc Cơ kỳ tại Hoang Hải Pháp Hội lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận