Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 370: Kim Đan trung kỳ, Tri Triệt Thông Thiên 3

Chương 370: Kim Đan trung kỳ, Tri Triệt Thông Thiên 3
Trước kia, người tu hành, đều là không ngừng tôi luyện pháp lực bản thân, tích lũy lực lượng.
Xét về lực lượng cùng cường độ pháp lực của bản thân tu sĩ mà nói, Kim Đan trung kỳ và Kim Đan sơ kỳ không có quá nhiều khác biệt.
Nhưng chỉ có đạt đến Kim Đan trung kỳ, tu sĩ mới có thể xem như chân chính làm chủ được một thân pháp lực của mình.
Cái gọi là tu đạo, chính là nhân lực tuy có hạn, nhưng thiên địa vô cùng, nhật nguyệt vô tận, mượn nhờ lực lượng của trời đất, đột phá cực hạn của "người", tự tại luân hồi, bất tử bất diệt!
Kim Đan sơ kỳ, đạt đến cảnh giới Kiến Vi Trường Sinh, tuy rằng có thể tôi luyện một thân pháp lực đến mức đỉnh phong, nội thị nhập vi, không ngừng bù đắp những tổn thương nhỏ bé trong cơ thể, từ đó có được trường sinh, phá vỡ huyền quan sinh tử.
Nhưng bởi vì nhận thức và khống chế đối với thiên địa khí cơ còn hạn chế, nên không cách nào phát huy tối đa pháp lực đã đạt đến đỉnh phong của bản thân.
Mà Kim Đan trung kỳ, sau khi Tri Triệt Thông Thiên, có thể làm được điều này, đây mới là nguyên nhân căn bản khiến hai cảnh giới có sự chênh lệch về lực lượng.
Một kẻ có sức mạnh, nhưng không biết cách dùng, không thể sử dụng, một kẻ biết cách dùng, có thể thi triển, đó chính là sự khác biệt.
Tu sĩ Kim Đan trung kỳ, cho dù không cần rút linh khí từ trời đất rộng lớn bên ngoài, cũng đủ sức áp đảo tu sĩ Kim Đan sơ kỳ.
Mà việc trực tiếp rút ra linh khí cần thiết từ bên ngoài, lại càng khiến cho lực lượng của tu sĩ Kim Đan trung kỳ càng thêm tinh tiến.
Lâm Phong lặng lẽ nhìn về phía hư không xa xăm, trong hư không, dường như có những điểm sáng lấp lánh, không biết cách nơi này bao xa, nhưng Lâm Phong có thể cảm nhận được, trong những tinh quang lấp lóe ấy, ẩn chứa lực lượng hủy diệt của trời đất khiến người ta phải kinh hãi.
"Đó mới là lực lượng chân chính." Lâm Phong khẽ thở dài, đưa tay phải ra, nhẹ nhàng nắm lấy.
Trong hư không trước mặt, thủy linh khí lẫn trong các loại linh khí khác, lập tức bị Lâm Phong tinh luyện toàn bộ, ngưng tụ thành một dòng suối nhỏ, yên tĩnh chảy trong lòng bàn tay hắn.
Lâm Phong đưa tay trái khẽ điểm, thổ linh khí lập tức bị rút ra, hóa thành một nắm bùn đất.
"Quang?" Lâm Phong thổi một hơi, quang tuyến trong hư không bỗng chốc trở nên mãnh liệt.
"Hỏa?" Lâm Phong lại phất tay một cái, hỏa linh khí bị tách ra, hội tụ lại một chỗ, hóa thành một ngọn lửa bùng cháy.
Thông thường, tu sĩ tu luyện đa phần chỉ có một loại thuộc tính, sau khi bước vào Kim Đan trung kỳ, có thể rút ra và khống chế linh khí từ tự nhiên, thường cũng chỉ có một loại.
Còn Lâm Phong lại có thể tùy ý sử dụng, gần như đạt đến cảnh giới hư không tạo vật, điều này ở Kim Đan kỳ có thể nói là chưa từng có ai.
"Bát Quái Chư Thiên Đại Đạo Tàng, đến tận hôm nay, ta mới xem như lĩnh ngộ được môn đạo pháp này." Trên mặt Lâm Phong nở nụ cười nhàn nhạt: "Ngoài Lưỡng Giới Hư Không Diệu thuật, Chư Thiên Phân Cắt và Bát Quái Băng Thiên Chùy, môn pháp thuật thứ tư của ta, rốt cục cũng đã hoàn thiện."
Lâm Phong thu liễm pháp lực, từ trên Huyền Thiên Bảo Thụ đi xuống, chỉ thấy Khang Nam Hoa đang ngồi xếp bằng dưới gốc cây, nhìn về phía hư không xa xăm, như đang suy tư điều gì.
"Khí tức này..." Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, mỉm cười nói: "Xem ra ngươi có thu hoạch không nhỏ."
Khang Nam Hoa quay đầu lại, cười nói: "Không uổng công Tông chủ dẫn ta đến Ngọc Kinh Sơn này một chuyến."
Hắn đưa tay búng ra, một giọt nước màu xanh biếc lơ lửng giữa không trung.
Con ngươi Lâm Phong co rút lại, tuy giọt nước chỉ lơ lửng giữa không trung, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng trọng lượng của nó, nặng vô cùng.
Một trong Lục Đại Chân Thủy của Thiên Địa, Hỗn Nguyên Chân Thủy!
Sáu loại Chân Thủy, mỗi loại đều có công hiệu thần kỳ riêng biệt, Huyết Hà Chân Thủy ô uế nhất thiên hạ, Hoàng Tuyền Chân Thủy có thể xóa bỏ vạn vật, Thiên Nhất Chân Thủy dung hợp vạn vật, Huyền Minh Chân Thủy lạnh lẽo thấu xương, Thái Âm Chân Thủy âm nhu vô cùng.
Mà Hỗn Nguyên Chân Thủy lại nặng vô cùng, một giọt nhỏ cũng nặng vạn cân, sau khi hóa thành pháp lực, hùng hồn tinh khiết, cứng cỏi vô song, cuồn cuộn như thác lũ.
Tu sĩ tu luyện Hỗn Nguyên Chân Thủy thành công, nếu chỉ tính riêng về khoản pháp lực hùng hồn, thì có thể nói là vô song thiên hạ, tu sĩ cùng cấp không ai sánh bằng.
Khang Nam Hoa tu thành Hỗn Nguyên Chân Thủy, nếu chỉ so sánh về tổng lượng pháp lực, e rằng ngay cả lão quái Nguyên Anh kỳ cũng phải kiêng dè, thậm chí một số lão quái Nguyên Anh kỳ, pháp lực cũng chưa chắc đã hùng hồn bằng hắn.
Lúc này đây, Khang Nam Hoa với một thân pháp lực thần thông, cho dù là Canh Kim Hổ Vương cũng có thể đánh một trận, ngay cả những tu sĩ Nguyên Anh kỳ không am hiểu đấu pháp như Bách Thảo Lão Tổ, e rằng cũng có thể bại dưới tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận