Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 368: Kim Đan trung kỳ, Tri Triệt Thông Thiên 1

Chương 368: Kim Đan trung kỳ, Tri Triệt Thông Thiên 1
Lâm Phong suy nghĩ một chút rồi nói: “Thôi vậy, yêu nghiệt có tổng giá trị tiềm lực ba mươi như nàng, có thể gặp được đã là may mắn lắm rồi, xem như ta đầu tư trước vậy.”
Hắn chắp hai tay lại, bấm một đạo pháp quyết, một chiếc lá cây từ trên Huyền Thiên Bảo Thụ đột nhiên rơi xuống.
Huyền Thiên Bảo Thụ trên đỉnh Ngọc Kinh Sơn khổng lồ đến mức gần như vô biên vô hạn, tán cây che phủ cả bầu trời. Cho dù chỉ là một chiếc lá nhỏ nhất cũng có diện tích lên tới cả mẫu.
Lâm Phong búng ngón tay, chiếc lá Huyền Thiên Bảo Thụ không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn nhỏ bằng móng tay người.
Chiếc lá thu nhỏ dán lên trán Nhạc Hồng Viêm, sau đó dung nhập vào mi tâm của nàng.
Cơ thể Nhạc Hồng Viêm chấn động mạnh mẽ, linh đài vốn đã đạt đến tầng tám, sắp sửa phong đỉnh trong khí hải bỗng nhiên linh khí tứ tán.
Lâm Phong chứng kiến cảnh tượng này, thầm nghĩ: “Lá Huyền Thiên Bảo Thụ chỉ có thể cho ngươi một cơ hội, thành công hay không, tất cả đều phải dựa vào chính bản thân ngươi.”
Nhất phẩm linh đài vốn hiếm có như lông phượng sừng lân, là sự kết hợp của rất nhiều yếu tố như: thiên phú, cơ duyên, đạo pháp, tâm tính, ý chí… Cho dù Huyền Thiên Bảo Thụ thần diệu vô phương cũng chỉ có thể hỗ trợ, gia tăng một chút hy vọng thành công cho Nhạc Hồng Viêm mà thôi.
Nhạc Hồng Viêm dường như cảm nhận được điều gì đó, tâm thần càng thêm trầm tĩnh, không chút dao động, chỉ lặng lẽ dẫn dắt linh khí trong cơ thể, dồn toàn bộ tâm lực để bồi đắp linh đài.
Dưới con mắt chăm chú của Lâm Phong, linh khí pháp lực trên đỉnh linh đài của Nhạc Hồng Viêm không ngừng biến hóa, cuối cùng hình thành một tầng linh đài hoàn toàn do hỏa diễm cấu thành!
Chín tầng linh đài, nhất phẩm!
“Linh đài của nàng cũng thật bất phàm, tầng cao nhất vậy mà lại do hỏa diễm tạo thành, giống như một tòa phong hỏa đài vậy.” Lâm Phong đứng ngoài quan sát, trong lòng không khỏi cảm thán.
Pháp lực trên người Nhạc Hồng Viêm chậm rãi bình ổn trở lại, ngưng luyện thuần túy, so với trước đó đã tiến bộ rất nhiều, chính thức bước vào cấp bậc tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.
Nàng mở mắt, đôi đồng tử màu đỏ rực tràn đầy vui sướng. Sau khi bình phục tâm tình, nàng chậm rãi quỳ xuống trước mặt Lâm Phong, cung kính nói: “Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ!”
Lâm Phong phất tay áo, thản nhiên nói: “Bổn tọa chẳng qua chỉ thuận thế mà thôi. Nếu không phải bản thân ngươi có thiên phú cùng tạo hóa, thì mọi thứ đều là vô dụng.”
Nhạc Hồng Viêm ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, trong mắt hiện vẻ nghi hoặc.
Lâm Phong biết nàng đang suy nghĩ gì, nhưng hắn không thể nói thẳng ra rằng: Ta thấy ngươi căn cốt thanh kỳ, là một khối hảo mộc, muốn thu ngươi làm đồ đệ.
Nói như vậy chẳng khác nào tự hạ thấp giá trị bản thân.
“Trong mắt ngươi tràn đầy cừu hận và phẫn nộ.” Lâm Phong thản nhiên nói: “Ngọn lửa cừu hận trong lòng ngươi, nếu không thiêu đốt kẻ thù, thì nó sẽ thiêu đốt chính bản thân ngươi.”
“Ngươi ta gặp nhau chính là duyên phận, bổn tọa tặng cho ngươi một cơ duyên, nhưng cuối cùng có thể đạt được thành tựu gì hay không, tất cả đều phải dựa vào chính ngươi.”
Nghe Lâm Phong nói, Nhạc Hồng Viêm ngẩn người, ngơ ngác nhìn về phía hư không bên ngoài Ngọc Kinh Sơn, gương mặt lộ vẻ hoang mang.
“Ta không biết, hắn ta quá mạnh, ngay cả Khang tiên sinh cũng không phải là đối thủ. Ta liều mạng tu luyện, muốn tự tay chém giết hắn, báo thù cho mọi người trong Liệt Phong hội, nhưng… nhưng ta thật sự không biết mình có thể làm được hay không.”
“Có đôi khi ta thậm chí không dám nghĩ đến, mỗi lần nghĩ đến, ta lại cảm thấy dũng khí trong lòng vơi đi một phần, lòng tin cũng giảm bớt một phần.”
Lúc này, Nhạc Hồng Viêm lộ rõ vẻ yếu đuối, đôi lông mày thanh tú khẽ chau lại, ngược lại càng toát lên vẻ đẹp nhu mì, động lòng người.
Lâm Phong không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe.
Từ trong lời kể của Nhạc Hồng Viêm, hắn rốt cuộc đã biết được ngọn ngành Liệt Phong hội bị diệt.
Nói là bi kịch thì không bằng nói là một chuyện nực cười đầy bi ai.
Liệt Phong hội là tổ chức phản kháng được thành lập bởi những di dân của Tuyết Phong quốc. Họ là những người không phục sự thống trị của hoàng triều Đại Chu sau khi Đại Chu thôn tính Tuyết Phong quốc hơn mười năm trước.
Người sáng lập ra nó có hai người, một là huynh trưởng ruột của Nhạc Hồng Viêm, Nhạc Hồng Phong, đã hy sinh trong một trận chiến với hoàng triều Đại Chu từ nhiều năm trước.
Người còn lại tên là Trương Liệt, vốn là bằng hữu chí giao với Nhạc Hồng Phong. Hai người cùng nhau thành lập Liệt Phong hội, sau khi Nhạc Hồng Phong tử trận, Trương Liệt trở thành hội chủ, dẫn dắt những người còn lại chống cự Đại Chu.
Hai nhà Trương - Nhạc vốn là thế giao, Nhạc Hồng Viêm được Trương Liệt bồi dưỡng từ nhỏ, ngay cả Đại Diệt Chân Hỏa Pháp mà nàng đang tu luyện cũng do Trương Liệt truyền thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận