Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 811: Ai dạy dỗ ai? 1

Chương 811: Ai dạy dỗ ai? 1
Quân Tử Ngưng lo lắng kêu lên với Lâm Phong: "Ngươi còn cười được, mau nghĩ cách đi, không được thì chúng ta chạy mau!"
Lúc này nàng có phần hối hận lôi Lâm Phong vào nguy hiểm.
Đối phương vì muốn bắt sống nàng nên lúc trước căn bản không ra tay thật, nếu không, nếu bọn họ sớm thi triển Lôi Quang Luyện Ngục Trận này, e rằng Ly Uyên Kiếm không bảo vệ được nàng. Dù sao Ly Uyên Kiếm cũng chỉ là kiếm khí, không am hiểu phòng ngự.
Lâm Phong mỉm cười, lắc đầu: "Không sao."
Đang nói thì tử quang cuồng bạo trong quang cầu trên đỉnh đầu ầm ầm đổ xuống, thế nhưng lại vô thanh vô tức, chỉ là ẩn chứa lực lượng hủy diệt trong sự im lặng đó.
Lâm Phong thậm chí không thèm nhìn, tùy ý vung quyền oanh kích, trực tiếp đánh nổ toàn bộ không khí phía trên đỉnh đầu, phát ra tiếng nổ "Rầm" long trời lở đất.
Sức mạnh mang tính bùng nổ này chỉ trong nháy mắt đã đánh tan tử quang vốn nhìn qua vô cùng hung hãn kia.
Ba gã tu sĩ Dương gia trợn mắt há mồm: "Không thể nào?!"
"Sao có thể mạnh như vậy?" Tinh thần Quân Tử Ngưng chấn động, vội vàng kêu lên: "Lá cờ, lá cờ chính là mấu chốt phá giải trận pháp! Chỉ cần phá hủy một lá cờ, Lôi Quang Luyện Ngục Trận này…"
Lời còn chưa nói hết, Quân Tử Ngưng đã im bặt, nàng trừng lớn mắt, ngây ngốc nhìn Lâm Phong.
Chỉ thấy dưới chân Lâm Phong bỗng nhiên dậm mạnh, cả ngọn núi nhỏ gần như sụp đổ, thân hình hắn bay lên không trung, trực tiếp đưa tay chụp về phía quang cầu cực lớn kia.
"Đừng!" Quân Tử Ngưng suýt nữa phát điên. Nàng biết rõ Lôi Quang Luyện Ngục Trận không chỉ công kích một lần, đây là pháp trận cường đại, sẽ liên tục công kích cho đến khi đánh tan đối phương thành tro bụi mới thôi.
Bên trong quang cầu kia chứa đựng một lượng lớn lôi điện linh khí, so với một lần công kích thì cường đại hơn rất nhiều.
Ba gã tu sĩ Dương gia thấy vậy thì mừng rỡ như điên, tâm trạng lúc trước của bọn họ và Quân Tử Ngưng lúc này đã đổi chỗ cho nhau: "Cuồng đồ, nếu ngươi công kích cờ đen thì có lẽ ngươi đã phá giải được trận pháp."
"Thế nhưng lúc này, chính ngươi tự muốn chết!"
Ba người đồng thời nở nụ cười lạnh. Quân Tử Ngưng thì vội vàng phát động Ly Uyên Kiếm, muốn trợ giúp Lâm Phong, thế nhưng ngay sau đó, bọn họ liền thấy cảnh tượng khiến người ta phải khiếp sợ.
Trên không trung, Lâm Phong hai tay tạo thành hình vuốt, trực tiếp nắm lấy quang cầu cực lớn ngưng tụ lôi điện linh khí kia, sau đó dùng sức xé rách!
"Ầm!" Quang cầu nổ tung, vô số lôi hệ linh khí bùng nổ, hóa thành lôi điện cuồng bạo, thế nhưng còn chưa kịp tàn sát bừa bãi đã bị đánh tan.
Hai vuốt của Lâm Phong trực tiếp phá hủy căn cơ Lôi Quang Luyện Ngục Trận ẩn chứa trong quang cầu. Theo quang cầu vỡ vụn, pháp trận đồ văn hình tam giác cực lớn trên mặt đất cũng biến mất.
"Rẹt!" Ba lá cờ đen trên mặt đất đồng thời xuất hiện một vết rách lớn.
Ba tu sĩ Dương gia đồng thời thổ huyết, hoảng sợ nhìn Lâm Phong vẫn đứng trên không: "Ngươi là ai? Tu sĩ Kim Đan kỳ không thể nào dùng bạo lực thuần túy phá được Lôi Quang Luyện Ngục Trận!"
Lâm Phong lúc này cúi đầu nhìn Quân Tử Ngưng: "Cần gì phiền phức như vậy?"
Quân Tử Ngưng yên lặng nhưng ngay sau đó, sắc mặt nàng hơi đổi: "Ba lá cờ này chắc chắn không phải do ba tên Trúc Cơ kỳ kia luyện chế, hẳn là trưởng bối của bọn chúng, hiện tại bị hủy, tất nhiên đã sinh ra cảm ứng."
Lâm Phong khẽ cười một tiếng: "Đã đến rồi."
Lời còn chưa dứt, chân trời phương xa đột nhiên vỡ ra một vết nứt hư không, một bóng người từ đó bước ra.
Ba tu sĩ Dương gia vốn như cha mẹ chết lập tức tỉnh táo tinh thần: "Lão tổ tới rồi!"
Đó là một trung niên nhân để râu dài, lạnh lùng nhìn Lâm Phong: "Huyền Môn Thiên Tông thì đã sao? Hôm nay ta thay trưởng bối sư môn mà dạy dỗ ngươi, dám động đến người của Dương gia ta, bất kể ngươi là ai, đều phải chết."
Nói xong, người này chỉ một ngón tay về phía Lâm Phong, một đạo pháp trận chợt hiện ra dưới chân Lâm Phong.
Ánh sáng của pháp trận sáng lên, Lâm Phong còn chưa cảm thấy gì, Quân Tử Ngưng đứng ở phía xa đã cảm thấy một trận hàn ý thấu xương, cả người lạnh đến mức toàn thân tê cứng, dường như ngay cả huyết dịch vào thời khắc này cũng muốn đông cứng lại.
Trong lòng nàng kinh hãi: "Nguyên Anh kỳ lão tổ! Là Nguyên Anh kỳ lão tổ Dương Tục của Dương gia!"
Nam tử râu dài Dương Tục căn bản không có ý định để ý tới Quân Tử Ngưng, tất cả lực chú ý của hắn đều đặt trên người Lâm Phong.
Ba thanh pháp kỳ kia là pháp kỳ Dương Tục ban cho vãn bối trong gia tộc, Lâm Phong vừa mới xé rách lực lượng của Lôi Quang Luyện Ngục Trận, hắn có cảm thụ trực quan nhất.
"Tu vi Kim Đan kỳ sao? Nhưng mà lực lượng lại rất mạnh, đạo pháp của Huyền Môn Thiên Tông quả nhiên có phần cổ quái." Dương Tục trầm mặt nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh giọng nói: "Nhưng chớ có mà tưởng rằng đệ tử Huyền Môn Thiên Tông có thể hoành hành trên đời này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận