Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 689: Phá giải Song Kiếm Hợp Bích 2

Chương 689: Phá giải Song Kiếm Hợp Bích 2
Lý Đông Đào và Vân Mai liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra thần sắc dở khóc dở cười, Vân Mai thở dài một tiếng: "Giao đấu với đối thủ như vậy, sao có cảm giác thắng cũng rất mất mặt."
Lý Đông Đào trầm giọng nói: "Thắng rồi hãy nói."
Nói xong, hai người đồng thời gia tăng lực đạo, thế công cuồn cuộn như sóng triều, ép đến mức Thôn Thôn không có cơ hội mở miệng nói chuyện.
Nhóc tỳ lúc này rõ ràng là đang đứng xem kịch, bọn họ tất nhiên sẽ không lãng phí cơ hội này, tranh thủ thời gian giải quyết Thôn Thôn trước, sau đó lại thu thập nhóc tỳ cũng dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng đúng lúc này, nhóc tỳ đột nhiên động.
Nửa quả linh quả còn chưa ăn hết, bị hắn trực tiếp nhét vào miệng nuốt xuống, sau đó cả người như hóa thành một tia chớp, chỉ trong nháy mắt lao xuống núi, giết đến bên cạnh Lý Đông Đào và Vân Mai.
Vân Mai cười nói: "Tiểu huynh đệ suy nghĩ vấn đề đơn giản quá rồi, đã sớm đề phòng chiêu này của ngươi."
Vừa nói, nàng không chút yếu thế, Mãn Nguyệt Thần Quang Kiếm đại khai đại hợp, trực diện nghênh đón nhóc tỳ, chính là muốn ép nhóc tỳ liều mạng, bắt nạt hắn thương thế chưa lành.
Nhóc tỳ gầm lên một tiếng: "Thôn Thôn!"
Thôn Thôn bất mãn kêu lên: "Bớt đi, ta không mắc lừa nữa đâu!"
"Ngươi không lên, ta quay về đỉnh núi đây." Nhóc tỳ cười khà khà, Thôn Thôn gầm lên: "Chờ đó, rồi ta tính sổ với ngươi."
Nói xong, Thôn Thôn vung tay lên, Thái Dương Chân Hỏa tựa như vạn tiễn tề phát, rực rỡ bắn về phía Vân Mai.
Vân Mai lại không thèm để ý, vẫn hùng hổ đối công với nhóc tỳ, Lý Đông Đào bên cạnh nàng kiếm thế xoay chuyển, thay nàng cản Thái Dương Chân Hỏa của Thôn Thôn.
Nhật Diệu Kiếm Đạo va chạm cùng Thái Dương Chân Hỏa, tựa như hai mặt trời va chạm, tia lửa bắn ra bốn phía, hào quang vạn trượng, suýt chút nữa khiến người ta không mở mắt ra được.
Lúc này khóe miệng nhóc tỳ lại nở nụ cười khó phát hiện, võ đạo thần thông Phong Lôi Thiên Động triển khai, cả người tựa như gió táp mưa sa, trên không trung đột nhiên đổi hướng, lướt qua một đường vòng cung, bỏ lại Vân Mai, hướng Lý Đông Đào công tới.
Trong lòng Vân Mai hiện lên một tia u ám, mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng nhưng tay nàng không chậm chút nào, lực lượng Mãn Nguyệt Thần Quang Kiếm được phát động đến cực hạn, hóa thành một đạo bạch quang chói lọi bắn thẳng về phía nhóc tỳ, tựa như ngân hà cuồn cuộn, đổ xuống.
Bên ngoài Tàng Long Hồ, trên mặt Lâm Phong đột nhiên nở nụ cười, còn Nhật Diệu Kiếm Tôn lại hơi nhíu mày.
Các vị Nguyên Thần đại lão khác nhìn thấy cảnh này, trên mặt đều lộ ra thần sắc trầm tư.
Đối mặt với kiếm này của Vân Mai, nhóc tỳ cười híp mắt, giơ tay đánh ra Hổ Phách Kim Điệp, phóng ra Yêu Hổ Tinh Phách, thay mình cản xuống công kích của Vân Mai.
Sắc mặt Vân Mai lập tức hơi biến đổi, vốn dĩ nàng muốn vây Ngụy cứu Triệu, bức bách nhóc tỳ từ bỏ công kích Lý Đông Đào, nào ngờ nhóc tỳ lại đột nhiên phóng ra một con Yêu Hổ Tinh Phách có thực lực Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong cứu giá, khiến kế hoạch của nàng thất bại.
Như vậy, Lý Đông Đào đang dốc toàn lực đối chiến với Thôn Thôn, lập tức rơi vào thế lưỡng đầu thọ địch.
Điều càng khiến Lý Đông Đào và Vân Mai lo lắng là, bị nhóc tỳ quấy rối như vậy, dường như có xu hướng chia cắt hai người bọn họ, khiến bọn họ rơi vào trạng thái tự mình chiến đấu, không thể phối hợp lẫn nhau.
Những người quan chiến bên ngoài Tàng Long Hồ, phần lớn đều khó hiểu, hoàn toàn không nhìn ra tại sao nhóc tỳ và Thôn Thôn có thể chỉ trong nháy mắt đảo ngược tình thế.
Chỉ có số ít người trên mặt lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Tiêu Tuấn Thần vỗ tay tán thưởng: "Tuyệt vời!"
Thạch Tinh Vân gật đầu: "Sự phối hợp của Lý Đông Đào và Vân Mai đã rất ăn ý, biến hóa kiếm quyết, câu thông pháp lực, đều vô cùng ăn ý."
"Nhưng tiếc là, người với người dù sao cũng khác biệt, cho dù tâm ý tương thông, cố ý phối hợp lẫn nhau, không thể bảo đảm hai người bất cứ lúc nào cũng có thể giữ vững cùng một ý nghĩ, đặc biệt là sự khác biệt về tính cách, sẽ khiến bọn họ khi đối mặt với cùng một lựa chọn, đưa ra phán đoán khác nhau."
Trong trận doanh Lưu Quang Kiếm Tông, Triệu Diễm nghi hoặc nhìn về phía Đào Yêu Yêu: "Đại sư tỷ, đây rốt cuộc là…"
Đào Yêu Yêu vừa nhìn chằm chằm vào Tàng Long Hồ, vừa lơ đãng đáp: "Lý Đông Đào và Vân Mai, bọn họ đều sẽ tích cực yểm hộ lẫn nhau nhưng sự khác biệt về tính cách, khiến phương thức yểm hộ mà bọn họ lựa chọn cũng khác nhau."
"Lý Đông Đào tính cách trầm ổn, làm việc không cầu công, trước cầu không có lỗi, cho nên khi Vân Mai bị công kích cần hắn yểm hộ, lựa chọn của Lý Đông Đào là phòng ngự bảo thủ, thay Vân Mai cản xuống công kích."
"Còn Vân Mai tuy là nữ tử nhưng tính cách lại rất chủ động, phong cách chiến đấu cũng thiên về kích tiến, khi Lý Đông Đào gặp nguy hiểm cần nàng yểm hộ, lựa chọn của Vân Mai là chủ động công kích, công kích kẻ địch tất yếu phải cứu viện, từ đó bức bách kẻ địch từ bỏ ý đồ công kích ban đầu để tự bảo vệ mình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận