Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 601: 601

Chương 601: 601
Thực lực của nữ nhân này quả nhiên không tầm thường, ít nhất là theo Lâm Phong quan sát, ngoại trừ đệ tử môn hạ Huyền Môn Thiên Tông của hắn ra, có thể chắc chắn chiến thắng nữ tử này, cũng chỉ có một mình Thạch Thiếu Càn, những người khác đối đầu với Đao Ngọc Đình, đều không mấy lạc quan.
Quả nhiên, lần này Nhật Nguyệt Kiếm Tông lại gặp phải bi kịch, vốn dĩ thuật song kiếm hợp bích của bọn họ khiến cho đám tu sĩ tham gia tỷ thí nghe đến là biến sắc, vậy mà không ai ngờ được, hai cặp tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Nhật Nguyệt Kiếm Tông thế mà lại thất bại trong trận đấu mười sáu chọn tám.
Khi Đao Ngọc Đình bước ra từ Tàng Long Hồ, trận doanh Thiên Trì Tông bùng nổ một tràng vỗ tay nhiệt liệt, ánh mắt những người khác nhìn về phía thiếu nữ áo trắng cũng tràn ngập tán thưởng, bất luận là ai cũng có thể nhìn ra, trận chiến này Thiên Trì Tông có thể giành chiến thắng, Đao Ngọc Đình ít nhất chiếm bảy phần công lao.
Có người thích buôn chuyện đã lén lút truyền tai nhau, đặt Đao Ngọc Đình ngang hàng với Nhạc Hồng Viêm trước đó, gọi là "Tuyệt đại song kiều", hai người đều dùng việc chiến thắng kiếm lữ của Nhật Nguyệt Kiếm Tông làm chiến tích thành danh cho mình, đều là thiên phú xuất chúng, chưa đến hai mươi tuổi đã tu thành Trúc Cơ hậu kỳ cảnh giới Đan Đỉnh, đồng thời cũng đều là mỹ nữ khó gặp.
Một người hồng nhan như lửa, một người áo trắng như tuyết.
Lâm Phong nhìn cảnh tượng này, không khỏi lắc đầu bật cười: "Xem ra đúng là tháng tám trăng tròn, náo nhiệt cũng nên náo nhiệt một phen, mùa xuân cũng đã đến rồi."
Nhạc Hồng Viêm đối với chuyện này cũng chẳng thèm để ý, lúc này toàn bộ sự chú ý của tiểu cô nương đều đặt vào vòng rút thăm mới.
Đao Ngọc Đình kết thúc trận đấu, tỷ thí cấp bậc Trúc Cơ kỳ mười sáu chọn tám cũng tuyên bố kết thúc, tám vị trí mạnh nhất đã được định đoạt.
Uông Lâm, Dương Thanh, Nhạc Hồng Viêm, Thạch Thiếu Càn hoàng thất Đại Tần hoàng triều, Đao Ngọc Đình của Thiên Trì Tông, Hoắc Sâm của Hoắc gia, Trát Mộc Trạch La của Bắc Nhung cùng với một gã đệ tử trẻ tuổi của Tử Tiêu Đạo, tạo thành đội hình bát cường lần này.
Mà lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Huyền Môn Thiên Tông đều đã thay đổi.
Ba người tham gia, ba người đều lọt vào bát cường, trong số tám vị trí, Huyền Môn Thiên Tông độc chiếm ba vị trí, danh tiếng一时 vô lượng!
Mặc dù có liên quan đến việc Uông Lâm và Dương Thanh được đặc cách ở vòng đầu tiên, thế nhưng chiến tích kinh người như thế, cũng khiến cho tất cả mọi người đều được chứng kiến sự cường thế của Huyền Môn Thiên Tông.
Điều này cũng khiến mọi người càng thêm mong chờ kết quả bốc thăm của vòng đối chiến tám người mạnh nhất.
Môn hạ của Lâm Phong, tất cả đều dồn sự chú ý vào chiếc bình đồng mà Trường Nhạc Đạo Tôn dùng để rút thăm trước mặt.
Trường Nhạc Đạo Tôn lắc chiếc bình đồng, đầu tiên lấy ra hai tấm thẻ tre, tấm đầu tiên chính là Đao Ngọc Đình vừa mới nổi danh, mà đối thủ của nàng ta cũng rất thú vị, chính là tu sĩ võ đạo Trát Mộc Trạch La của vương đình Bắc Nhung.
Thiên Trì Tông và Bắc Nhung Vương Đình, quả là oan gia ngõ hẹp.
Tào Vĩ và Tả Hiền Vương của Bắc Nhung nhìn nhau, Lâm Phong có thể nhìn thấy rất rõ ràng tia lửa bắn ra khi ánh mắt của hai người va chạm vào nhau.
Trường Nhạc Đạo Tôn cười khổ một tiếng, không để ý đến bọn họ, tiếp tục rút ra một tấm thẻ tre khác, sau khi liếc mắt nhìn, chậm rãi đọc: "Huyền Môn Thiên Tông, Nhạc Hồng Viêm."
"Trận thứ hai của vòng thi đấu thứ ba, Nhạc Hồng Viêm của Huyền Môn Thiên Tông, đối chiến với Dương Thanh của Huyền Môn Thiên Tông."
Lời vừa dứt, hội trường lập tức nổi lên một trận xôn xao, tất cả mọi người đều nghị luận ầm ĩ, thậm chí còn có người dùng ánh mắt chế nhạo nhìn chằm chằm vào đám người Huyền Môn Thiên Tông.
Cho các ngươi vênh váo, cho các ngươi kiêu ngạo, lần này bị trừng phạt rồi chứ gì?
Trong tám vị trí mạnh nhất, Huyền Môn Thiên Tông một mình chiếm ba vị trí, biểu hiện cường thế bá đạo như thế, quả thực khiến cho rất nhiều người áp lực nặng nề.
Đám người Lâm Phong bên này đều nở nụ cười khổ, đặc biệt là Dương Thanh, sắc mặt khổ sở như nuốt phải hoàng liên.
Nhóc tỳ quay đầu nhìn về phía Lâm Phong, nhỏ giọng nói: "Sư phụ, có phải có kẻ cố ý hãm hại chúng ta không?"
Lâm Phong cũng có phần bất đắc dĩ, lắc đầu: "Không, lần này thuần túy là do vận khí của chúng ta."
Nói đến thao tác ngầm trong rút thăm , chịu ảnh hưởng từ kiếp trước nên so với bọn họ thì Lâm Phong còn có ám ảnh tâm lý hơn, cho nên tuy biết rõ Đại Tần hoàng triều không đến mức bỉ ổi như thế nhưng Lâm Phong vẫn theo bản năng lưu tâm quan sát đám người Trường Nhạc Đạo Tôn cùng Thạch Tông Nhạc.
Dù sao lần này tỷ thí của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, biểu hiện trước đó của Huyền Môn Thiên Tông quá mức cường thế, hoàn toàn là một bộ dáng ăn sạch sẽ, ngay cả canh cũng không chừa cho người khác, hệt như muốn biến Hoang Hải Pháp Hội thành tỷ thí nội bộ tông môn của mình vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận