Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 674: Con nhà người ta 1

Chương 674: Con nhà người ta 1
Cỗ xu thế này nếu như không bị đánh gãy, Thiên Trì Tông thực lực tất nhiên sẽ ở không lâu sau đó tương lai, sản sinh một lần bay vọt, Tào Úy bọn người xử lý tốt, thậm chí có thể leo lên một cái độ cao mới.
Bên thịnh bên suy, Bắc Nhung Vương Đình liền nên xui xẻo, về sau ngàn năm thời gian, coi như không bị áp chế cũng tất nhiên sẽ nhiều hơn rất nhiều kiềm chế.
Đám người Nguyên Thần đại lão ánh mắt lấp lóe, hiển nhiên trong lòng cũng hiện lên vô số suy nghĩ, không ngừng tính toán.
Tu sĩ phía dưới tâm tư liền đơn giản, trong đó đại bộ phận người đều căng thẳng nhìn chằm chằm Tàng Long Hồ, thần tình phấn khởi mang theo vài phần mong đợi.
Suy nghĩ của họ chỉ có một, Huyền Môn Thiên Tông cả nhà yêu nghiệt quái thai, mang đến cho bọn họ vô số áp lực, trước đó đoạt được tất cả vinh quang , rốt cục muốn nghênh đón thất bại đầu tiên.
Những người này không nhất định cùng Huyền Môn Thiên Tông có thù hận, hoàn toàn là bởi vì trước đó Huyền Môn Thiên Tông biểu hiện quá mức đặc sắc, ép tới bọn họ tất cả mọi người đều không ngẩng đầu lên được, cơ hồ mỗi người đều phải trải qua ánh mắt hận rèn sắt không thành thép của trưởng bối sư môn nhà mình.
Mặc dù không có trưởng bối sư môn nhà ai thật nói ra nhưng bọn họ ánh mắt đều biểu đạt ý tứ giống nhau.
Nhìn xem người ta, lại nhìn xem các ngươi đi, đám phế vật này!
Bị loại ánh mắt này không ngừng giáo dục, tuyệt đối là một kiện đặc biệt khiến người ta phát điên sự tình, cho nên tại chỗ chúng thế lực môn hạ đệ tử, có quá nửa đều đang tha thiết mong chờ Thạch Thiên Hạo bọn người thất bại.
Củaũng không cần nhiều, chỉ cần thua một trận là được rồi, chỉ cần có thể đánh vỡ cái lời đồn chết tiệt kia, đánh lời nói vỡ Huyền Môn Thiên Tông đệ tử đấu pháp cùng cảnh giới vô địch là được rồi, cho dù hạng đầu Kim Đan Kỳ đầu danh vẫn thuộc về bọn họ cũng được, chỉ cần không phải toàn thắng, chỉ cần thua một trận là có thể để cho người ta tiếp nhận!
Đây là tiếng lòng của ovo số người.
Lâm Phong mặc dù không biết những người này trong lòng cụ thể ý tưởng nhưng chỉ nhìn bọn họ thần sắc, là có thể đoán được đại khái bọn họ đang suy nghĩ gì.
"Cây cao đón gió a, đây chính là cái gọi là cây cao đón gió à?" Lâm Phong lắc đầu cười khổ, quay đầu nhìn xem chúng đệ tử nhà mình, trong lòng cười thầm: "Ai da, trong mắt người khác, đám đồ đệ tốt này của ta, liền cũng giống như ‘con nhà người ta’, khiến cho người khác chán ghét?"
Lâm Phong khà khà cười: "Đám đồ nhi của ta chính là ác mộng của các ngươi, nhưng TIểu Minh nhà bên cạnh mỗi lần thi đều cao hơn các ngươi hai mươi điểm , thế nào, không phục à?"
Cây cao đón gió thì cây cao đón gió, chỉ cần cây bản thân đủ thẳng, mặc cho ngươi gió lớn hơn nữa cũng vô dụng!
Trong Tàng Long Hồ, Mộ Kế Hải có lẽ không biết trên người của mình đã gánh vác hơn trăm người tha thiết mong chờ nhưng hắn tự tin khẳng định vẫn rất có hi vọng có thể chiến thắng Thạch Thiên Hạo, bao gồm Mộ Kế Hải ở bên trong, rất nhiều người đều không có ý thức được, bọn họ đã coi việc chiến thắng Huyền Môn Thiên Tông đệ tử trở thành một loại vinh quang.
Trong Tàng Long Hồ có quang huy loáng thoáng lóe lên, tất cả mọi người tâm đều nhắc tới cổ họng, trải qua nhiều trận chiến đấu trước đó, mọi người đều đã phát hiện, mỗi lần chiến đấu trong Tàng Long Hồ có người sắp hoặc là có xác suất rất lớn phát động cấm chế bảo hộ Tàng Long Hồ, bản thể Tàng Long Hồ sẽ có quang huy sáng lên từ trước đó.
Hiện tại tình huống, là Thạch Thiên Hạo khổ cực chèo chống dưới sự công kích của Mộ Kế Hải , như thuyền con trong cuồng phong sóng lớn, tùy thời đều có tai bay vạ gió, có lẽ một con sóng tiếp theo sẽ đánh lật.
Hiển nhiên Tàng Long Hồ đã có cảm ứng, chuẩn bị tùy thời phát động cấm chế, yểm hộ Thạch Thiên Hạo.
"Thiên Hạo!" Nhạc Hồng Viêm cùng Dương Thanh đồng thời kinh hô, cho dù là Thôn Thôn vẫn luôn không tim không phổi lúc này cũng căng thẳng nhìn xem Tàng Long Hồ.
Chu Dịch trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, chợt quay đầu nhìn về phía Lâm Phong: "Sư phụ..."
Ngay tại lúc này, bị hỏa diễm cùng dung nham bao vây Thạch Thiên Hạo, pháp lực chấn động đột nhiên yếu bớt.
"Thắng! Thắng!" Cho dù có Nguyên Thần cường giả cùng chư vị trưởng bối tại trận, rất nhiều tu sĩ cấp thấp cũng đè nén không được phấn khởi trong lòng, đều vẻ mặt thiết thiết nhìn về phía Tàng Long Hồ, có người thậm chí thấp giọng hoan hô lên.
Nhưng cấm chế Tàng Long Hồ lại không bởi vậy mà phát động.
Ngay tại rất nhiều người trong lòng nghi hoặc, trong ngọn lửa đột nhiên vang lên một tiếng trường khiếu, thanh lệ dễ nghe như phượng minh, lại ẩn chứa uy nghiêm như long ngâm.
Tiếp theo âm thanh phong lôi bùng lên, lôi đình và cuồng phong cuồng bạo chỉ trong nháy mắt đã phá vỡ ngọn lửa bao vây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận