Sử Thượng Đệ Nhất Tổ Sư Gia

Chương 336: Rốt cuộc ai mới là kẻ biết diễn? 2

Chương 336: Rốt cuộc ai mới là kẻ biết diễn? 2
Trong số ba người này, kẻ mạnh nhất chính là Canh Kim Hổ Vương hung uy ngập trời trước mắt.
Canh Kim Hổ Vương nhìn Trường Xuân Hồi Thiên Trận đang gắng sức chống đỡ cự trảo kim loại của mình, cười lạnh nói: "Bách Thảo lão quỷ, ngươi cho rằng vì sao bổn vương lại để mặc tộc nhân xông vào trận?"
“Mấy ngàn Trành quỷ, hơn ngàn tộc nhân của bổn vương, nhiều nhân tố quấy nhiễu như vậy ở trong Trường Xuân Hồi Thiên trận, ngươi còn có thể tiếp tục thao túng pháp trận thoải mái như ý sao?”
Nụ cười trên mặt Bách Thảo Lão Tổ trong đại điện trên đỉnh núi đã biến mất không còn một chút dấu vết, lúc này lão mới phát hiện, mình đã phạm vào một sai lầm lớn bằng trời.
Trận pháp, bởi vì có thể mượn lượng lớn linh khí của thiên địa rộng lớn, cho nên uy lực đều cực kỳ cường đại, là loại nổi trội trong số pháp thuật thần thông cùng cấp bậc, nhưng khuyết điểm của nó, ngoại trừ phương vị cố định không thể di chuyển, chính là việc bày trận tương đối phiền toái.
Pháp trận càng cường đại, việc bày trận lại càng phiền phức.
Bày trận là một việc yêu cầu độ chính xác rất cao, chỉ cần hơi có chút sai lệch là uổng phí công sức.
Tu vi của Bách Thảo Lão Tổ không đủ, chỉ có thể dựa vào Trường Xuân Hồi Thiên Trận và Canh Kim Hổ Vương giằng co, điều này yêu cầu Trường Xuân Hồi Thiên Trận phải phát huy uy lực tối đa.
Nhưng hiện tại trong Trường Xuân Hồi Thiên trận lại có hơn ngàn hổ yêu và một lượng lớn Trành quỷ, tuy không đến mức ảnh hưởng tới vận chuyển của pháp trận, nhưng chắc chắn phải phân chia tinh lực ra để chiếu cố, nếu không chẳng bao lâu sau những Hổ Yêu Trành quỷ này sẽ phá tan pháp trận.
Nhưng trong tình huống như vậy, đối mặt với Canh Kim Hổ Vương cường đại, không thể tránh khỏi việc lực bất tòng tâm.
Thế công của Canh Kim Hổ Vương hung hãn như vậy, tuyệt đối có thể công phá Trường Xuân Hồi Thiên Trận trước khi Bách Thảo Lão Tổ tiêu diệt toàn bộ hổ yêu trong trận.
Lâm Phong nhìn Canh Kim Hổ Vương dùng cự trảo che trời đối cứng với đại trận hộ sơn của Bách Thảo Dược Tông. Cự trảo sắt thép không chỉ đơn thuần dùng lực lượng khổng lồ để áp chế mây mù, mà từ trong cự trào còn không ngừng có kim tướng tinh khí sắc bén tràn ra, phá hoại toàn bộ pháp trận.
Kim tướng tinh khí vốn là sát khí mạnh nhất, đối đầu với Trường Xuân Hồi Thiên Trận mang thuộc tính Mộc, tuyệt đối có thêm sát thương, mây mù hộ sơn đang nhanh chóng tiêu tán với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Canh Kim Hổ Vương cười lớn: "Hơn nữa hành động này của ngươi càng làm lộ ra tâm lý sợ hãi của ngươi, Đại Hoang Kiếm Tông sẽ không giúp ngươi đúng không? Nếu Đại Hoang Kiếm Tông đang trên đường tới trợ giúp, ngươi đã chậm rãi dây dưa kéo dài thời gian với bổn vương."
"Bách Thảo lão nhân, ngươi vội vàng muốn hoàn toàn thành công trong một lần, lại vừa vặn để bổn vương nhìn thấu hư thực, không còn lo lắng về Đại Hoang Kiếm Tông, muốn phá trận của ngươi, thật sự dễ như trở bàn tay, bổn vương chỉ cần bỏ ra chút thời gian là được!"
Bách Thảo Lão Tổ thầm nghĩ: "Ta phải cắt đứt cánh chim của ngươi trước, đợi khi Khúc Bân mang Hoang Nguyên Cửu Luyện Thần Lôi võng tới, khi đó mới là lúc ta cùng yêu nghiệt ngươi phân định thắng bại."
Lão không nói chuyện, chỉ lặng lẽ thúc giục lực lượng của Trường Xuân Hồi Thiên Trận, toàn lực ngăn cản thế công của Canh Kim Hổ Vương, đồng thời rất nhiều thực vật dị chủng có lực sát thương cường đại trong trận cũng đang tranh thủ thời gian tiêu diệt hổ yêu.
Lâm Phong thấy thế, thầm nghĩ: "Muốn vượt qua kiếp nạn này, Bách Thảo Lão Tổ phải trông cậy vào cứu binh của Đại Hoang Kiếm Tông."
"Có điều..." Gương mặt Lâm Phong nở nụ cười lạnh: "Chỉ bằng việc ngươi luyện chế Nhân Nguyên linh đan, ta sẽ để ngươi được như ý sao?"
Tuy không rõ Khúc Bân đi Đại Hoang Kiếm Tông một chuyến cần bao nhiêu thời gian, nhưng hắn đã đi chuyến này, chứng tỏ Bách Thảo Lão Tổ và hắn đã tính toán thời gian, hẳn là có thể kịp thời giúp Bách Thảo Dược Tông vượt qua kiếp nạn này.
Canh Kim Hổ tộc đã đánh tới trước mắt, nếu như chuyến này của Khúc Bân thuận lợi, đúng như mong muốn của Bách Thảo Lão Tổ, như vậy cũng sắp đến rồi.
Lâm Phong quay đầu liếc nhìn Canh Kim Hổ Vương đang tấn công sơn môn, sau đó khẽ lắc Hắc Vân Kỳ, tạm thời rời khỏi vùng phụ cận Trường Xuân Phong, men theo con đường từ Trường Xuân Phong đến Đại Hoang Kiếm Tông, đi về phía bắc, dừng lại trên một ngọn núi.
"Cẩn thận vẫn hơn, bản thể cũng cần phải tới." Lâm Phong dùng ngón trỏ tay phải điểm lên trán, thi triển chính là diệu thuật hư không hai giới.
Không gian khẽ dao động, thân thể của Chiến Thần phân thân biến mất, thay vào đó là một Lâm Phong khác, chính là bản thể của hắn.
Với tu vi hiện tại của Lâm Phong, diệu thuật hư không hai giới cũng có giới hạn về khoảng cách thi triển, ngoại lệ duy nhất chính là có thể thay đổi vị trí giữa bản thể và Chiến Thần phân thân bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, không bị hạn chế bởi khoảng cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận